Tôi bướng bỉnh và ngốc nghếch, cậu cũng thích tôi sao

Chương 1 : * góc giới thiệu nhân vật *

- Miyuki Sakurako: nữ chính, với tính cách nắng mưa thất thường, nổi tiếng là một "sát thủ" nhưng thực ra lại là người đa cảm, bướng bỉnh, lại ngốc nghếch và khá trẻ con, mặc khác cũng rất mạnh mẽ. Dù vậy cô vẫn chỉ là một người bình thường không hơn không kém, ngoại hình thì tạm chấp nhận được, rất tệ trong môn ngoại ngữ và thể dục, không giỏi trong việc hiểu ý của người khác. - Kirito Hatsukasa: nam chính, một hoàng tử hoàn hảo trong mắt mọi người tại trường, đẹp trai hơn cả diễn viên điện ảnh Hàn Quốc, học giỏi, có dáng người mẫu, quý tử con nhà giàu, cực cool, trước người khác thì lạnh lùng vô cảm, đối với nữ chính thì tàn nhẫn không tha. Là người khó hiểu và có tính chiếm hữu cao. - Haru Kuoichi: bạn thân " truyền kiếp" của nữ chính, là người mạnh mẽ và tuyệt vời, rất chu đáo và quan tâm đến bạn bè. Một cô nàng xinh gái, chững chạc, học giỏi, con nhà khá giả. Nhưng 1 khi bị chọc tức là lại hóa thành người khác hay còn được gọi là "Haru-đen" vô cùng nguy hiểm. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ + Đây chỉ là phần GTNV chính, xuyên suốt câu truyện mình sẽ thêm các nhân vật mới vào. Mong là các bạn sẽ thích và góp ý cho mình vào các lần tới!!! ( Ari ^^ ) " Chắc chắn rằng... Một ngày nào đó... Người ấy rồi sẽ đến... Với nụ cười ấm áp... Đó sẽ là... Chàng hoàng tử của tôi!" Đó là ước mơ thuở nào của nó, khi vẫn còn là 1 cô nhóc ngây thơ và đầy mơ mộng. Nó tưởng tượng ra mọi thứ như trong câu chuyện cổ tích, chàng hoàng tử rồi sẽ đến khi nó đã trưởng thành và xinh đẹp hơn. Nó tin chắc là như vậy! Nhưng giờ đây, nó đã 15 tuổi nhưng những mộng tưởng lúc bé đối với nó vẫn không phai mờ theo thời gian. Dù vậy một vài nhận định mới cũng đã hình thành trong tâm trí nó: "Ngoài đời ít hoàng tử lắm!". Giờ đây nó đã trở thành một otaku "nghiệp dư", được chiêm ngưỡng không ít các hoàng tử của giới mangan và nhờ đó mà nó lại càng trở nên mơ mộng hơn ở tuổi mới lớn này. Nó tên là Miyuki Sakurako và từ hôm nay nó sẽ là một nữ sinh lớp 9. Nguyện vọng lớn nhất của nó lúc này đó là: sống sót đến cuối năm lớp 9, vào được trường cấp III và có được thật nhiều kỉ niệm đáng nhớ trong năm học cuối cấp này. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Trở về với thực tại, bất ngờ một ai đó vỗ mạnh vào vai nó 1 tiếng *Bốp*. Nó giật bắn người và hét toáng lên, còn bả vai thì chắc đỏ ửng hết cả lên rồi. Nó tức tối quay lại để xem thủ phạm là ai thì nhận ra đó là Haru - nhỏ bạn thân trời đánh của nó. Nhỏ là con bạn có 1 không 2 trên đời: học giỏi nè, dễ thương nè, còn được nhiều người theo đuổi nữa chứ, ngoại hình của nhỏ thì quá ư là hoàn hảo. Một người gần như là toàn diện ấy chỉ có mỗi tội là thích