CHƯƠNG 9. - giả tạo sao?_ Nó nhếch mép. - Hừ, cô em xinh đẹp vậy chóng đối tụi anh làm gì, vào đây cùng chơi luôn đi, đảm bảo em sẽ thích_ Một tên nữa lên tiếng, đứng lên kéo nó về phía bàn, nhưng chưa kịp đụng vào nó thì nó đã nắm lấy tay bẻ ngược ra sau, làm tên đó đau đớn la hét um xùm, làm chú ý của tất cả mọi người đến phía bàn này, ai cũng thầm cầu nguyện cho nó ai chả biết tên đó là con trai của chủ tịch tập đoàn Hải Âu chứ. - Đừng có mà đụng vào tao, dơ bẩn lắm_ Nó đẩy mạnh tên đó xuống đất, dùng khăn giấy lao tay như vừa chạm vào thứ gì dơ bẩn lắm ấy. - Mày biết anh ấy là ai không hả? Anh ấy là con trai của chủ tịch tập đoàn Hải Âu_ Một con nhỏ đỡ lấy tên đó, nhìn nó mà nói. - Hải Âu sao? Cái tập đoàn đó như hạt bụi trong tay tao thôi, thổi một cái sẽ bay_ Nó nhếch môi nói. - Hừ, con này láo, tao không dạy mày mày không biết trời cao đất dày mà_ Thêm một con mắt xanh mỏ đỏ nữa, nó nhìn mà ngán ngắm. Con nhỏ đó lao vào định tát nó nhưng..nó còn chưa kịp bắt tay ả thì đã có một cánh tay mạnh mẽ bắt lấy tay ả, men theo cánh tay nó ngước lên nhìn thì ra là Nhật Vũ. Ả đang tính mắng tên nắm tay ả thì nhìn thấy Nhật Vũ, bản tính mê trai đẹp liền nổi lên. - Anh gì đó ơi...anh làm em đau đấy - Tránh ra đi_ Nhật Vũ hất tay ả ngã xuống đất đau điếng. - Đám tụi mày không biết sống chết mà, tao sẽ kêu ba tao làm nhà chúng mày sụp đỗ_ Tên bị nó bẻ tay la hét. - Cũng như cô ấy nói, Hải Âu chỉ là hạt bụi thổi nhẹ sẽ bay_ Nhật Vũ nói. - Chuyện gì mà ồn ào vậy?_ Một giọng nói vang lên, mà người nghe họ rất sợ nha, ai chả biết đây là giọng nói của quản lý nổi tiếng lạnh lùng, tàn nhẫn chứ, đã có rất nhiều người đắc tôi chết mà không thấy xác. - Quy định ở đây là ấm mang hàng trắng vào, vậy mà đám này_ Nguyệt Nhi chỉ tay vào đám đem hàng trắng vào. - Quản lý nể mặt chút đi_ Tên bị bẻ tay lên tiếng. - Nể mặt? cậu đáng sao?_ Quản lý nhướng mày. - Anh....tôi sẽ sang bằng cái quán bar này_ Tên đó nghẹn lời, vậy mà còn mạnh miệng nói. - Còn phải xem đây là đâu đã? Đây là Devil Blood, cậu nghĩ sao nếu cậu chết...._ Quản lý nghiêng người về phía tên đó, giọng nói khát máu khiến hắn run sợ. - Đem tất cả đám này vào phòng để từ từ tao thưởng thức_ Quản lý nói, lập tức có 3-4 đem những tên này đi. - Leo_ giọng nói nhẹ nhàng vang lên nhưng nó lại khiến quản lý nặng nề. - Chị...._ quản lý quay lại lo sợ ngó nghiêng tìm người có giọng nói ấy. Ai cũng bất ngờ đây là quản lý nổi tiếng lạnh lùng tàn nhẫn đây sao. - Tao ở đây này_ Nó hiện tại đã trở lại vị trí cũ, chả trách sao quản lý không thấy - Chị tới khi nào, xem không báo em ra đón_ Quản lý cúi đầu giọng nói 3 phần kính nể. - Báo trước, làm sao tao thấy cái màng đặc sắc này chứ_ Nó nhâm nhi ly rượu nói. - Đặc sắc gì vậy? - Thưởng thức? không biết mày muốn thưởng thức gì_ Nó buông ly rượu trên tay xuống. - Dạ...chị em đã nhịn 1 tháng rồi- Quản lý khó chịu nói. - Mấy lọ tao đưa đâu, dùng hết rồi à_ Nó nhướng mày. - Mấy lọ đó sao bằng được thứ ấm áp của con người chứ - Lần này là ngoại lệ đấy_ Nó nói - Cảm ơn chị. - Tao về đây hôm nay ....CHÁN_ Nói xong chưa kịp để quan 3ly1 trả lời đã biến mất. - Ê Leo...đó là ai mà cậu kính trọng vậy_ Hạ Phàm khều vai Leo. - Chị hai tao - Thưởng thức gì vậy Leo_ Nguyệt Nhi hỏi - Nhiều chuyện_ Nói xong bước đi bỏ mặc cả đám ở lại. Không biết nó là gì vậy nhỉ? Tại sao quản lý lại dùng từ thưởng thức. Sẽ có ở những chương sao. Các đọc giả đừng đọc chùa thế chứ, cho xin cái đề cử đê