Vũ Thần
Chương 815
Nghe âm thanh hoan hô từ bên ngoài truyền vào, Hạ Nhất Minh gương mặt lộ rõ vẻ kinh ngạc.
Hắn không sao nghĩ ra, bản thân mình chỉ nhận lời cũng ảnh hưởng tới nhiều người như vậy.
Phải biết nơi này không giống như Tây Bắc Hạ gia trang mà là phương Đông đệ nhất đại phái, Linh Tiêu Bảo Điện.
Trên đại lục này, mỗi một môn phái đều có địa vị riêng của mình, cho dù Động Thiên Phúc Địa truyền thừa của Ngũ Hành Môn so với nơi này còn thua kém một chút.
Nhưng đám đệ tử Linh Tiêu Bảo Điện sau khi nghe được lời đáp ứng của hắn, không ngờ lại kích động như vậy. Điều này khiến Hạ Nhất Minh trong khoảng thời gian ngắn khó có thể thích nghi.
Kim Chiến Dịch cùng Hạ Nhất Minh hiểu biết đã lâu, gã lập tức đoán ra suy nghĩ trong lòng Hạ Nhất Minh, nói:
- Hạ huynh. Nếu như vừa rồi ngươi không phải hỏa thiêu Động Thiên Phúc Địa. Hơn nữa đánh rớt sự kiêu ngạo của bọn họ, những người này cũng không kích động tới vậy.
Hạ Nhất Minh có chút ngẩn ra, lập tức cười nói:
- Ta hiểu rồi. Bọn họ hoan nghênh thần khí Cửu Long Lô chứ không phải Ngũ khí Tôn giả như ta.
Mặc dù Ngũ khí Tôn giả thân phận cao quý nhưng Linh Tiêu Bảo Điện cũng không thiếu nhân vật cấp bậc này, cũng chỉ Cửu Long Lô mới có thể tạo ra hiệu ứng này mà thôi.
Nhưng Kim Chiến Dịch khẽ lắc đầu, nói:
- Thần khí Cửu Long Lô dĩ nhiên là một phần. Nhưng nguyên nhân chính thức là ngươi đã tước đi mặt mũi đám người Động Thiên Phúc Địa.
Hạ Nhất Minh sửng sốt hồi lâu, trên mặt hiện ra vẻ dở khóc dở cười.
Linh Tiêu Bảo Điện cùng Động Thiên Phúc Địa đều là những môn phái lớn tại phương Đông.
Một bên là môn phái thực lực mạnh mẽ nhất, còn bên kia là môn phái truyền thừa xa xưa nhất.
Hai môn phái này trước mặt mặc dù hòa thuận, nhưng bên trong đấu tranh gay gắt tuyệt đối không ít hơn nơi nào. Có lẽ khi đối mặt với đối thủ chung, bọn họ có thể cùng nhau ngăn địch. Nhưng chỉ cần một bên gặp nạn, bên kia tự nhiên sẽ có chút hả hê.
Đây là tình huống chung của đa phần các môn phái, mặc dù nghe có vẻ kỳ lạ nhưng hoàn toàn là sự thật.
Lúc này Hạ Nhất Minh đã hỏa thiêu ngàn dặm Động Thiên Phúc Địa, mặc dù được Thụ thần che chở nhưng sức phá hoại của Đệ nhất Hỏa hệ thần khí Cửu Long Lô sao có thể coi thường.
Động Thiên Phúc Địa đành ngậm bồ hòn làm ngọt, còn người tạo ra kết quả này lại trở thành Khách khanh của Linh Tiêu Bảo Điện, chẳng trách những người kia lại điên cuồng tới vậy.
Nghĩ thông suốt điểm này, Hạ Nhất Minh lắc đầu, nói:
- Kim huynh. Tiểu đệ lúc này đã đắc tội với Động Thiên Phúc Địa. Cẩn thận bọn họ sẽ trút giận sang các ngươi.
Hác Đồng ung dung cười, nói:
- Hạ huynh đệ yên tâm. Sau lưng ngươi là ba vị Nhân đạo đỉnh cấp cường giả chống đỡ. Hơn nữa chuyện này đã được truyền ra, Động Thiên Phúc Địa thuần túy là tự làm tự chịu. Nếu muốn đổ trách nhiệm lên đầu ngươi, thật sự là khinh người quá đáng, ba vị Tông chủ đại nhân cũng sẽ không ngồi nhìn.
Hạ Nhất Minh trong lòng hoài nghi, nói:
- Hác huynh. Trừ Thiên Trì cùng Linh Tiêu Bảo Điện, tiểu đệ đâu còn chỗ dựa khác?
Có thể được hai vị cường giả như vậy chống lưng khẳng định Động Thiên Phúc Địa sẽ không dám làm bừa, nhưng Hạ Nhất Minh nghĩ nát óc cũng không biết người thứ ba là ai.
