Nếu Lâm Tiêu mua sắm đồ vật mấy trăm vạn, vậy thì bồi bàn kia tất nhiên sẽ giảm còn 90% như bình thường dù sao mấy trăm vạn giảm còn 90% cũng chỉ là khác biệt hơn mười vạn, nhưng thứ mà Lâm Tiêu mua lại là Man Vương Sáo Trang có giá trị 1500 vạn, giảm còn 90% vậy thì trọn vẹn ưu đãi 150 vạn cực phẩm nguyên thạch, mặc dù có phân phó của Tư Tâm Vương nhưng bồi bàn kia vẫn phải cẩn thận hỏi thăm. - Cái gì? Hắn muốn mua Man Vương Sáo Trang? Tư Tâm Vương trừng lớn hai mắt, lắp bắp kinh hãi, bất quá rất nhanh hắn liền bình tĩnh lại: - Cái đó cần phải hỏi sao? Lúc trước ta nói giảm giá còn 90%, thì cứ theo đó mà làm, chỉ là hơn 100 vạn Trân Bảo Lâu chúng ta vẫn thừa nhận nổi. Nếu lời vừa nói ra đã không có hiệu lực gì, bảo mặt mũi Tư Tâm Vương hắn về sau để vào đâu đây? - Vâng. Bồi bàn cung kính lui ra ngoài. Nhìn qua bóng lưng bồi bàn rời đi, Tư Tâm Vương vô cùng cảm khái, không hổ là Vương giả đỉnh phong đánh bại ba người Long Trượng Vương, người này vừa ra tay, thật đúng là kinh thế hãi tục. Trong gian phòng chỗ Lâm Tiêu, bồi bàn rất nhanh liền mang Man Vương Sáo Trang qua. - Các hạ, đây là Man Vương Sáo Trang ngài muốn. Man Vương Sáo Trang màu đen đặt ở trước mặt Lâm Tiêu, trên chiến giáp đen kịt tuyên khắc đường vân tinh mỹ, một cổ Man Hoang chi lực hùng hậu đập vào mặt, uy áp mạnh mẽ khiến hô hấp của Lâm Tiêu cũng có chút đình trệ. - Man Vương Sáo Trang tổng cộng 1500 vạn, Tư Tâm Vương đại nhân phân phó tiểu nhân lấy ngài ưu đãi giá chỉ còn 90%, tổng cộng hết 1350 vạn. Bồi bàn ôn hòa cười nói. - Đây. Lâm Tiêu xuất ra một miếng Không Gian Giới Chỉ, bên trong là cực phẩm nguyên thạch đã chuẩn bị tốt, trong nội tâm không khỏi một hồi thịt đau, thoáng cái hao tốn hơn một nghìn vạn, cực phẩm nguyên thạch hùng hậu tổng cộng cũng chỉ còn lại chừng 200~300 vạn. Kiểm tra Không Gian Giới Chỉ một chút, bồi bàn gật gật đầu, cung kính lui ra ngoài. - Hi vọng sẽ không khiến ta thất vọng. Lực chú ý của Lâm Tiêu tập trung lên Man Vương Sáo Trang, thần hồn và tinh thần lực cường đại nhanh chóng thẩm thấu vào bên trong Man Vương Sáo Trang. Ở bên trong Man Vương Sáo Trang Lâm Tiêu cảm nhận được một cổ Man Hoang chi lực kinh khủng, ý đồ ngăn cản hắn tiến vào, bất quá linh hồn chi lực của Lâm Tiêu mạnh mẽ cỡ nào? Dưới sự gia trì của hắn, rất nhanh đã lưu lại linh hồn ấn ký của mình trên sáu kiện hộ giáp. Tâm niệm vừa động, Man Vương Chiến Giáp sáo trang nhanh chóng dung nhập vào trong thân thể Lâm Tiêu, thật giống như cả người mặc vào một kiện áo giáp đen kịt, uy phong lẫm lẫm. Mặc Man Vương Sáo Trang, mặc dù không trải qua chiến đấu, không cách nào cảm nhận uy lực của nó, nhưng Lâm Tiêu vẫn có thể cảm nhận rõ ràng, một cổ cảm giác an toàn mãnh liệt nổi lên trong lòng hắn, phảng phất có thể chống cự tất cảc ông kích đáng sợ. Lạch cạch. Cùng lúc đó, Thiên Mang Khải trong cơ thể Lâm Tiêu bị đẩy ra, rơi trên mặt đất. Một gã Vương giả chỉ có thể mặc một bộ hung giáp, sau khi mặc vào hộ giáp mới, hộ giáp cũ sẽ bị đẩy ra, không có khả năng một người đồng thời mặc lấy vài món, về phần cái nào bị đẩy, một là căn cứ vào ý thức bản thân võ giả, hai là xem uy lực, trước kia Lâm Tiêu cũng không tận lực khống chế, hiển nhiên là Man Vương Chiến Giáp nhị tinh cường đại hơn Thiên Mang Khải nhiều lắm. Kỳ quái chính là, Thương Long Tí của Lâm Tiêu lại không bị đẩy ra, mà là bị hộ tí của Man Vương Chiến Giáp bao vào trong. Có thể là do sự đặc thù của Thánh khí a, Lâm Tiêu thầm