Vũ Thần

Chương 814

Sau khi nghe được mười tám tiếng chuông, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng phải giật mình. Nếu như không phải thấy được Hác Đồng cùng Kim Chiến Dịch phía xa, thậm chí hắn còn tưởng, tiếng chuông này không phải vang lên đón mình. Mười tám tiếng chuông này đại biểu cho lễ tiết cao nhất. Lúc trước trên Thiên Trì cùng Thần Toán Tử nói chuyện, Hạ Nhất Minh cũng đã từng đề cập qua về Thông Thiên Bảo Tháp tại Linh Tiêu Bảo Điện. Thần Toán Tử đối với quy củ của Thông Thiên Bảo Tháp cũng từng nói qua. Nếu là khách nhân vô cùng tôn kính, tiếng chuông trên Thông Thiên Bảo Tháp sẽ vang vọng khắp tòa thành. Một khi tiếng chuông này vang lên, đồng nghĩ với một vị khách nhân cao quý tới Linh Tiêu Bảo Điện. Hạ Nhất Minh từng hai lần tới Linh Tiêu Bảo Điện, nhưng chưa từng được hưởng đãi ngộ như vậy. Chỉ khi có một vị Ngũ khí Tôn giả tới mới được đón chào bằng lễ tiết này. Ngoài ra số lượng tiếng chuông nhiều ít cũng chỉ rõ thân phận khách nhân. Ngũ khí Tôn giả bình thường chỉ nghe chín tiếng chuông, mà Thần Toán Tử cùng Vũ gia lão tổ từng được hưởng lễ tiết mười lăm tiếng. Còn mười tám tiếng... Đó chính là đãi ngộ cao nhất, nếu tại niên đại Thần đạo, cũng chỉ có cao thủ Thần đạo mới được hưởng đãi ngộ này. Mà hôm nay, bản thân hắn lại được hưởng vinh quang đặc biệt ấy. Khi nghĩ tới điều này, trong lòng Hạ Nhất Minh âm thầm cười khổ, hắn mơ hồ đoán được, tin tức về thần khí Cửu Long Lô đã truyền tới Linh Tiêu Bảo Điện. Bởi vậy bọn họ mới phá lệ lấy lễ tiết đón tiếp Nhân đạo đỉnh cấp cường giả ra mừng. Thân thể khẽ động, Hạ Nhất Minh lập tức đã xuất hiện trước mặt đám người, ánh mắt hắn tập trung vào Hác Đồng cùng nam tử sóng vai đứng cạnh. Từ khí thế cùng khí độ trên người, có thể đoán đây cũng là một vị Ngũ khí Tôn giả. Phía sau bọn họ, số người mặc dù không ít nhưng đạt tới cảnh giới Tôn giả cũng chỉ có Kim Chiến Dịch mà thôi. Lúc này Kim Chiến Dịch chớp mắt nhìn hắn, khiến Hạ Nhất Minh cảm nhận được mà gật đầu. - Hạ huynh đệ đại giá quang lâm, lão phu hết sức vui mừng. Hác Đồng cười ha ha nói. Mặc dù từ Thông Thiên Bảo Tháp vang lên mười tám tiếng chuông nhưng quan hệ giữa Hác Đồng và Hạ Nhất Minh cũng không tầm thường, khi nói chuyện cũng tùy tiện hơn. Hạ Nhất Minh không dám chậm trễ nhìn lão hành lễ thật sâu, nói: - Hác huynh. Phiền ngài ra đón, Hạ mỗ thật không dám nhận. Hác Đồng khẽ gật đầu, vẻ tươi cười thu liễm nghiêm mặt nói: - Lấy thân phận cùng thực lực của ngươi lúc này hoàn toàn xứng đáng. Hạ Nhất Minh hai hàng chân mày khẽ nhíu, trong lòng dâng lên nỗi kích động không nói thành lời. Giờ phút này rốt cuộc hắn cũng được những cường giả chấp nhận, hơn nữa càng khó tin hơn Hác Đồng không chỉ đại diện cho bản thân lão mà thay mặt cả Linh Tiêu Bảo Điện. Được Đệ nhất môn phát tại phương Đông thừa nhận, chẳng khác nào địa vị cùng thực lực của hắn được cả thiên hạ chấp nhận. Từ khi gặp được kỳ ngộ đáy hồ, Hạ Nhất Minh chỉ biết một mực theo đuổi cảnh giới cao hơn, cho tới khi đứng trên đỉnh của thiên hạ. Nhưng lúc này sau khi hắn nhận được sự chấp nhận, trong lòng lại cảm thấy mờ mịt. Giống như trèo lên một đỉnh núi cao, tinh thần thể xác toàn bộ tập trung vào đó, nhưng khi tới đỉnh, vì mất đi mục tiêu mà cảm thấy mê mang. Đột nhiên trong đầu Hạ Nhất