Lão công là zombie vương

Chương 60 : ♦ Chương 60

CHƯƠNG 60: VỨT BỎ Edit: Lan Anh Sắc mặt Lạc Dật thật sự rất khó coi, hắn giẫm mạnh lên chân ga, muốn vứt con quái vật mang hình dáng nữ nhân này lại phía sau, nhưng lại không thể làm được. Lạc Nhạn nhìn về phía nóc xe, nữ nhân này đang nằm ở phía trên, đầu thòng xuống cửa sổ để nhìn vào trong xe, giống như đang trêu chọc bọn họ, Lạc Nhạn nhắm mắt lại lấy hơi, mở cửa sổ trời của xe ra, nhắm vào phần bụng của cô ta, trong tay ngưng tụ băng hung hăng đâm vào. Nữ nhân kia giống như bị đau, sau khi bị đâm thì cái đầu vặn vẹo quay lại, chuyển vào vị trí cửa sổ trời, cái đầu cứ nhìn từ trên nhìn xuống, đang muốn với vào trong xe. Cái đầu kia thật dữ tợn cũng thật khủng bố, hiện tại nó lại ở gần mình trong gang tấc, Lạc Nhạn cảm thấy mình sắp nôn tới nơi. Cô ta chậm rãi tới gần, Lạc Nhạn ngay lập tức ngưng tụ băng trùy, đâm thẳng vào đầu cô ta. Nhưng còn chưa chạm vào thì nữ nhân kia đã mở miệng ra, bên trong có vật gì đó nhúc nhích, dù không nhìn rõ ràng nhưng Lạc Nhạn biết rõ, đó là chuột. Mà lúc này xe bị lung lay mạnh, Lạc Nhạn không giữ được thăng bằng, cô nhìn về phía Lạc Dật, lại thấy anh hai đang muốn ngừng xe, “Anh hai, không được dừng.” “Nhạn nhi.” Cái thứ đồ buồn nôn này, vừa rồi đã thấy liền biết rất khó đối phó, cho nên Lạc Dật cũng cẩn thận hơn một chút, nhưng có làm như thế nào thì hắn cảm thấy vẫn tự mình động thủ mới yên tâm. Nhưng Lạc Nhạn còn chưa kịp trả lời thì nữ nhân đó đã bay khỏi xe, cả xe đều nghiêng về bên trái, mắt thấy xe cũng sắp lật, cả người Lạc Nhạn như trùng xuống. Mà ngay lúc này có mấy sợi đằng cưỡng ép kéo xe nằm ổn định lại, sau đó lập tức biến mất. Dù không nhìn thấy thì Lạc Nhạn cũng biết đó là Lê Tử, nếu không có em ấy thì có lẽ cái xe này đã bị lật. Lạc Nhạn mở cửa sổ trời nhìn ra bên ngoài. Rất nhanh cô đã thấy Lôi Nặc, vừa rồi Lôi Nặc bay lên nóc xe, trực tiếp lôi nữ nhân kia từ trên xe xuống, nếu không thì lúc này bọn họ đã là đồ ăn trong miệng cô ta. “Chúng ta đi thôi.” Lạc Dật mang theo nghi hoặc nhìn Lạc Nhạn, tình cảnh vừa rồi thật khiến hắn cảm thấy sợ hãi, nếu như ngay lúc mấu chốt Lôi Nặc không xuất hiện kịp thời, cộng thêm việc Lê Tử phối hợp, cái xe này chỉ sợ là sẽ bị hủy. “Đi thôi.” Lạc Nhạn chau mày, “Chúng ta ở chỗ này chỉ khiến Lôi Nặc lo lắng, chúng ta nên đi trước rồi chờ anh ấy sau.” Lạc Dật lên tiếng đáp ứng, giẫm chân ga chạy về phía trước. Lúc này Kim Ngọc cũng đang dừng xe, chung xe với Kim Ngọc là Lê Tử đang nhìn ra cửa sổ xe, sắc mặt tái nhợt nhìn Lạc Nhạn, “Chị, mọi người không sao chứ?” Vừa rồi cô vừa đứng lên cửa sổ trời nhìn tình huống phía sau, Lạc Nhạn ở trong xe không biết, nhưng bọn họ ở đây lại thấy rõ mồn một, nếu như lúc đó cô không xuất sợi đằng ra hỗ trợ thì cái xe kia chắc chắn bị quái vật làm hỏng. “Chị không sao.” Lạc Nhạn cũng đứng lên, mắt thi thoảng nhìn ra sau, môi khẽ mím. Lê Tử ừ một tiếng, nhưng trái tim vẫn không khống chế được mà nhảy bịch bịch. Bên Lôi Nặc cũng không tốt hơn bao nhiêu, trên mặt đất có hai con chuột, đứng ở bên kia là con quái vật đang không ngừng gặm chân Lôi Nặc, cái răng nanh thật dài kia gắm xuống dưới, Lê Tử liền cảm thấy đau không thôi, trước đó vốn còn có thành kiến với anh ta, bây giờ lại giải khai không ít. Lúc trước có từng nghe qua danh hào của Lôi Nặc, nhưng bởi vì không có chung đụng nên cũng không hiểu rõ. Bây giờ anh ta biến thành zombie nhưng vẫn duy trì tâm tính con người như vậy, không thể không nói, Lê Tử có chút hối hận, tại sao lúc trước cô không gặp được nam nhân như vậy a. Mọi người di chuyển ra khỏi địa phương này, đi