nghĩ. Liễm nhập Man Vương Sáo Trang vào trong thân thể, Lâm Tiêu đi ra gian phòng, ở trong đại sảnh, Lâm Tiêu còn nhìn thấy Man Vương Chiến Giáp tam tinh, bất quá chỉ là một cái hộ tí, giá bán lại cao tới 500 vạn, khiến Lâm Tiêu nghẹn họng nhìn trân trối. - Đi thôi. Đi dạo hồi lâu, không thấy được thứ gì khác, Lâm Tiêu và Cửu Long Vương đã ra khỏi Trân Bảo Lâu, khiến Lâm Tiêu thất vọng chính là hắn vẫn không tìm được thứ có quan hệ đến Thái Nhất Hoang Long Phù. - Hẳn là Bách Lý Tỳ bệ hạ tìm được Thái Nhất Hoang Long Phù chỉ là ngoài ý muốn, Man Hoang Cổ Địa kỳ thật cũng không có quan hệ gì với di tích Cự Long a? Lâm Tiêu trong nội tâm nghi hoặc. - Không đúng, có lẽ còn có một khả năng khác. Rất nhanh Lâm Tiêu lại nghĩ tới một khả năng khác, Bách Lý Tỳ bệ hạ thân là Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng, nơi hắn đến tự nhiên không phải Vương giả bình thường có thể tới được, trong Trân Bảo Lâu này không thấy có gì quan hệ đến Thái Nhất Hoang Long Phù cũng là rất bình thường. - Nhìn kìa, đó là Lâm Tiêu của Đế quốc Võ Linh. - Chính là hắn, thoạt nhìn thật trẻ tuổi ah. - Chậc chậc, vốn Đế quốc Võ Linh ở thành Nhân Minh chúng ta địa vị rất thấp, không nghĩ tới vậy mà xuất hiện cường giả như vậy, những ngày này Vương giả Đế quốc Võ Linh cũng bạo dạn hơn hẳn. Tựa hồ có người truyền bá tin tức Lâm Tiêu ở Trân Bảo Lâu, trên đường cái bên ngoài Trân Bảo Lâu, một ít Vương giả nhìn chằm chằm vào Lâm Tiêu xì xào bàn tán. - Hừ, có gì đặc biệt hơn người, Lâm Tiêu kia có mạnh đến mấy, cũng chỉ có thể xếp vào hàng ngũ Sinh Tử cảnh nhị trọng đỉnh phong, đường đường một trong tứ đại đế quốc lại không có một Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng tọa trấn, cũng không biết xấu hổ ở chỗ này hung hăng càn quấy. - Nói không sai, ta thấy Lâm Tiêu này sắp có đại nạn rồi, hậu trường của Long Trượng Vương bọn hắn chư vị không phải biết rõ, có ngàn vạn quan hệ với đế quốc Thần Vũ, không biết khiêm tốn, sớm muộn gì sẽ ăn bài học. - Ở thành Nhân Minh, Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng mới là cự phách chân chính, ở trước mặt Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng, Lâm Tiêu chả là cái quái gì cả. Cũng có võ giả khinh thường Lâm Tiêu, châm chọc khiêu khích nói. - Không cần để ý tới bọn họ. Cửu Long Vương sợ Lâm Tiêu phẫn nộ, mở miệng nói. Lâm Tiêu cười cười, rất hiển nhiên, lời nghị luận của những người kia cũng không thể kích thích lửa giận từ hắn, dù sao hắn ngăn được miệng một người, nhưng chắc chắn không ngăn được miệng thiên hạ, nếu như mỗi người đi ra nói ngươi vài câu ngươi đều phẫn nộ, vậy thì tâm tình cũng quá kém, năng lực thừa nhận không được. Ầm ầm Đột ngột, một cổ khí tức hùng hậu cuốn khắp toàn bộ đường đi, trong hư không phía trước, một gã trung niên nam tử anh tuấn mặc áo choàng màu đen, có một đầu tóc xanh từ trong hư không chậm rãi đi ra, đi tới hướng này. - Là Huyền Diệu Vương. - Huyền Diệu Vương của đế quốc Minh Nguyệt, sao hắn lại đến đây? Mọi người trợn mắt há hốc mồm, nhao nhao tránh ra một con đường, Vương giả Sinh Tử cảnh tam trọng, đây là kiêu hùng cự phách chân chính, uy chấn thiên hạ, vô luận đi đến nơi nào cũng là tiêu điểm của mọi người, tồn tại được nhìn lên, nhân vật như vậy thường thường luôn ẩn cư trong phủ đệ, sẽ rất ít xuất hiện trước mặt công chúng, mọi người không rõ Huyền Diệu Vương hôm nay sao lại đột nhiên xuất hiện nơi này, xem phương hướng của hắn, hẳn là. . .