Dưới ánh mắt suy đoán của mọi người, Huyền Diệu Vương lại thật sự đi tới trước mặt Lâm Tiêu. Quả nhiên quá nổi danh sẽ có phiền toái tìm tới cửa ah, trong lòng không ít người âm thầm cười lạnh, không phải tất cả mọi người sau khi nghe được sự tích của Lâm Tiêu đều cảm thấy khâm phục, có không ít người lại sinh lòng ghen ghét, ước gì Lâm Tiêu xảy ra gì đó ngoài ý muốn. - Các hạ chính là Lâm Tiêu? Ánh mắt thâm thúy của Huyền Diệu Vương nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu. - Đúng vậy. Lâm Tiêu gật đầu. Huyền Diệu Vương nở nụ cười, khen: - Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, tại Huyền Diệu Vương đế quốc Minh Nguyệt, không biết các hạ có thể đến phủ đệ của ta một chuyến không. Huyền Diệu Vương ngữ khí ôn hòa, khóe miệng mang cười, thật giống như mời một bằng hữu cũ, thái độ hoàn toàn vượt ngoài dự đoán của mọi người. - Cung kính không bằng tuân mệnh. Ở trước mặt Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng như Huyền Diệu Vương, Lâm Tiêu tự nhiên sẽ không ra vẻ gì. Phân phó Cửu Long Vương một tiếng, Lâm Tiêu và Huyền Diệu Vương cùng nhau bước vào hư không, biến mất không thấy gì nữa, chỉ để rất nhiều Vương giả trợn mắt há hốc mồm trên đường phố. Vừa mới một ít người trong bọn họ còn nói ở trước mặt Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng, Lâm Tiêu chả là cái gì cả, trong nháy mắt đã có Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng tự mình mời Lâm Tiêu đi phủ đệ của hắn làm khách, cơ hồ như hung hăng cho bọn hắn một cái tát. Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng tự mình đến đây mời, coi như là thập đại Vương giả nhị trọng đỉnh phong thành Nhân Minh, chỉ sợ cũng không có đãi ngộ này a. Dùng tốc độ của hai người, rất nhanh, Lâm Tiêu và Huyền Diệu Vương đã đi tới trước mặt một tòa phủ đệ rộng rãi. - Phủ đệ của Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng thật là rộng lớn. Tòa phủ đệ này ở trong khu vực hạch tâm Đế quốc Minh Nguyệt, luận diện tích kiến trúc lớn hơn phủ đệ mà Lâm Tiêu ở không chỉ gấp mười lần, chính là là phủ đệ mà chỉ Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng mới có thể chiếm cứ, Lâm Tiêu cũng là lần đầu tiên đi vào phủ đệ như vậy. - Chuyện tiểu nữ, đa tạ các hạ xuất thủ cứu giúp, vốn sớm đã muốn mời các hạ đến đây một chuyến, đáng tiếc vài ngày trước lại có chuyện phải làm. Huyền Diệu Vương một bên mang theo Lâm Tiêu đi vào phủ đệ, một bên nói. - Tiểu nữ? - Hàn Nguyệt Vương Lâm Ngữ Kỳ Đế quốc Minh Nguyệt chính là tiểu nữ, Nguyệt Kiếm Vương Lâm Tiên Âm là muội muội ta. Huyền Diệu Vương cười nói. Lâm Tiêu trong nội tâm bừng tỉnh đại ngộ, lúc đầu hắn còn có chút nghi hoặc, hiện giờ tất cả đều đã thông suốt. - Huyền Diệu Vương đại nhân. Đúng lúc này, một gã bồi bàn đi tới: - Văn Dược Vương đại sư của Dược Vương Cốc đã đến, đang tiến hành chẩn đoán bệnh cho tiểu thư. - Ân, ta lập tức đi qua. Huyền Diệu Vương gật gật đầu, nói với Lâm Tiêu nói: - Nghe Tiên Âm nói, ngươi ở phương diện linh dược học cũng có tạo nghệ nhất định, không bằng đi cùng ta xem thử. - Không có vấn đề. Lâm Tiêu cười cười. Trong đại sảnh phủ đệ Huyền Diệu Vương, giờ phút này một đám người đang tụ tập, trên một chiếc ghế trong đại sảnh, một gã lão giả hình thể khô gầy đang đặt tay lên tay phải Lâm Ngữ Kỳ, nhíu mày phân biệt gì đó, cách đó không xa, bọn người Lâm Tiên Âm lại khẩn trương nhìn qua. Tiếng bước chân truyền đến, Huyền Diệu Vương mang theo Lâm Tiêu từ bên ngoài đi đến. - Đại ca. Lâm Tiên Âm bước nhanh tới, sau khi nhìn thấy Lâm Tiêu, trên mặt Lâm Tiên Âm càng lộ ra sự mừng rỡ: - Lâm công