hành hạ kẻ yếu thế hơn là đáng bị ăn đòn thôi. Vẫn là vẻ mặt tươi tỉnh đến vô (số) tội của Haru làm nó cũng chưng ngay cái bộ mặt khó chịu ra phết, nó quát lớn: - Mới đầu năm học đã muốn cãi nhau rồi à? Giỏi thì nhào vô chị đây tiếp hết! Nghe vậy, Haru từ nụ cười rạng rỡ bỗng chốc lại nở nụ cười nửa miệng hết sức tà mị: - Vậy em đây cũng sẽ không nương tay với chị đâu. *Rắc*- tiếng bàn tay nắm vào nhau của Haru. Thấy vậy, mặt nó biến sắc vội vàng nói: - Thôi thôi! Mình giỡn thôi mà! Cậu đừng tưởng thật chứ! Thế rồi nụ cười nguy hiểm ấy lại 1 lần nữa trở về với nụ cười thân thiện và "vô hại" ngày nào. - Chán thế! Cũng lâu rồi ta chưa đấu với nhau nhỉ? Khi nào rảnh phải đấu 1 ván nha Miyuki? Nghe đến đây, nó toát mồ hôi hột vì ai mà không biết Haru nổi tiếng trong câu lạc bộ võ thuật chứ, đấu vs nhỏ chả khác nào chán sống rồi. Nó quơ tay lia lịa: - Cậu cho mình xin 2 chữ "bình yên" đi. Mình còn muốn sống dài dài. Bỗng từ phía cổng trường những tiếng hò hét của nữ sinh vang lên ngày 1 lớn. Nhiều người đang đi trên sân trường bắt đầu tản ra, cạnh đó là 1 top không biết bao nhiêu là nữ sinh đang bao quanh một cậu con trai. Nó và Haru cũng nhanh chóng đứng nép vào dãy hàng để khỏi bị "đè bẹp" trước trận "vũ bão" tràn về. Cậu con trai ấy là Kirito Hatsukasa - hoàng tử của trường nó. Cậu là con trai của gia đình giàu có vs công ti có thị trường rộng lớn trên đất nước, không chỉ vậy thành tích học tập lại luôn đứng đầu toàn trường, chơi thể thao phải là siêu giỏi, đẹp trai và còn lạnh lùng đến cực cool, nhưng trên hết là cậu học tại lớp hoa hồng- là lớp học cấp cao nhất ở trường nó. Đây là toàn bộ tin tức mà nó biết về cậu hoàng tử này. Nó là người không mấy hứng thú với cái lí lịch "sáng chói" đó nên nó chỉ được biết qua những lời đồn thổi của đám con gái trong lớp. Nó quay sang nói với Haru bằng giọng điệu bực bội: - Thật là phiền phức quá mà! Cái tên hoàng tử đó có gì hay mà cứ phát cuồng vì hắn chứ?!! - Thì người ta " đập chai", học giỏi, chơi thể thao giỏi nốt, nhà giàu rồi còn... Chưa để nhỏ Haru "ca" tiếp nó nói ngay: - Thôi dừng!!! Mình biết rồi nên cậu miễn kể. Cũng sắp tới giờ làm lễ năm học mới rồi, 2 đứa mình vào trong đi. - Ưk! Nói rồi nó và Haru bỏ đi để lại đám đông hỗn loạn ở phía sau. Một lúc sau. Sau khi buổi lễ chào mừng năm học mới kết thúc thì các học sinh được nhận lớp và giáo viên chủ nhiệm của mình. Thật là may mắn vì năm nay nó vẫn được học chung lớp với Haru. Nó từng nghĩ rằng có khi nó và Haru là bạn thân tri kỉ với nhau từ kiếp trước nên kiếp này mới làm bạn cùng lớp với nhau từ hồi tiểu học đến giờ... ~~~~~~~~ Hết chap 1 ~~~~~~~~ (T/g: đây là chap 1 rồi, tuy rằng không có gì mới ở phần này nhưng mình hứa là các chương sau sẽ ráng viết tốt hơn. Mong là các bạn sẽ ủng hộ.)