Vạn sự thiếp vi tiên
Chương 13 : Thu diệp uyển quỷ dị
Lúc này, đang đi qua hoa viên , chợt nghe phía trước cách đó không xa hai tiểu nha hoàn đang xô xô đẩy đẩy, không biết đang nói cái gì, trong đó một tay giơ lên một cái hộp đựng thức ăn.
“Tôi không dám đi, vậy thì cô đi đi.”
“Buổi sáng chính là tôi đi , bây giờ lại là tôi đi, tôi sẽ không đi, bây giờ rõ ràng đến phiên cô, đừng nghĩ đẩy cho tôi a! Tôi còn bận rất nhiều việc đây!”
Người kia nói xong liền rời đi trước, chỉ còn lại người nọ đang giơ lên hộp đựng thức ăn đứng tại chỗ vẻ mặt do dự, Lạc Diễn đưa mắt ra hiệu cho Khuyết Nhi ở bên cạnh, Khuyết nhi hiểu ý gật đầu, sau đó đưa cho Lạc Diễn bức họa liền tiến lên đi tới bên cạnh tiểu nha hoàn kia
“A, vị tỷ tỷ này thật ngại quấy rầy rồi, muội mới tới , cũng muốn hỏi một chút phòng bếp nên đi đường nào ạ?”
“Đi bên kia quẹo phải đi thẳng là có thể đến.”
“Đa tạ tỷ tỷ, đúng rồi, sắc mặt tỷ tỷ thật không tốt, không có sao chứ?”
Tiểu nha hoàn kia vừa nghe, sắc mặt càng khó nhìn hơn, cũng không biết nên nói như thế nào, đột nhiên thấy vẻ mặt vô tội của Khuyết nhi, con ngươi chuyển chuyển , nàng ta mới tới , vậy chắc là không biết chuyện gì.
“Đúng vậy a, hôm nay ta có chút không thoải mái, nhưng còn phải đi đưa cơm, ai.”
“Đưa đi đâu ạ? Chi bằng muội giúp tỷ đi?”
“Cái này, không tốt.”
“Ai nha tỷ yên tâm, muội không nói tỷ không nói cũng sẽ không ai biết a, dù sao bây giờ muội cũng không còn chuyện gì, tỷ tỷ sắc mặt tỷ kém như vậy vẫn nên đi nghỉ ngơi nhiều thật tốt đi ạ.”
“Ai, cái này cám ơn muội nha, muội đem cái này đến phía bắc Thu Diệp Uyển, để lại ở cửa, đây là chìa khóa, muội mở cửa sau đó đặt thức ăn trong hộp cơm bày trên mặt đất bên trong cửa cũng được.”
Tiểu nha hoàn kia đem hộp đựng thức ăn cùng chìa khóa kín đáo đưa cho Khuyết nhi, sợ nàng sẽ đổi ý liền như chạy trốn rời đi, Khuyết nhi không hiểu ra sao, Lạc Diễn từ sau bụi cây đi ra.
“Trong chuyện này tất có cổ quái, Khuyết nhi, chúng ta phải tới đó dò xét xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra.”
“Vâng”
Ở trong tướng phủ, Bắc Uyển mà nói cùng Tây Uyển cũng đối lập vắng lạnh một chút, nhất là Bắc Uyển, mà Thu Diệp Uyển thì nằm cũng phía bên này với Bắc Uyển. Đi vào trong viện bỗng nhiên có một loại cảm giác u ám, Khuyết Nhi có chút khiếp đảm trốn phía sau Lạc Diễn.
“Tiểu thư, em cảm thấy ở đây hình như có chút kinh khủng, sau lưng em đều lành lạnh , chúng ta thật phải đi vào sao?”
Lạc Diễn thấy vẻ mặt Khuyết Nhi e ngại, liền cầm lấy chìa khóa cùng hộp đựng thức ăn, đưa cho nàng bức họa.
“Em ở đây giúp ta coi chừng cửa, ta vào xem một chút, có người tới thì nói cho ta biết.”
“Nguy hiểm như vậy, Khuyết nhi làm sao có thể để tiểu thư đi vào một mình chứ, chúng ta cùng đi.”
“Em không sợ?”
“Không sợ!”
Ngoài miệng mặc dù nói như vậy , nhưng tay nàng cũng phát run, Lạc Diễn cười, tiểu nha đầu này rất trung thành, nàng không thấy có gì đáng sợ, người cũng đã chết qua một lần. Sau khi dùng chìa khóa mở khóa trên cửa, mới vừa đẩy cửa ra, liền nghe được một tiếng la thét chói tai, sau đó là một cái băng ghế bay tới, vừa vặn nện ở trên cửa kia, nếu như lệch một chút, gặp nạn chính là hai người Lạc Diễn cùng Khuyết nhi. Lúc này, một bóng lục sắc bay tới, sau đó cửa phòng bên trong bính một tiếng bị đóng lại.
“A, quỷ a. . . . . .”
Khuyết Nhi sợ tới mức hét to một tiếng, núp ở phía sau Lạc Diễn không dám thò đầu ra, Lạc Diễn đứng ở cửa, bình ổn lại chút tâm tình, bỗng nhiên cái băng ghế cứ như vậy được ném ra, nàng cũng sợ hết hồn.
“Có người sao? Chúng tôi tới đưa cơm .”
Nàng gọi một tiếng, bên trong lại không đáp lại, Lạc Diễn hơi đi vào trong vài bước, đi tới cửa phòng, đưa tay đẩy ra cửa phòng, bên trong mùi vị có chút khó ngửi, đôi mi thanh tú không khỏi nhíu lại. Nhưng đập vào mi mắt lại là cảnh tượng, khiến nàng cả người hoàn toàn ngây ngẩn. . . . . .
Trên đường trở về Lâm Quân Uyển, Khuyết Nhi cầm bức họa đi phía sau Lạc Diễn, mà phía trước Lạc Diễn lại là một bộ dáng trầm tư, không biết suy nghĩ cái gì.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
16 chương
27 chương
267 chương
53 chương
59 chương
11 chương
21 chương
38 chương