tử. Gật gật đầu, Huyền Diệu Vương quan tâm nói: - Kỳ nhi thế nào rồi? - Văn Dược Vương đại sư vẫn còn chẩn đoán bệnh, đoán chừng rất nhanh sẽ có kết quả thôi. Lâm Tiên Âm nói. Lâm Tiêu lúc này lại đang đánh giá mọi thứ trong đại sảnh, toàn bộ trong đại sảnh tụ tập hơn hai mươi tên Vương giả Sinh Tử Cảnh, trong đó trên người đều mặc phục sức giống nhau, trên ngực có thêu một lò đan, thoạt nhìn có lẽ chính là võ giả Dược Vương Cốc trong miệng Huyền Diệu Vương nói, mà võ giả còn lại có lẽ chính là cường giả Đế quốc Minh Nguyệt. Đang nghĩ ngợi, lão giả khô gầy chẩn đoán bệnh cho Lâm Ngữ Kỳ đứng lên. Huyền Diệu Vương bước nhanh tới, quan tâm nói: - Văn Dược Vương đại sư, Kỳ nhi nàng thế nào rồi? - Thì ra là Huyền Diệu Vương tiền bối. Văn Dược Vương nhíu mày nói: - Không lạc quan ah, Cửu Âm Tuyệt Mạch trong thể nội Hàn Nguyệt Vương ngày càng nghiêm trọng rồi, sợ rằng nếu muốn ngăn chặn, phải lợi dụng đan dược hỏa hệ dược tính càng thêm đầm đặc mới được. Lông mày Huyền Diệu Vương cũng nhíu lại, lo lắng nhìn Lâm Ngữ Kỳ. - Phụ thân, ta không sao đâu, dù sao ta đã sống lâu vậy rồi, cũng xem như có lời. Trống thấy bộ dáng lo lắng kia của Huyền Diệu Vương, Lâm Ngữ Kỳ ngồi dậy khỏi ghế, trên mặt lộ ra vẻ mỉm cười nói. Từ nhỏ, nàng đã biết rõ mình không sống được bao lâu, vì chuyện của mình, phụ thân không biết đã tốn bao nhiêu tâm tư, trong lòng Lâm Ngữ Kỳ cũng thập phần đau lòng vì Huyền Diệu Vương, bởi vậy dù trong lòng không dễ chịu chút nào, nhưng cũng lộ ra bộ dáng tùy tiện. - Kỳ nhi, ngươi yên tâm, coi như tổn hao cái giá lớn hơn nữa, ta cũng sẽ chữa khỏi Cửu Âm Tuyệt Mạch của ngươi. Huyền Diệu Vương kiên định nói. - Huyền Diệu Vương, đây là một lọ bán bộ hỏa chi đan, là tại hạ vừa toàn lực luyện chế không lâu trước, tạm thời còn có thể áp chế hàn khí Cửu Âm Tuyệt Mạch trong thể nội Hàn Nguyệt Vương, nếu như ngay cả bán bộ hỏa chi đan cũng không thể thì ... chỉ sợ chỉ có thể để cho sư phụ ta tự mình động thủ, dù sao ta chỉ là nửa bước Dược Vương, tuy rằng tinh thần lực đã tiến nhập Vương phẩm, nhưng bởi vì hỏa hầu luyện đan còn kém nên thủy chung không cách nào tấn cấp thành Dược Vương chính thức. Chỉ có điều sư phụ ta thích vân du đại lục, hơn nữa mỗi lần đều rất lâu, nói thực ra, coi như là ta cũng không biết ngài hiện giờ ở nơi nào. Lão giả khô gầy lắc đầu, nói. Không biết tại sao, Lâm Tiêu chung quy vẫn cảm giác ngữ khí lão giả khô gầy này có gì đó lạ lạ. - Như thế vậy thì vất vả Văn Dược Vương đại sư rồi. Huyền Diệu Vương gật gật đầu, trong nội tâm tựa hồ đã làm ra quyết định nào đó, ngưng trọng nói: - Nếu Văn Dược Vương đại sư luyện hóa được Thiên Hỏa nào đó thì có thể luyện chế ra đan dược Vương phẩm hay không? Lão giả khô gầy trong nội tâm vui vẻ, giả bộ như suy nghĩ chốc lát nói: - Lão phu ở phương diện tinh thần lực và thủ pháp luyện chế đã hoàn toàn đạt đến tình trạng Dược Vương, chỉ vì nguyên nhân công pháp tu luyện, nguyên lực chi hỏa trong quá trình luyện chế hỏa hầu thủy chung không cách nào nắm chắc, nếu có thể khống chế Thiên Hỏa nào đó thì tuyệt đối không có vấn đề gì. Trên thực tế, năm đó lúc Vương giả Minh Nguyệt Cốc tìm tới hắn hắn ngay từ đầu sở dĩ đáp ứng chính là xem ở mặt mũi Minh Nguyệt Cốc, bất quá sau khi hiểu được nội tình Minh Nguyệt Cốc, trong lòng Văn Dược Vương cũng sinh ra cách nghĩ nào đó, Minh Nguyệt Cốc với tư cách là một trong các thế lực cường đại nhất Đế quốc Minh Nguyệt, năm đó vì trị Cửu Âm Tuyệt Mạch trên người Lâm Ngữ Kỳ, Huyền Diệu Vương từng xâm nhập đáy biển Nam Hải, tìm kiếm được một trong các Thiên Hỏa trong truyền thuyết, Ảnh Mị Hải Tâm Viêm.