Những Chuyện Quanh Tôi (tên Cũ: Tuổ...
Chương 17 : Về Thăm Trường Cũ
- Phần này thực ra mình đăng lâu rồi bên mục truyện ngắn, nhưng tính ra cũng là một phần của bộ này nên up luôn cho đủ bộ, ai đọc rồi thì thông cảm nhé ^.^ -
Câu chuyện xảy ra cách đây cũng đã nửa năm (thời điểm viết truyện là giữa hè năm 2017, tính ra thì lúc về trường tới giờ cũng 3 năm rồi, nhanh phết :v), nay mới có dịp kể lại. Chẳng là hồi em mới vào lớp 10, tụi em có tổ chức họp mặt và gặp lại mấy đứa bạn cũ học chung cấp 2 rồi bàn chuyện đi chơi, nhậu nhẹt tán dóc bla...bla. Sau một lúc tiệc tùng, vài đứa hơi có tí men bia trong người bắt đầu rủ rê nhau tìm "làn gió mới". Có đứa rủ chơi mấy trò chơi tâm linh như gọi hồn, cầu cơ..v.v.. nhưng chẳng mấy khả thi vì đã có lần thử hết nhưng chả thấy ma nào mà còn mém cháy nhà thằng Q. do mấy cây nhang tình cờ chạm vào can dầu nó để gần đó. (Em xin phép dấu tên toàn bộ mấy đứa bạn)
- Hay tụi mình vô trường cấp 2 kiếm ma đi, tao nghe kể hồi đó bãi đất trường mình xưa là khu nghĩa địa, mấy ông bảo vệ cũng hay kể cho nhau nghe vụ nhìn thấy bóng trắng trong phòng Hội đồng vào buổi tối nữa đó – Thằng C. bỗng vỗ tay cái bốp.
- Nghe cũng hay, vậy triển luôn không? – thằng T. tán thành.
Nghe đến ma cỏ, tụi con trai nhốn nháo um sùm. Nào là "Đó giờ chưa thấy ma...", "Anh đây đ*o ngán con ma nào...", rồi kiểu như "Gặp ma anh bắt về nuôi.."...vân vân và mây mây.
- "Đm, lúc sáng thì đứa nào nói chả hay, thử tối đến coi tụi bây còn mạnh miệng được vậy không thì biết. Thử nhìn thấy con mụ Khẩu Liệt ngồi trên cành cây hát như tao từng thấy hay cầm trên tay cái đầu con ma lai xem có són mẹ ra quần không?" – Em thầm nhớ lại vụ lúc trước, vẫn hơi rùng mình.
Đêm hôm sau, canh lúc cả nhà ngủ say, em rón rén mở cửa bên hông nhà và phóng đi cùng túi đồ đã chuẩn bị.
22h30, tại một góc khuất nơi cổng trường...
- Tụi bây chuẩn bị đầy đủ chưa? – Em hỏi
- Xong hết rồi – Cả đám bật đèn pin lên chiếu thẳng vào mặt em.
- Đcm! Tắt đi không mấy ông bảo vệ túm bây giờ!
Tụi nó tắt đèn, thằng H. rón rén đi về phía cổng, chỗ phòng bảo vệ. Nó ngó đầu nhìn vào, một lúc sau phất tay ra hiệu cho tụi em tiến vào. Mấy ông bảo vệ này đêm nào cũng nhậu nhẹt rồi nằm lăn ra ngủ không biết trời đất gì nữa, âu cũng là may mắn cho tụi em dễ dàng "đột nhập". Một bóng đen lấp ló đi theo sau lưng cả bọn...
Tại hành lang chính...
- Ok! Tụi tao nhớ rồi.
- Vậy thì yên tâm rồi, bắt đầu được rồi.
Sân trường hiện tại là một khung cảnh u ám đáng sợ, không như buổi sáng rộn rã thường ngày; chốc chốc lại có cơn gió nhẹ thổi qua làm cả đám sợ run cầm cập. Tụi em đi sát bên nhau, ngó qua từng phòng học. Bàn ghế sắp xếp ngay ngắn, rèm của lâu lâu lại bay lên làm tụi em sợ té đái.
Đi hết dãy tầng trệt vẫn chưa thấy có gì xảy ra, cả đám bắt đầu bước dần lên cầu thang, tiến lên tầng 2. Lần lượt bước đi, bọn em lảm nhẩm: 6A, 6B, 6C... cả đám đếm qua từng phòng học, ngó quanh. Tới gần phòng máy chiếu thì bỗng nhiên một nhỏ dừng lại, người nó như cứng đơ ra, miệng run cầm cập nói không ra lời. Em thấy động lạ liền chạy đến gần nó lay mạnh:
- Có chuyện gì vậy D.?
- Cái...cái...ở...ở...ở....trên nóc kìa! - Nó nói, giọng run run không thành câu.
Theo hướng tay nó chỉ, em nhìn lên trần nhà rồi cứng đơ người trong giây lát. Trên trần treo lủng lẳng một cái đầu người tóc tai rũ rượi đang quay tròn. Em nhanh chóng trấn tĩnh lại, ra hiệu cho tụi kia đứng lại. (Hây dà, vụ con ma lai vẫn chưa hết sợ kia mà -_-)
- Đừng la lớn, nhìn kìa! - Em gằn giọng nói nhỏ, tay chỉ chỉ lên trên - phía cái đầu đang xoay. Cả bọn nhìn theo, vừa thấy cái đầu đang xoay tít thì mặt tái xanh, mấy đứa con gái chỉ chực hét thật to, vài đứa con trai phải nhanh chóng bịt mồm chúng nó lại.
- Đâu rồi? Đứa nào đòi bắt về nuôi thì làm lẹ đi! - Giọng em run run nói.
- Đm! Nuôi cái con khỉ. Bây giờ lo chạy nhanh may ra còn sống mà về với gia đình. - Thằng H. mặt cắt không còn giọt máu, nói như muốn hét lên.
- Đúng đó, chạy - Mấy đứa con gái cùng nói.
Nhưng ngược lại, vài đứa trai thì lại thấy háo hức, đòi ở lại xem.
"Đcm tụi bây, nay ăn trúng cái gì mà gan dữ vậy?" - em thầm nghĩ.
Bỗng, cái đầu ngừng xoay, quay mặt về phía bọn em. Trời đất quỷ thần ơi, nó còn kinh khủng hơn cái bản mặt của con ma nữ cộng với con ma lai năm xưa nữa. Hai hốc mắt đen sì, đôi mắt đã bị móc ra, một con mắt không biết rơi đâu mất, con mắt kia thì được mạch máu, dây thần kinh giữ lại treo lủng lẳng, dòi bọ cứ liên tục ào ra từ mắt, miệng của cái đầu. Nhìn kỹ, đây là cái đầu của nữ, con mắt trắng dã của ả liên tục lắc qua lắc lại. Mùi hôi tanh bốc ra nồng nặc, tụi em hai chân tê liệt, muốn nôn hết toàn bộ những thứ trong bụng ra ngoài. Trong đầu chỉ có một ý nghĩ duy nhất: "CHẠY".
Chẳng ai bảo ai, cả đám nhốn nháo lên chạy thục mạng....
-Còn nữa-
Truyện khác cùng thể loại
197 chương
14 chương
34 chương
54 chương
68 chương
13 chương