Và sự vịêc vừa rồi đã thu gọn trong tầm mắt của 3 chàng trai... Dãy bàn VIP lúc nảy - Chuyện gì vậy? - Chàng trai kia đi WC xong bước ra thì thấy bàn ghế trong bar lộn xộn liền thắc mắc - Đánh nhau - 1 chàng trong nhóm nhún vai trả lời - Ai? - Chàng trai lúc nảy lại thắc mắc Không ai bảo ai 3 chàng trai còn lại cùng chỉ tay về phiá bọn nó , chàng trai đó xoay người theo hướng 3 cánh tay đang chỉ mà vô cùng ngạc nhiên , rồi chàng trai đó tiến lại phiá bọn nó - BẢO NHI ! , em về nước khi nào , em làm gì ở đây vậy? - Chàng trai đó xổ một hơi làm tụi nó không kịp ú ớ - Thôi , hai ngừng hỏi đựơc rồi , em mới về hồi sáng , em dắt tụi nó vô bar chơi đựơc chưa , hai còn thắc mắc gì hông? - Nó cũng làm lại một hơi Chàng trai đó chính là Hoàng Dương Bảo Minh anh trai song sinh của nó 3 chàng trai còn lại tiến về phía tụi nó... - Ai đây? - Một anh chàng cất giọng lạnh như băng của mình hỏi anh nó - À , giới thiệu với tụi bây đây là - Chỉ về phiá nó - Đây là Bảo Nhi em gái song sinh của tao , còn đây - Chỉ về phiá Trúc - Là bà chằn Trúc , kia là - Chỉ về phiá My - Kia là My - Cuối cùng là Hân - HOÀNG DƯƠNG BẢO MINH! ANH MỚI GỌI AI LÀ BÀ CHẰN HUH??? - Trúc nghiên răng lại gằn từng chữ - Thôi mà...anh..anh...nói chơi...mà - Minh cười cầu hòa với Trúc Ba chàng kia thì ngạc nhiên hết mức vì lần đầu tiên Minh cười với người khác lại là con gái - Hmmm anh coi chừng em đó - Trúc nói mà lườm Minh làm anh chàng chỉ biết cười trừ rồi im thinh thích - Anh Minh , ai đây? - Hân và My đồng thanh rồi nhướng mày về phiá ba chàng trai đó hỏi Minh - À quên , để anh giới thiệu 3 thằng này , thằng này là Khánh Hoàng - Minh vừa nói vừa chỉ tay về phiá chàng trai có thân hình cao khoảng 1m80 sở hữu body săn chắc , mái tóc màu bạch kim , đôi khuyên tai hình đầu lâu lấp lánh , đôi mắt màu xám tro lạnh lẽo , là da trắng như con gái và gương mặt lạnh như băng không cút cảm xúc .-. ( đích thị là hắn () ) - Còn thằng này là - Gia Khánh - Minh nói rồi chỉ tay về phiá chàng trai có mái tóc nâu style Hàn Quốc cũng cao khoảng 1m80 , đôi mắt màu hổ phách tinh anh , làn da trắng không thưa gì hắn , gương mặt cũng không có tí cảm xúc - Cuối cùng là Minh Đăng , anh chàng có mái tóc đen bồng bềnh , đôi mắt nâu rất có hồn chiếc răng khểnh cực kì bảnh trai cùng làn da trắng muốt... - À , bây giờ tụi em đang đâu vậy? - Minh hỏi nó - Anh không cần biết - Nó nhún vai trả lời - Con nhóc này , anh quan tâm em nên mới hỏi chứ bộ - Minh nói rồi lấy tay cốc đầu nói 1 cái Nó giơ tay lên nhá lại định hù Minh nhưng ai ngờ... - Buông tay ra! anh làm gì vậy hả? - Nó quát lên rồi giật tay mình khỏi tay hắn - Tay cô , bị thương rồi! - Hắn nhìn nó rồi lạnh lùng nói Chuyện là do nó giơ tay lên nên hắn thấy cánh tay nó có vết bầm nên cầm lên xem - Mày bị thương huh Shyn? - Trúc lo lắng chạy lại cầm tay nó lên xem tới xem lui - Sao sao? Con Shyn bị thương huh? Đâu đưa tao xem !- Đến lượt My hoảng hốt chạy lại lật tay nó ra xem - Đi , đi bệnh viện - Hân nói rồi kéo tay nó lôi đi - Nhóc con , em bị thương khi nào vậy , Hân nói đúng đó em đi bệnh viện đi - Anh nó lo lắng hỏi tới tấp *Flashback 10p* Nó đang đấm đá khí thế thì có một thằng ở đằng sau đánh lén nó , thằng đó định gián xuống đầu nó một đoàn thật mạnh nhưng mà đâu có dể , nó lấy tay đở lại hất mạnh tên đó ra , rồi xoay lại người bay lên không trung tặng cho tên đó một cú kick back *End flashback* - Trời ơi! Em không có sao , tụi bây với hai đừng nghe lời tên thần kinh đó rồi làm quá lên như vậy - Nó nói liếc xéo hắn - Cô...cô nói ai thần kinh huh? - Hắn tức quá nói không nên lời - Tôi nói anh đó , đồ thần kinh bệnh hoạn , biến thái , lợi dụng , đúng là đồ oan gia - Nó làm hắn một hơi - Cô..cô quá đáng lắm , tôi thấy cô bị thương nên mới qua tâm...đúng là làm oan mắc oán - Hắn giận đỏ mặt - Tôi cần anh quan tâm...? - Nó hỏi vặn lại hắn - Cô...cô..đựơc lắm - Hắn trợn trừng mắt lên nhìn nó - Quá khen - Nó nhún vai một cái rồi tỏ ra vẻ ngây thơ làm hắn tức đầu bóc khói nghi ngúc () - Mày biết cãi nhau từ khi nào vậy Hoàng? - Khánh ghé tai nói nhỏ với hắn rồi mĩm cười thích thú - Tao nghi lắm nha - Đăng nói rồi nhìn hắn cực kì gian - Do cô ta quá đáng trước - Hắn lấy lại phong độ - Là do anh - Nói nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh băng - Hai người thôi đi - Minh lên tiếng nhưng không ai biết Minh mĩm cười rồi hình hắn đầy ẩn ý 3 đứa bạn của nó nảy gìơ đứng coi nó cãi lộn với hắn mà cũng ngạc nhiên không kém... - Đi về - Nó nói rồi kéo tay 3 đứa đi te te... Thấy tụi nó về tụi hắn cũng ai về nhà nấy....