Lão công là zombie vương
Chương 76 : ♦ Chương 76
CHƯƠNG 76: HỐI HẬN
Edit: Lan Anh
Tên quân nhân đứng ra hỏi không nghĩ đến Vũ Văn Lang sẽ trả lời như vậy, lúc này mới hồi phục tinh thần nói, “Tôi thấy xe của mấy người đã bị hư rồi, nếu như đã hỏng thì cứ đi theo chúng tôi đi, có thể đảm bảo an toàn cho mấy người, hơn nữa chúng tôi chuẩn bị đến căn cứ, các ngươi sẽ có thể an ổn sống mà không lo bị zombie tập kích.”
Lời này không thể nghi ngờ đã khiến Vũ Văn Trí do dự, dù sao lăn lộn với đám zombie đã lâu, cái mà bọn họ cần hiện tại là một địa phương an toàn, nhịn không được nhìn về phía Vũ Văn Lang.
Coi như thật sự như lời bọn hắn nói là có căn cứ, Vũ Văn Lang cũng không bị dụ hoặc, bởi vì bọn hắn có thể làm ra hành động như vậy, đủ để nhìn ra con người thật sự của đám người này, nếu cứ đi theo đến căn cứ, sau này lại xảy ra sự tình như vừa nãy, bọn hắn sẽ lập tức đẩy họ ra ngoài chịu chết.
Nghĩ một chút, Vũ Văn Lang càng thêm kiên quyết.
“Tôi đã nói, không cần hỗ trợ.”
Lời này khiến sắc mặt đám quân nhân đại biến, chăm chú nhìn Vũ Văn Lang, nghĩ đến một màn vừa nhìn thấy ban nãy, mới đè sự tức giận trong lòng xuống, nếu có thể khiến bọn chúng đi theo căn cứ, thì sau này cũng có sự bảo đảm, hơn nữa thực lực của người kia mạnh như vậy, cứ bỏ qua như thế thì hắn cảm thấy rất đáng tiếc.
“Nói như vầy đi, là chúng tôi thưởng thức năng lực của các ngươi, nếu như các ngươi có thể đến căn cứ của chúng ta, chúng ta có thể cân nhắc cho các ngươi tài nguyên lớn nhất, bảo hộ tốt nhất.”
Năng lực? Nghĩ đến tràng cảnh vừa rồi của Lạc Nhạn, sắc mặt Vũ Văn Lang càng thêm khó coi, quả nhiên đám người này không có đi xa, mà là đứng ở chỗ không xa nhìn bọn họ bị đàn quạ tấn công, nếu như không có Lạc Nhạn, thì bọn họ sợ rằng đã chết, hơn nữa còn chết trong sự tính toán của đám người này.
Vũ Văn Lang cảm thấy trong ngực mình bị nghẹn một đống khí, muốn mở miệng cự tuyệt lần nữa, mà lúc này Vũ Văn Thần Minh vốn đang ngồi đằng trước đã mở cửa xe ra, nhảy xuống xe rồi hướng bên này đi tới.
Ngay lúc quân đội tới gần ông đã phát hiện, chỉ là một mực ngồi bên trong nhìn ra, muốn nhìn xem bọn họ đang nói cái gì, khi nghe thấy đám quân nhân này đưa ra điều kiện, Vũ Văn Thần Minh hai mắt tỏa sáng.
Nhưng không nghĩ đến Vũ Văn Lang lại mở miệng cự tuyệt, Vũ Văn Thần Minh cùng Lộ Âm ngồi không yên, trên mặt cũng mang theo lo lắng, ông đành phải xuống xe đi đến xe quân đội bên cạnh.
“Các vị sĩ quan, con trai tôi không biết nói chuyện, đừng để ý đến mấy lời đó, chúng tôi nguyện ý đi cùng mọi người.”
“Cha?” Vũ Văn Lang mở to mắt, nhìn Vũ Văn Thần Minh đang mang theo khuôn mặt nịnh nọt, cả người đều thấy không vui, bất quá khi chạm đến ánh mắt của ông, chỉ có thể nhìn đi chỗ khác.
Vốn trong lòng tên sĩ quan này có chút giận, nhưng sau khi nghe Vũ Văn Thần Minh nói, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cũng cười lạnh một tiếng, quả nhiên, bất kể là ai rồi cũng sẽ khuất phục dưới chân bọn họ, cho dù là người có năng lực mạnh mẽ thì như thế nào? Nếu như không có quân đội che chở, thì chỉ có một con đường chết.
“Tất nhiên các ngươi đã nói như vậy, thì được thôi, các người an vị ở hậu phương của quân đội, chỉ cần có chúng ta ở đó, thì nhất định sẽ không để cho các ngươi xảy ra chuyện.”
Lời này càng khiến Vũ Văn Thần Minh vui mừng, bộ dáng nịnh nọt kia thật sự khiến Vũ Văn Lang tức giận, trên trán nổi gân xanh, nhưng cuối cùng cũng không nói gì mà nhìn ra nơi khác.
“Cậu lớn, chị đâu?” Tô Đồng hoang mang hỏi.
