Vương phi bị phế mở thanh lâu
Chương 1 : Xuyên về hạ lan gia ngoạn chuyển cổ đại chúng mỹ nam nhiều lần vất vả vì mất trí nhớ (1)
Ta mơ hồ mở to mắt, trước mắt tối om một mảnh. Đây là nơi nào? Khiếp sợ a! Ta liền đứng lên sờ soạng từng bước xuống giường. Kết quả, bản thân thật sự quá kém cỏi, không có đi đến ba bước đã bị trượt chân té ngã "A——" cùng với một tiếng thét chói tai thiên kinh động địa thì ta đã nằm bẹp dí trên mặt đất "Ầm——" mặt đất chấn động,cái kia đau a~~~
"Tiểu thư, tướng người ngủ càng ngày càng xấu, tháng này không biết người đã là lần thứ mấy từ trên giường ngã xuống". Một nha hoàn tóc tai bù xù, y phục màu hồng nhạt đơn mỏng cầm một cây nến từ bên ngoài đi vào.
Ánh sáng——ánh sáng đã lâu mới thấy cỡ nào thân thiết a. Ánh sáng mỏng manh chiếu sáng cả gian phòng, giường gỗ điêu khắc phức tạp, màn giường được làm từ tơ lụa mềm mại như nước, tấm bình phong bằng gấm tơ tằm được thêu hoa, lư hương màu vàng có khắc hai con tê giác yếu ớt phun khói nhẹ bay ra nhàn nhạt mùi thơm thoang thoảng, ta phút chốc giật mình phản ứng lại —— Ta thật sự xuyên không? Hóa ra xuyên qua đơn giản như vậy, ta dựa theo các bước của huyền cơ bà bà mà làm , mắt một nhắm một mở, liền OK. Ngẫm lại, những người trước kia khi xuyên qua không phải là nhảy lầu thì chính là đụng xe nha, ấy không thì cũng là chết đuối. Cỡ nào đẫm máu, cỡ nào đau đớn —— Xem ra ông trời đối với ta không tệ.
Ta sao! Bây giờ tâm tình của ta rất kích động nha!!!Cảm ơn đài CCTV và MTV vâng vâng và vâng vâng,... Ta liền cảm ơn nhân dân cả nước là các người cho ta dũng khí lớn lao để đồng ý nhiệm vụ xuyên qua vĩ đại lần này, kế tiếp lại cảm ơn huyền cơ bà bà cho ta một cơ hội. Tất nhiên ta cũng phải cảm tạ ba,mẹ đã sinh ra một người thanh khiết thông minh,người gặp người thích như ta đây...
"Tiểu thư, tiểu thư, ngươi làm sao vậy ?"
Ta thật kích động đi!! thế nhưng lại quên đứng lên,vẫn duy trì cái tướng ngã sấp vồ ếch trên mặt đất. Nha đầu chết tiệt kia thế nào lại nghĩ ta ngã liền bị liệt nửa người, lại gào lên khóc lóc thảm thương.
Ta thiện ý mà quay đầu lại cười, an ủi nàng:"Ngã có một cái, chưa chết được. Đừng khóc, kẻ khác thấy sẽ nghĩ ngươi khóc tang ta nha". Nói xong ta nhanh chóng bò dậy, thân thể này chắc chắn ngã thường xuyên, đau chết ta mà cũng chịu được, chắc đã ngã đến chai mặt =.= nên hiện tại ta cảm thấy không còn đau đớn a. Nếu như ở thế kỉ hai mươi mốt nhất định có thể đảm nhiệm vai trò một vận động viên.
"Ngươi tên là gì?" Ta thẳng thắng hỏi.
"Tiểu thư, người có phải bị ngã đến ngốc luôn rồi không, sao lại hỏi tên nô tì". Nha hoàn này diện mạo xinh đẹp, mi thanh mục tú, ánh mắt lanh lợi xoay chuyển lộ ra vẻ giảo hoạt của cô gái mới lớn.
Đúng nha, nếu ta nói ta từ trên giường ngã xuống liền mất trí nhớ, sẽ có người tin sao ? Vả lại việc mất trí nhớ này rất không đẹp đi. Nhìn xem những người trước kia xuyên qua nào là thắt cổ tự tử, nhảy sông tự vận, sinh em bé,...Người nào mà không rầm rộ chấn động a~~~ kiếm được một phen nước mắt nước mũi của mọi người.
Ta quyết định, ngày mai hảo hảo diễn một tuồng kịch, cũng rầm rầm rộ rộ quậy đến một hồi.
"Ta mệt rồi nha, ngươi đi ngủ đi" Ta giả vờ ngáp.
Nàng trải chăn cho ta, chăm sóc ta ngủ xong liền thổi đèn đi ra ngoài.
Trong bóng đêm,ta xoay chuyển đôi mắt đen láy, hưng phấn a—— Mỹ nam cổ đại!! ta tới rồi —— ánh mắt bốc lên nồng nhiệt, miệng chảy nước miếng, nguyên lai là cái bộ dáng mê trai a ~~~
* * * * * *
Ánh nắng sớm xuyên qua song cửa sổ chạm khắc phức tạp, đi vào trong làm cho cả căn phòng tràn ngập ấm áp.
"Tiểu thư, tiểu thư !! Rời giường". Âm thanh tựa như chim hoàng anh theo ngoài cửa truyền đến.
"Ta có đặt đồng hồ báo thức âm thanh sao?” Ta theo bản năng đưa tay về phía đầu giường, muốn đập bể cái đồng hồ báo thức chết tiệt. A? Hôm nay thế nào sờ hoài không tới. Lại vươn người ra một chút.
"Bịch ——" Chết tiệt!! ngã đau chết ta.
"Két ——" Cửa mở ra, là nha hoàn hôm qua, còn dẫn tới hai hàng ngũ nha hoàn, y phục phất phới theo gió tung bay. Ta cảm thấy chính mình giống như Cổ Bảo Ngọc, thế mà lại ngã vào giữa hai hàng nha hoàn. Ôiii —— nếu ta có thể ngã vào anh đẹp traiii thì tốt rồi =.=
"Tiểu thư, người sao lại ngã xuống đất, sẽ không phải là ở trên mặt đất ngủ một đêm nha?" nha hoàn đi đầu mở miệng hỏi.
Gần đây mặt đất giống như đối với ta có lực hấp dẫn vô cùng lớn đi, ta luôn rơi tự do xuống đất . Tướng ngã vồ ếch của ta nhìn thật sự quá mất mặt nha, ta vội vàng xoay người,sửa lại thành tư thế say rượu, nói:" Tư thế của ta rất quyến rũ đi!" Tiện thể vứt vài cái mị nhãn cho đám nha hoàn. quang quác...quang quác... ...Một đám quạ đen bay qua... ...
= =! Chúng nha hoàn toàn thân cứng ngắc đứng ngây người tại chỗ. Mặt mày đều thông cảm, rõ ràng trên mặt viết vài dòng chữ"Tiểu thư hôm nay là không phải trúng tà hoặc bị quỷ nhập hả?"
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
45 chương
47 chương
10 chương
60 chương
16 chương
21 chương