Liệu có kết quả không
Chương 12 : Đau lòng (phần 1)
Kể từ ngày Nhật Minh tuyên bố trước lớp như vậy , tôi càng ngày càng bị nhiều người xa lánh . Họ đa phần là con gái bởi vì họ ghét tôi rồi ganh tị với tôi nhưng bên cạnh luôn có Nhật Minh nên tôi không có cảm giác cô độc nữa . Ngày nào cậu ấy cũng đến phòng trọ đón tôi đi học nên là tâm điểm bàn tán cả một thời gian dài và hiện giờ cũng là một trung tâm của sự bàn tán nhưng tôi cũng dần quen cái cảm giác này . Nếu tính thời điểm bây giờ thì chỉ còn 23 ngày nữa sẽ đến Noel , trường tôi có một hoạt động là sẽ tổ chức một buổi lễ giáng sinh . Các học sinh trong trường có thể tham gia bằng cách thể hiện một tiết mục văn nghệ và các giám khảo trong trường sẽ chấm điểm , ai có số điểm cao nhất nhận được một phần thưởng là một triệu đồng . Tôi cũng rất muốn thi nhưng không có đủ tự tin để đứng trước biết bao nhiêu là con người với lại bây giờ tôi không nên xuất hiện trong sân khấu đó . Nhật Minh muốn tôi thi nên ủng hộ tôi nhưng tôi không muốn thi : - Em đi thi đi , anh sẽ ủng hộ em !
- thôi , không thi đâu .
-Ừ ,vậy ngày hôm đó em cùng với anh đi đến buổi lễ để xem mọi người diễn nhé
- Ừ _ tôi cũng ừ cho rồi . Nếu như tôi không đi thì cũng không yên với cậu ta
Và ngày lễ cũng đã đến . Bọn con gái lớp tôi chuẩn bị mấy bữa trước đến tận bây giờ mới xong . Tối hôm đó tôi mặc một chiếc áo sơ mi dài tay cùng với chiếc quần jean kiểu cách , đeo một chiếc túi nhỏ bên hông , mái tóc được cột cao khiến tôi trở nên khác thường với bộ dạng thường ngày , còn cậu ta mặc một chiếc áo sơ mi trắng quần jean nhìn cũng khác lạ . Hôm nay Nhật Minh không đi xe của mình mà đi taxi nên cậu ta chờ tôi ở ngoài ngõ , khi bước đến gần , cậu ta nhìn tôi từ trên xuống dưới rồi nói :
- cũng không tệ , nhìn cũng được hơn với bộ đồ đồng phục trường
Chẳng lẽ cậu ta đang chê tôi bình thường xấu à . Tôi bực bội bước vào trong khiến cậu ta khó hiểu nhưng cũng bước vào taxi rồi đến trường. Buổi lễ hôm nay thật náo nhiệt , có lẽ được chuẩn bị khá chu đáo . Lúc trước tôi đi cùng Lộc Nhiên nhưng bây giờ cô ấy không còn muốn gặp tôi nữa nhưng tôi cũng mong Lộc Nhiên vẫn là người bạn thân của tôi mãi . Khi buổi lễ sắp bắt đầu, Nhật Minh đưa tôi đến ngồi ở dãy ghế đầu tiên rồi bỏ đi mất biệt . Tôi cũng không để ý xem cậu ta đi đâu và ngồi đấy nghe người dẫn chương trình giới thiệu buổi lễ và cuộc thi cũng bắt đầu . Người dẫn chương trình giới thiệu giám khảo :
Hôm nay có sự góp mặt của một vị là con của tập đoàn lớn và là một mạnh thường quân của trường chúng ta . Xin giới thiệu cậu Hàn Nhật Minh, là một vị giám khảo của cuộc thi ngày hôm nay
Mọi người vỗ tay nồng nhiệt còn tôi thì ngơ ngác như người mất hồn . " con của tập đoàn lớn "." Mạnh thường quân của trường " . Tôi không tin được những gì mình nghe thấy và cũng trả lời được một đống câu hỏi : được lái xe hơi vào trường , 18 tuổi vẫn làm được hồ sơ giả , dễ dàng vào được lớp 10 khi đã quá tuổi . Bây giờ tôi mới trả lời được. Trước khi buổi lễ bắt đầu , Nhật Minh lên sân khấu để phát biểu ý kiến .