Hác Đồng mỉm cười, nói:
- Bắc Cương Băng Cung Băng Tiếu Thiên đối với Viên cô nương vô cùng coi trọng. Chuyện này được đông đảo các môn phái biết tới. Nếu Động Thiên Phúc Địa muốn nhằm vào ngươi, Băng Tiếu Thiên đại nhân khẳng định không khoanh tay đứng nhìn.
Hạ Nhất Minh trợn tròn mắt, thì ra thế lực thứ ba là hồng phúc của Lễ Huân.
Kim Chiến Dịch khẽ vỗ mặt bàn, nói:
- Động Thiên Phúc Địa cùng ngươi đánh cuộc vốn là khi dễ ngươi. Ngoài ngươi ra chỉ e không ai nhận lời.
Hạ Nhất Minh sắc mặt đỏ bừng, mặc dù Kim Chiến Dịch không có ý châm chọc nhưng hắn không khỏi xấu hổ trong lòng. Trong tầng lớp Ngũ khí Tôn giả, chỉ e mình hắn không biết tới sự tồn tại của Thụ thần.
Hác Đồng trừng mắt nhìn Kim Chiến Dịch, theo sau cười bói:
- Một chút sai lầm ảnh hưởng toàn cục. Bất quá cũng vì sai lầm này mới khiến Hạ huynh xuất ra bảo vậy, cũng để thành tựu cả Hạ Nhất Minh cao lớn vượt bậc.
Hạ Nhất Minh nghe vậy trên mặt nở nụ cười như không, nếu để lão nhân gia hắn biết, bản thân hắn không thể điều khiển thần khí Cửu Long Lô, không biết lão nhân gia có suy nghĩ gì.
Hác Đồng đột nhiên chuyển chủ đề, nói:
- Hạ huynh đệ. Vũ gia Vũ Mạc Phi đã phát thiếp tới Linh Tiêu Bảo Điện chúng ta.
Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, nói:
- Bọn họ muốn làm gì?
Hác Đồng nghiêm mặt nói:
- Vũ gia nguyện ý thoái vị, đổi lấy sự bình yên cả gia tộc.
Hạ Nhất Minh kinh ngạc nói:
- Vũ gia nguyện ý thoái vị?
Đại Thân phương Đông cùng Tây Bắc dù sao cũng khác biệt. Tại Tây Bắc, dưới sự quản lý của Thiên Trì nhất mạch, quy củ bọn họ đưa ra không ai dám không nghe.
Nhưng phương Đông không giống vậy, Hoàng thất mặc dù khó tránh khỏi suy tàn nhưng Hoàng quyền luân phiên nhau. Vũ gia mặc dù đã mất đi hai người đứng đầu nhưng vẫn còn vài vị Tôn giả. Tới lúc này Hạ Nhất Minh cũng không biết vì sao bọn họ tình nguyện bỏ ngôi vị Quốc chủ.
Hác Đồng khẽ gật đầu, nói:
- Vũ gia giao ước, có thể thoái vị nhưng kinh thành phải trọn đời thuộc về Vũ gia, là nơi Vũ gia truyền thừa.
Hạ Nhất Minh hừ nhẹ một tiếng, mơ hồ cảm nhận chút bất an. Bất quá chỉ giây lát sự lo lắng này đã biến mất.
Hắn sợ nhất chính là Vũ gia đột nhiên nổi dậy, với thực lực tích lũy trăm năm, nếu không từ thủ đoạn trả thù, như vậy cho dù là Hạ Nhất Minh cũng không khỏi đau đầu.
Nhưng lúc này Vũ gia quyết giữ kinh thành, đồng dạng bọn họ sẽ không điên cuồng trả thù Hạ gia nữa, điều này khiến Hạ Nhất Minh thở phào nhẹ nhõm.
- Hác huynh. Ý ngài thế nào?
Hạ Nhất Minh thử dò xét vấn đề.
Hác Đồng cười khổ một tiếng, nói:
- Chuyện này thật sự trọng đại. Trong bổn môn cũng chỉ có một người có quyền quyết định.
Mặc dù lão không nói là ai nhưng loại chuyện quan trọng này, nếu không phải Linh Tiêu Bảo Điện Tông chủ đại nhân, không ai có tư cách quyết định.
Kim Chiến Dịch mỉm cười, nói:
- Hạ huynh đệ. Ngươi yên tâm đi. Hai vị Ngũ khí Tôn giả của Vũ gia đã chết, ngay cả Thánh thú thủ hộ cũng không thấy xuất hiện. Lúc này Vũ gia bất quá chỉ là giãy chết, không cần lo lắng.
Hạ Nhất Minh trầm ngâm một chút, rốt cuộc chậm rãi gật đầu, nói:
- Nếu Vũ gia thật sự thoái vị, vậy gia tộc nào sẽ thay thế địa vị của bọn họ?