tới chỗ giao lộ đứng đợi Lôi Nặc. Dù thực lực Lôi Nặc có mạnh hơn, nhưng cũng phải có thể lực, nếu như thua không nói, còn nếu thắng nhưng lại không còn sức thì phải làm sao đây? Dù sao nơi này cũng vô cùng nguy hiểm, nếu như lại có con quái vật khác động thủ với Lôi Nặc thì coi như xong. Cho nên cuối cùng Lạc Nhạn quyết định lưu lại nơi này, chờ Lôi Nặc đi ra, đồng thời cô cũng có thể quay lại xem nếu như chờ thời gian quá dài mà Lôi Nặc vẫn chưa xuất hiện. Nhưng chờ một hồi thì thấy đằng xa có một loạt xe đang chạy về hướng bọn họ. Từ lúc tận thế tới giờ, đây là nhóm xe đầu tiên mà cô thấy. Từ xa nhìn lại có lẽ hơn hai mươi chiếc, bọn họ chạy thành một hàng dài, hẳn là những người chạy nạn hợp thành một đội. Mà đám người kia sau khi nhìn thấy bọn họ, cũng chạy lại hướng bên này. Thần sắc mấy người Lạc Dật căng cứng, Lạc Nhạn với Lê Tử chỉ nhìn một chút, sau đó cảnh giác nhìn bọn hắn, sau tận thế, bọn họ đã gặp rất nhiều người vì lợi ích cá nhân mà không tiếc sát hại nhau. Đội ngũ kia đã đi tới, người trong xe vươn cờ tỏ vẻ chúng tôi không có ác ý, giống như là đang thăm dò sau đó mới chậm rãi tới gần. Đội xe này hiển nhiên cũng đã được cải tiến, trên xe có rất nhiều linh kiện đã được cải tạo, trên bánh xe còn được hàn thêm một cây thương sắt, trên đó còn gắn rất nhiều gai ngược, sắc nhọn và vô cùng bén, nếu như zombie chạy tới cản đường chắc chắn sẽ bị giết chết. “Xin chào, chúng tôi là đội cứu viện của tận thế.” Xe còn chưa tới gần thì người ngồi trong xe đã dùng loa nói với Lạc Nhạn. “Thì sao?” Lạc Nhạn nhìn đội cứu viện kia dừng lại, đội ngũ khổng lồ như vậy, lúc đối phó với zombie xác định sẽ mạnh hơn rất nhiều, nhưng ngược lại bọn họ cũng rất hấp đối với zombie, hơn nữa mấy người này thật phách lối, thế mà dám ở đây dùng loa nói chuyện, cái này hẳn là ngại gặp ít zombie quá hay sao?! “Hai vị mỹ nữ, các người có hai cái xe, có thể gia nhập đội xe của chúng tôi, như vậy cũng có thể bảo đảm an toàn, chúng ta người đông cũng có thể dễ dàng giải quyết zombie tập kích.” Cái này đối với bất kỳ người nào cũng là một lời mời dụ hoặc, bởi vì zombie quá nhiều, hơn nữa bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng có thể nhìn thấy zombie, cho nên khi lời mời này được đưa ra, đa số mọi người sẽ nhận lời. Lê Tử mắt chớp lên, nhìn Lạc Nhạn giống như là hỏi thăm. “Các người muốn đi đâu?” “Kiến Châu.” Đối phương vừa trả lời liền khiến bọn Lạc Dật mừng thầm, không nghĩ lại trùng hợp như vậy, những người này cũng đi Kiến Châu, nếu như đi theo họ chẳng phải là an toàn hơn rất nhiều? Lạc Nhạn cũng hơi do dự, bất quá nhớ lại hành động vừa nãy của đám người này, trong nháy mắt trong lòng càng thêm xác định, những người này chắc chắn sẽ không đi thẳng một đường đến Kiến Châu, mà sẽ cứu người dọc đường đi, thánh nhân như vậy, ở tận thế căn bản không sống được lâu, coi như trong phim truyền hình thì cũng chỉ sống được hai tập. “Các người đi đi, chúng tôi không cùng đường.” Lạc Nhạn vừa dứt lời, đối phương hiển nhiên cũng không nghĩ đến, mấy người khác trong xe cũng nhao nhao nhìn về phía bên này. Ngoại trừ hai chiếc xe đi đầu được cải tiến, những chiếc xe phía sau đều là xe cá nhân, ở giữa đoàn và phía cuối cũng có hai chiếc được cải tiến, như vậy có thể nghĩ rằng bọn họ đang bảo vệ cho những xe cá nhân này. Lạc Nhạn vừa nói xong thì mấy chiếc xe cá nhân đồng loạt kéo cửa sổ xe xuống, mắt đồng loạt nhìn về phía Lạc Nhạn, trong lòng thì nghĩ nữ nhân này có lẽ điên rồi, điều kiện tốt như thế mà còn cự tuyệt? Nhìn bọn hắn như vậy, không chừng còn chưa đi được bao xa thì đã bị zombie phân thây rồi.