- Hôm nay tôi được ba tôi bảo đến đây để tham gia buổi lễ này và cũng rất vinh hạnh được làm giám khảo của cuộc thi . Mong rằng ngày hôm nay buổi lễ sẽ diển ra tốt đẹp - cậu ta vừa nói vừa cười khiến bao nhiêu cô gái trong buổi lễ ngất ngây vì cậu ta
- tôi nghe nói rằng , cậu đã 18 tuổi và tốt nghiệp trường đại học danh tiếng ở Mĩ . Tại sao cậu lại vào trường để đi học - người dẫn chương trình hỏi cậu ta
- cũng không có gì cả , chỉ là tôi muốn đến trường để xem trường Việt Nam khác ở Mĩ như thế nào mà thôi để còn cải thiện hơn nhưng ở đây cơ sở rất tốt và còn một lí do khác mà hiện tại tôi không thể nói được.
Nói xong câu ta tuyên bố buổi lễ bắt đầu và đi về phía ghế ngồi của ban giám khảo . Cậu ta nhìn tôi cười nhưng tôi thì chưa hoàn hồn lại được . Quả thật hôm nay có quá nhiều bất ngờ khiến tôi không thể tin nổi . Nhựng tiết mục văn nghệ lần lượt biểu diễn trong đó có cả Lộc Nhiên . Hôm nay cô ấy nhìn rất đẹp với một chiếc đầm ngắn trên đùi , được trang điểm nhẹ làm tôn lên vẻ đẹp tiểu thư của cô ấy , Lộc Nhiên biểu diển một tiết mục hát và đây vốn là sở trường của cô ấy . Khi tiết mục kết thúc cả khán phòng vỗ tay nồng nhiệt tán thưởng , Lộc Nhiên nở một nụ cười nửa miệng rồi chào khán giả bước vào trong. Và sau bao nhiêu tiết mục , phần thi văn nghệ cũng kết thúc và giám khảo bắt đầu bắt đầu chấm điểm . Nhật Minh thì không tham gia vào việc chấm điểm mà tìm đến tôi nói chuyện
- Em bất ngờ lắm đúng không ?
- Cũng bất ngờ lắm . Không ngờ anh lại dấu thân phận với em kĩ như vậy
- Anh cũng không muốn nói với em , anh sợ em sẽ đánh giá anh là công tử quậy phá , sống dựa vào ba mẹ .
- chẳng phại anh đang sống cùng ba mẹ anh sao ?
-Mẹ anh đã mất , ba anh thì chỉ lo công việc ở tập đoàn . Anh buồn đời , hận đời nên đi chơi với đám bạn mà em đã gặp lúc trước .
Tôi tiếp tục bất ngờ với những gì Nhật Minh nói . Cậu ta quả thật là đáng thương . Tôi chỉ muốn an ủi cậu ấy và ở bên cạnh cậu ấy mãi mãi để có thể làm cho Nhật Minh đỡ cô đơn . Giám khảo đã chấm điểm xong và đưa kết quả cho người dẫn chương trình . Buổi lễ được tiếp tục và người dẫn chương trình công bố kết quả :
- Xin chúc mừng thí sinh Nguyễn Trần Lộc Nhiên đã đạt được giải nhất của cuộc thi ngày hôm nay !!
Lộc Nhiên bước ra và đi lên phía sân khấu để nhận phần thưởng , tôi thầm chúc mừng cho cô ấy. Khi chuẩn bị trao giải , Lộc Nhiên lấy micro noi:
- Tôi rất vui vì đã chiến thắng và giành được giải thưởng này nhưng tôi muốn được cậu Hàn Nhật Minh trao giải cho tôi được không - cô vừa nói vừa cười ma mãnh .
Truyện khác cùng thể loại
52 chương
74 chương
2 chương
10 chương
1 chương
65 chương
11 chương