Chuông điện thoại dồn dập vang lên không ngừng, Vân Thủy Dạng hốt hoảng tỉnh lại.
Vẻ mặt mơ màng cho thấy cô vẫn chưa rõ tình hình hiện tại, cô không biết mình đang ở đâu.
Mí mắt nặng nề chớp động, duỗi lưng một cái, lúc này Vân Thủy Dạng mới tỉ mỉ nhìn căn phòng.
Có mùi thuốc sát trùng, có giá đỡ, có bình truyền dịch... Nơi này rất giống bệnh viện!
Không kịp hồi tưởng hôm qua xảy ra chuyện gì, Vân Thủy Dạng tìm túi, lấy điện thoại ra nghe.
"Cái gì? Cha tôi vào bệnh viện? Ừ ừ ừ. Tôi đã biết, tôi đến ngay."
Vân Thủy Dạng lập tức nhảy xuống giường, không để ý mình còn chưa đi giày, vội vã cầm túi, chạy ra ngoài.
Y tá thấy cô đi, liền gọi cô lại nói rõ tình hình: “Vân tiểu thư, đã có người giúp cô trả viện phí, nếu cô cảm thấy không có gì bất ổn thì có thể rời đi. À đúng rồi, vị tiên sinh kia ở với cô đến hừng đông thì đi trước rồi."
"À, tôi đã biết, cảm ơn!"
Tối qua Cận Kỳ Ngôn đưa cô đến bệnh viện, còn trông coi cô đến hừng đông?
Không kịp suy nghĩ nhiều, vì lo lắng tình hình của ba, nên cô Vân Thủy Dạng nhanh chóng bỏ đi.
~~~~~~
"Tiểu thư, cô đã tới, ông chủ nghe điện thoại xong thì hôn mê bất tỉnh." Người hầu bị hoảng sợ, khóc đến mức hai mắt đỏ ngầu.
"Ba tôi sao rồi? Bác sĩ nói thế nào?"
"Nhồi máu cơ tim! Đã cứu được, còn đang trong thời kỳ quan sát. Bác sĩ nói tình hình không khả quan lắm, hình như rất nghiêm trọng."
"Đã xảy ra chuyện gì? Ba tôi nghe điện thoại của ai?"
"Là của công ty, nghe nói xảy ra chuyện."
Lông mày nhíu chặt, Vân Thủy Dạng bất lực nhìn ba của mình.
"Cô ở đây trông ba tôi, tôi đi tìm bác sĩ hỏi rõ tình trạng." Nói xong, Vân Thủy Dạng đi tìm bác sĩ.
~~~~~~
"Vân tiểu thư, tôi đề nghị nhanh chóng phẫu thuật cho Vân tiên sinh. May mắn đưa đến bệnh viện kịp thời, nếu chỉ chậm thêm năm phút nữa thôi, chúng tôi cũng đành bó tay. Nhồi máu cơ tim, chính là tắc nghẽn động mạch vành, máu chảy gián đoạn, làm tim thiếu máu trong thời gian dài, dẫn đến hoại tử. Bệnh này lúc phát tác đều rất nhanh, thời gian cứu chữa là vàng là bạc."
Vân Thủy Dạng suy nghĩ một chút, hỏi: "Lúc nào có thể phẫu thuật?"
"Sáng mai, tôi có thể sắp xếp luôn."
"Được, lập tức làm phẫu thuật. Cảm ơn bác sĩ!"
Rời khỏi phòng làm việc của bác sĩ, Vân Thủy Dạng gọi điện cho Liêu Huy - trợ lý của ba cô.
"Chú Liêu, công ty thực phẩm Chính Đông đã xảy ra chuyện gì vậy? Ba con vào bệnh viện chờ ngày mai làm phẫu thuật, tình huống của Chính Đông bây giờ như thế nào? Nghiêm trọng không?"
"Thủy Dạng, xảy ra chuyện lớn, không thể nói rõ qua điện thoại được. Con cứ chăm sóc ba con trước đi, bên này chuyện của Chính Đông để chú xử lý, nếu như con muốn hiểu rõ, thì cứ xem tin tức."
"Dạ, làm phiền chú xử lý vấn đề của Chính Đông, cảm ơn chú!"
Cúp máy, Vân Thủy Dạng tra tin tức.
Trong chốc lát, lòng cô thắt lại, cô khó tin lắc đầu.
Cô tin ba của cô, ông không phải gian thương.
Làm sao trong sữa và cà phê của Chính Đông sản xuất lại có melamine? Nhất định là do bên Bộ Y tế và Cục Công thương đã nhầm lẫn rồi?!
Bây giờ, Bộ Y tế và Cục Công thương đã bắt tay vào điều tra, công ty trách nhiệm hữu hạn Thực phẩm Chính Đông cũng phải tạm ngừng các hoạt động sản xuất, chỉnh đốn và cải cách.
Truyện khác cùng thể loại
7 chương
105 chương
29 chương
11 chương
63 chương