Minh hiện lên một thân ảnh, một người thân mặc hắc y, sau lưng là núi, lẳng lặng đứng giữa không trung. Thân ảnh người này để lại cho hắn ấn tượng vô cùng sâu sắc. Hạ Nhất Minh nhất thời rung động, hắn nghĩ tới Hoàng Tuyền Lão tổ cùng Long xà. Bản thân hắn lúc này vì có được thần khí nên danh tiếng mới có thể sánh ngang cùng những tồn tại này, nhưng thật sự còn kém bọn họ một khoảng quá xa. Con đường phía trước còn quá gian nan, có chỗ nào cho kiêu ngạo tồn tại? Sau lưng ướt đẫm mồ hôi, Hạ Nhất Minh lập tức khôi phục vẻ bình thường, nói: - Ngài quá khen rồi. Tâm lý của hắn chuyển biến chỉ trong nháy mắt mà thôi, đám người Hác Đồng ngay cả phát giác ra điều khác thường cũng không cách nào biết được nguyên nhân. Lúc này Hác Đồng chỉ sang người bên cạnh, nói: - Đây là sư đệ của lão phu, Hứa Tinh Hà. Cũng là cao thủ đứng đầu bổn môn, một thân tu vi không dưới lão phu. Hứa Tinh Hà bật cười, nói: - Sư huynh quá khiêm tốn. Đoạn chắp tay nói: - Thành tựu của Hạ huynh đệ tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, mới chân chính là kỳ tài ngút trời. Hạ Nhất Minh vội vàng nói vài câu khiêm tốn. Ở tại đây hồi lâu, hai vị Ngũ khí Tôn giả mới đưa hắn tiến vào Linh Tiêu Bảo Điện. Bất quá lúc này không chỉ mình Hạ Nhất Minh nhận được đãi ngộ cao nhất, ngay cả Bách Linh Bát cùng hai đầu Thánh thú cũng vậy. Bởi vậy có thể thấy thực lực của ba tên này theo danh tiếng của Hạ Nhất Minh truyền ra, khiến bất luận kẻ nào cũng không dám xem thường. Mọi người đi qua khu vực thành thị tiến vào Thông Thiên Bảo Tháp. Lúc này tiến vào bảo tháp khiến cảm xúc của Hạ Nhất Minh lại dâng lên. Đặc biệt với thần lực ẩn giấu trong bảo tháp càng khiến Hạ Nhất Minh kinh hãi. Sau khi thành công kích phát ý niệm, cảm quan của hắn đặc biệt nhạy cảm hơn. Khi tiến vào Thông Thiên Bảo Tháp, ý niệm của hắn dễ dàng cảm nhận được lực lượng kỳ dị tồn tại. Cỗ lực lượng này vô cùng khó tin, trong trí nhớ của hắn, cũng chỉ có thần khí Cửu Long Lô cùng Thụ thần tại Động Thiên Phúc Địa mới có thể sánh bằng. Kim Chiến Dịch từng nói qua, mỗi siêu cấp môn phái đều có một hậu chiêu của riêng mình, mà Thông Thiên Bảo Tháp chính là hậu chiêu của Linh Tiêu Bảo Điện. Sau khi cảm nhận cỗ lực lượng thần kỳ này, Hạ Nhất Minh đã không còn nghi ngờ với những lời trên. Sau khi phân ngôi chủ khách, Hác Đồng cảm khái thở dài, nói: - Hạ huynh đệ. Mỗi lần gặp nhau ngươi lại mang cho ta một sự kinh hỉ. Hạ Nhất Minh gương mặt lộ vẻ xấu hổ, hắn cùng lão nhân chia tay gặp mặt bất quá cũng chỉ hai lần mà thôi. Nhưng lần gặp lại đầu tiên là khi trở về từ Quỷ Khốc Lĩnh, hắn đã tấn giai Tôn giả. Còn lần thứ hai này, hắn lại tấn giai Ngũ khí Tôn giả, trở thành nhân vật có thể sánh ngang Hác Đồng, trách không được lão nhân cảm khái như vậy. Kim Chiến Dịch khóe miệng khẽ nhếch lên, nói: - Sư thúc ngài chẳng phải đã từng nói. Hạ huynh đệ thiên phú khác người, khẳng định có thành tựu vượt bậc sao. Lẽ nào còn ngạc nhiên như vậy. Hác Đồng trừng mắt nhìn gã đệ tử kiệt xuất nhất của Linh Tiêu Bảo Điện, nói: - Nếu hai mươi năm sau hắn tấn giai Ngũ khí cảnh giới, lão phu cũng không ngạc nhiên như vậy. Nhưng mới từ Sinh tử giới đi ra đã thành công quang hóa thần binh... Lão dừng một chút, đôi mắt sáng lên, nói: - Hạ huynh đệ. Có người nói ngươi đã tiến vào Luân hồi trong Sinh tử giới? Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, điều này không phải bí mật, đương nhiên hắn không che giấu. Hác Đồng gật đầu, nói: - Như vậy thần khí Cửu Long Lô cùng Lôi chấn tử đều có được trong Luân hồi. Hạ Nhất Minh do dự một chút, nói: - Quả thật có được từ Luân hồi. Hắn nói những lời này rất nửa vời, đám người Hác Đồng dĩ nhiên sẽ cho rằng Cửu Long Lô cùng một phần Lôi chấn tử đều từ Luân hồi có được. Nhưng bọn họ không biết, Hạ Nhất Minh tại Luân hồi chỉ có được bốn khỏa Lôi chấn tử mà thôi, về phần các bảo vật khác đều tới từ cái mũi tiểu tử bảo trư. Kim Chiến Dịch đột nhiên ngẩng đầu, khẽ cười một tiếng. Hác Đồng sắc mặt cau có, nói: - Không lễ phép. Ngươi cười gì? Kim Chiến Dịch không dám chậm trễ vội vàng đứng lên, cung kính nói: - Sự thúc. Ta biết ngài luôn muốn Hạ huynh đệ trở thành Khách khanh Tôn giả của bổn môn. Gã bước vài bước tới bên cạnh Hạ Nhất Minh vỗ vai hắn, nói: - Hạ huynh đệ là người sảng khoái. Chỉ cần ngài nói với hắn, khẳng định hắn sẽ nhận lời. Sắc mặt già nua của Hác Đồng đỏ bừng, lão căm tức nhìn Kim Chiến Dịch một cái. Mặc dù quả thật lão có suy nghĩ này, hơn nữa lần đầu tiên chỉ dạy Hạ Nhất Minh luyện đan đã mong muốn như vậy, nhưng hôm nay Kim Chiến Dịch một lời nói toạc ra, trong lòng không khỏi cảm thấy xấu hổ. Cũng may lão nhân gia hắn sống đã đủ lâu, da mặt đã luyện tới tình trạng đao thương bất nhập, theo sau liền ho nhẹ một tiếng, nói: - Hạ huynh đệ. Nếu Kim sư điệt đã nói ra ý tứ của lão phu. Xin ngươi cho một đáp án thuyết phục. Hạ Nhất Minh bật cười, nói: - Hác huynh. Chẳng lẽ Kim huynh chưa nói qua với ngài sao? Hác Đồng vẻ mặt nghi hoặc, hỏi lại: - Nói gì? Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói: - Hạ mỗ cùng Kim huynh tại Thiên Trì đã có ước định. Chúng ta đều trở thành Khách khanh của đối phương. Hác Đồng lúc này mới hiểu rõ, lão lại trừng mắt nhìn Kim Chiến Dịch đang cười trộm một bên, nổi giận nói: - Tiểu tử kia, vì sao không nói? Kim Chiến Dịch vội vàng nói: - Sư thúc bớt giận. Là ngài không hỏi thôi. Hác Đồng giật mình, dở khóc dở cười lắc đầu, đối với người mà lão yêu quý nhất thật sự có chút bó tay. Hứa Tinh Hà cười ha hả hấp dẫn sự chú ý của mọi người, hai hàng chân mày giãn ra biểu lộ sự vui mừng. Trước đây Kim Chiến Dịch từng nhiều lần dò xét nhưng Hạ Nhất Minh không đồng ý, bởi vậy lúc này hai vị Ngũ khí Tôn giả trong lòng cảm thấy lo lắng, không nghĩ ra Kim Chiến Dịch sớm đã giải quyết việc này, thật sự là niềm vui ngoài ý muốn. Vẻ tươi cười thu liễm lại, Hác Đồng nghiêm mặt nói: - Hạ huynh đệ. Lão phu đại diện Linh Tiêu Bảo Điện mời người gia nhập bổn môn đảm nhiệm vị trí Khách khanh Tôn giả. Không biết ý của ngươi thế nào? Hạ Nhất Minh biết lúc này không được phép vui đùa, hắn nghiêm túc nói: - Nếu Linh Tiêu Bảo Điện để ý tới, Hạ mỗ đương nhiên chấp nhận. Đám người Hác Đồng trên mặt nhất thời lộ ra vẻ vui mừng, sau khi có được câu trả lời từ Hạ Nhất Minh, hai người bọn họ mới thật sự yên lòng. Hác Đồng cười lớn, nói: - Người đâu. Truyền lệnh xuống, Hạ Nhất Minh Tôn giả đã trở thành Khách khanh Tôn giả của bổn môn. Từ hôm nay mở tiệc ba ngày, đồng thời tuyên cáo với thiên hạ. Ngoài cửa lập tức vang lên tiếng lĩnh mệnh, chỉ một lát sau tiếng hoan hô đã vang khắp tòa thành.