Tại Đại Thân, thế lực có tư cách tham dự việc này không nhiều lắm, nhưng Linh Tiêu Bảo Điện không nghi ngờ là một trong số đó. Bởi vậy Hạ Nhất Minh cùng muốn dò la chút tin tức.
Hác Đồng trầm ngâm nói:
- Chuyện này phải do Nhân đạo đỉnh cấp cường giả các phương quyết định, chúng ta chỉ có thể chấp hành. Bởi vậy rốt cuộc gia tộc nào có thể vùng lên, còn phải xem ý tứ của ba vị Tông chủ đại nhân.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, thầm nghĩ, đây mới chính là vấn đề.
Kim Chiến Dịch hai mắt đột nhiên lóe sáng, nói:
- Hạ huynh. Không bằng ngươi mang gia tộc tới đây. Linh Tiêu Bảo Điện chúng ta sẽ cố gắng bảo hộ các ngươi ngồi vào ngôi vị này.
Hạ Nhất Minh tức giận liếc mắt nhìn gã, nói:
- Nói nhảm.
Hác Đồng cùng Hứa Tinh Hà đều ngẩn ra, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, ban đầu cảm thấy lời này của Kim Chiến Dịch chỉ là nói nhảm. Nhưng chậm rãi suy nghĩ, sắc mặt họ dần ngưng trọng hẳn.
Sau một lát, Hác Đồng trầm giọng nói:
- Hạ huynh đệ. Trong vòng ba mươi năm ngươi có thể tấn giai Nhân đạo đỉnh cấp, như vậy Hạ gia muốn ngồi lên vị trí này cũng không phải không có khả năng.
Hạ Nhất Minh sửng sốt hồi lâu, trong lòng hắn có vài phần kích động.
Vị trị Quân chủ phương Đông, đây là vinh quang thế nào? Cho dù bản thân Hạ Nhất Minh cũng chưa từng nghĩ tới.
Ba mươi năm tấn chức Nhân đạo đỉnh cấp, điều này với người khác mà nói hoàn toàn không có khả năng làm được. Nhưng nhìn Hạ Nhất Minh, điều này không phải không có khả năng.
Nhìn ánh mắt đám người Hác Đồng, Hạ Nhất Minh biết, chỉ cần hắn gật đầu, như vậy địa vị của Hạ gia trang sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Do dự hồi lâu, Hạ Nhất Minh rốt cuộc hỏi:
- Hác huynh. Trong Linh Tiêu Bảo Điện có từng đề xuất qua việc này chưa?
Hác Đồng không chút do dự lắc đầu, nói:
- Tổ sư khai phá Linh Tiêu Bảo Điện chúng ta từng hạ lệnh. Phàm là đệ tử Linh Tiêu Bảo Điện không được ngồi lên ngôi vị Quân chủ. Nếu có người làm trái, chẳng những bị trục xuất ngay cả vũ kỹ cũng phải xóa bỏ. Bởi vậy mấy ngàn năm qua, Linh Tiêu Bảo Điện chưa từng xuất hiện một ai trong Hoàng thất.
Lão dừng một chút, do dự nói:
- Theo lão phu biết, Ngũ Hành Môn lúc trước cũng có quy định như vậy. Nếu Vũ gia thoái vị, bọn họ cũng đừng mong thay thế ngôi vị Quân chủ.
Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, tâm tình kích động đã hoàn toàn khôi phục.
Tổ sư Ngũ Hành Môn cùng Linh Tiêu Bảo Điện không hẹn mà cùng có quy định như vậy, mà gần vạn năm qua, cũng chỉ có hai môn phái này mới có thể truyền thừa cùng nhau đứng trên đỉnh Nhân đạo.
Cho dù Hoàng thất phương Đông đại lục cũng phải được sự ủng hộ của hai môn phái này, nếu không treo lên ngôi vị là việc vô cùng khó.
Hạ Nhất Minh cũng không biết vì sao có những quy định này, nhưng trong lòng hắn thầm hạ quyết tâm.
Hạ gia trang cho dù tại Tây Bắc cũng không thể bị cuốn vào vòng tranh đấu, càng đừng nói tới phương Đông Đại Thân.
Sau khi nghe Hạ Nhất Minh trả lời, Hác Đồng mặc dù tiếc nuối nhưng cũng không nói tiếp.
Bọn họ nói chuyện phiếm một lát sau đó cáo từ rời đi.
Ở lại Linh Tiêu Bảo Điện chừng ba ngày, Hạ Nhất Minh, Kim Chiến Dịch cùng đám người Ngụy Tông Tân, Bách Linh Bát xuất phát tới nơi Nam Cương thần thánh.
Truyện khác cùng thể loại
37 chương
12 chương
586 chương
14 chương
29 chương
38 chương