Nghĩ đến phong thái lúc nãy của chị, cả khuôn mặt thằng bé đều là hưng phấn, hắn cũng muốn giống như chị, có thể bảo vệ người nhà, hơn nữa chị cũng thật lợi hại, vừa rồi mấy con quạ kia khiến bao nhiêu người e ngại, nhưng trước mặt chị thì cái gì cũng không đáng sợ.
Lại suy nghĩ một chút những lời mà chị đã nói, lúc này Tô Đồng hạ quyết tâm, hắn nhất định phải tập luyện thật tốt, coi như không thể trở thành người giống như chị, nhưng ít nhất cũng phải mạnh lên.
Chẳng qua nếu như có chị dạy bảo thì càng tốt hơn, cũng là ôm cái ý nghĩ này nên Tô Đồng mới muốn tìm Lạc Nhạn, chỉ là nhìn một vòng nhưng cũng không thấy.
Tô Đồng lúc này mới lo lắng hỏi Vũ Văn Lang.
Vũ Văn Lang biến sắc, nhìn vào trong xe, quả nhiên không thấy bóng dáng cô ấy đâu, chuyện này khiến tâm tình hắn có chút thất lạc, đi quanh xe một vòng cũng như cũ không thấy Lạc Nhạn đâu, nghĩ đến vừa rồi có lẽ cô ấy đã thấy người của quân đội tới đây, nên mới rời đi.
Lạc Nhạn xác thực sau khi nghe Vũ Văn Thần Minh đáp ứng muốn đi theo đám người quân nhân thì cô mới rời đi, mấy tên quân nhân đó cô nhìn không vừa mắt, cũng không muốn lãng phí năng lượng của bản thân mình cho đám người đó.
Nếu như mình không nguyện ý đi cùng, thì sẽ làm khó cho cả nhà Vũ Văn Lang, vì không muốn bọn họ do dự nên Lạc Nhạn mới tránh né tầm mắt của mọi người mà xuất phát một mình.
Nhìn xung quanh không có người, cô mới lấy ra một chiếc xe gắn máy trong Tử Ngọc, nhìn chiếc xe gắn máy mới tinh, Lạc Nhạn cong môi, lúc trước là do quá gấp, thấy cái gì thì lấy cái đó, cô cũng đã quên mình đã lấy những gì.
Nếu như lần trước không phải bị cự mãng truy không có đường để chạy, lại không tìm được xe thì cô sợ là mình đã sớm quên mình cũng có để xe trong Tử Ngọc.
Đương nhiên mười phần là do Tử Ngọc nhắc nhở.
Lạc Nhạn xoay người ngồi lên xe, đạp số, vặn tay ga, bắt đầu chạy về phía trước.
Mà cách không xa Lạc Nhạn có một con vật nhỏ nhỏ, khi nhìn thấy thân ảnh Lạc Nhạn biến mắt thì tức giận đến nhếch miệng, dùng bốn cái chân nhỏ chạy hết tốc lực đuổi theo.
Kỳ thật đã trôi qua một thời gian, thời tiết ngày càng nóng, khiến người ta nhịn không được mà chảy mồ hôi, Lạc Nhạn chau mày, tính nhẩm thời gian.
Thế giới này cũng sắp thay đổi rồi, nhiệt độ cao như vầy sẽ tiếp tục kéo dài, hơn nữa sẽ kéo dài rất lâu.
Theo thời gian trôi qua, nhiệt độ sẽ không ngừng tăng lên, cũng vì nhiệt độ cao như thế này sẽ khiến không ít địa phương xuất hiện tình trạng khô cạn, thậm chí một chút hơi nước cũng không thấy.
Nhiệt độ lên đến bảy mươi độ là bình thường, có địa phương nhiệt độ còn cao hơn.
Thậm chí có chỗ, một khi bước ra cửa, thân thể sẽ lập tức bị phỏng, đương nhiên không chỉ bị phỏng, có nhiều người còn bị cháy cả quần áo.
Nhưng nếu như không đi ra thì bọn hắn sẽ không có đồ ăn, cũng chỉ có thể ở trong phòng rồi chết đói mà thôi.
Phải biết rằng nhiệt độ cao như vậy sẽ kéo dài tới nửa năm.
Mà sau khi trải qua nửa năm đó sẽ tiến vào kỷ băng hà.
Hai nhiệt độ cao thấp thay đổi đột ngột, khiến không ít người chết đi.
Nghĩ tới đây khiến Lạc Nhạn có chút lo lắng, vô luận như thế nào, tìm được anh hai trước quan trọng hơn, dù sao nhiệt độ sắp tăng cao, trên người anh hai không có đồ ăn, tuy có Lam Tiếu Tiếu làm nguồn nước, nhưng cô vẫn có chút không yên lòng.
Bởi vì Lam Tiếu Tiếu là hạng người gì a? Dù có bị trói không hành động được thì cũng là một tồn tại đáng sợ.
Thời khắc này cô có chút hối hận.
Xe chạy trên sa mạc, bay lên một tầng cát bụi.
Nơi này cách Kiến Châu không xa, tốc độ của Lạc Nhạn lại không chậm, sau khi chạy được một đoạn đường, cuối cùng cũng thấy Kiến Châu ở đằng xa.
Ở Kiến Châu có mấy cái căn cứ, các căn cứ độc lập với nhau thì sẽ có người lãnh đạo khác nhau.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
43 chương
3 chương
24 chương
44 chương
413 chương
18 chương