Diện tích của Thủ đô tinh tuy rằng rộng thế nhưng đều là tấc đất tấc vàng. Trên khắp Hoa quốc, ngoại trừ liên hoan phim Kim Thịnh ra không còn bất kỳ giải thưởng giải trí nào có đủ tài chính xây dựng hội trường riêng ở nơi này, càng không cần phải nói việc an bày nơi ở cho toàn bộ các ngôi sao trên toàn Tinh hệ về đây tham dự, tạo điều kiện tham gia điển lễ.
Từ bảy giờ Sở Ngôn đã xuất phát rời khỏi tòa nhà Thiên Thịnh, trực tiếp lái đến Hội trường Quần tinh tổ chức lễ trao giải, nhiều lắm cũng chỉ trên dưới hai mươi phút.
Vô số ánh đèn từ những xe huyền phù sắc màu rực rỡ phát ra khiến xung quanh khu hội nghị bừng sáng hệt như ban ngày, mật độ cường quang của những ngọn đèn này thậm chí có thể chiếu thẳng từ Hội trường Quần tinh đến tòa nhà Thiên Thịnh, khiến liên hoan phim Kim Thịnh đêm nay hoàn toàn danh xứng với thực trở thành tiêu điểm của thế giới.
Trình tự đi thảm đỏ của giảnh Kim Thịnh là có quy định, lúc Sở Ngôn đến nơi cách thời gian ấn định khoảng chừng mười phút, vì vậy y liền nhân cơ hội chỉnh sửa lại y phục, bình tĩnh nghe Chu Hòa Huy giới thiệu: “Tuy rằng phân lượng của giải Kim Thịnh rất nặng, thế nhưng Tiểu Ngôn cũng đứng quá lo lắng, theo anh được biết lần này ngoại trừ cậu cũng còn vài người khác đơn độc đi thảm đỏ. Kỳ thực đi một mình cũng tốt, như vậy ống kính của truyền thông sẽ càng tập trung lại.”
Nghe vậy Sở Ngôn liền cười nói: “Thế nhưng nếu có người đi cùng, sức hút ống kính cũng càng mạnh hơn đi?”
Chu Hòa Huy cười gượng hai tiếng, không nói thêm gì.
Quả thực, đi thảm đỏ một mình có lợi tất nhiên sẽ có hại. Lợi ở chỗ, khi một người đứng trên thảm đỏ, ống kính của truyền thông sẽ toàn bộ tập trung về một điểm, không có ai chia sẻ độ quan tâm. Thế nhưng chỗ hại cũng không thiếu, tỷ như sẽ có người nghi vấn vì sao minh tinh này chỉ đi một mình, tỷ như khi các ký giả chụp ảnh bạn đồng hành cũng sẽ chụp cả chính mình vào, đồng thời tăng độ chú ý.
Bất quá mọi chuyện trên đời đều là lợi hại song hành, Sở Ngôn không quá để ý. Rất nhanh đã đến lượt y xuất hiện, một chiếc xe huyền phù màu bạc đẹp mắt vững vàng dừng phía trước thảm đỏ, Sở Ngôn mở cửa xe bước xuống.
Trong khoảnh khắc, ánh sáng lấp lóa chói mắt, sự chú ý của toàn thế giới đều đặt lên người thiếu niên này.
Lưu Hạo Quân là phó chủ biên của《Nhật báo thủ đô》, có thể được phân công tới đây thu tập tin tức về liên hoan phim Kim Thịnh đã chứng tỏ được địa vị cao cả của ông trong tòa báo.
Bắt đầu từ bảy giờ, Lưu Hạo Quân đã không ngừng điều khiển ba cameras mini của mình quay chụp hình ảnh cho không ít ngôi sao, mà lúc này ông vừa chụp xong ảnh của một người mẫu hàng đầu Anh quốc, xoay người lại liền nhìn thấy Sở Ngôn bước lên thảm đỏ.
Không thể không thừa nhận, khi Sở Ngôn bước lên thảm đỏ cả người tựa hồ toát ra một loại khí thế trầm ổn vững vàng trời sinh. Bộ lễ phục màu trắng càng tôn lên khuôn mặt tuấn tú và làn da mịn màng, dưới ánh đèn cường quang ở nơi này, cậu hệt như một vị quý công tử lịch thiệp lễ độ, mang theo khí chất bình tĩnh nổi bật.
Tóc mái trên trán được xịt keo cố định ra sau đầu để lộ vầng trán cao kiên quyết, đôi mắt trong suốt phảng phất mang theo ý cười, cậu đặt một chân lên thảm đỏ sau đó lại hạ chân còn lại xuống, chân chính xuất hiện trước mặt mọi người.
Bước chân của Sở Ngôn thực sự quá mức bình tĩnh thong dong khiến Lưu Hạo Quân cũng có chút sửng sờ, qua hồi lâu mới chợt nhớ phải chụp ảnh.
Lễ phục thuần màu vẫn luôn có vẻ quá đơn điệu, vì vậy đóa hoa hồng cài trước ngực thiếu niên liền e ấp nở rộ. Trên đóa hoa này tựa hồ còn mang theo một tầng hơi nước, mềm mại ướt át, hợp cùng gương mặt tinh xảo điệt lệ của Sở Ngôn tạo thành một khung cảnh vô cùng đẹp mắt.
Lưu Hạo Quân tăng nhanh tốc độ, thừa dịp một ít nhân viên truyền thông còn đang ngây người đã vội vàng đem tình huống hiẹn trường phô bày ra trước mắt người xem trên toàn tinh hệ.
Vì vậy, trong mắt kính VR của rất nhiều khán giả, bọn họ nhìn thấy được Sở Nghiên Nghiên mà mình thích nhất trấn định bình ổn bước lên thảm đỏ Kim Thịnh, cậu lướt qua ánh mắt của hàng vạn hàng nghìn người bước đến trước sân khấu, mang theo sự cao quý không ai có thể bỏ qua.
/A a a a a cho dù chỉ đi thảm đỏ một mình Sở Nghiên Nghiên cũng là vô cùng đẹp mắt nha liếm liếm liếm!!!/
Tuy rằng rất nhiều người đều tò mò vì sao Sở Ngôn lại đi thảm đỏ một mình, thế nhưng hiện tại rõ ràng không phải lúc hỏi chuyện, tạo hình đêm nay của Sở Ngôn quả thực quá đặc sắc, bàn tay tinh tế, đôi chân thon dài, vóc dáng quả thực không thua gì người mẫu, hấp dẫn sự chú ý của vô số người.
Một ngôi sao như vậy, cho dù chỉ đơn độc một mình cũng có thể khống chế thảm đỏ.
—— Lưu Hạo Quân theo bản năng nghĩ.
Bất quá khiến Lưu Hạo Quân không ngờ được là, đồng thời với sự kinh diễm của Sở Ngôn mang đến, phía sau cậu không xa một nhân vật khác bỗng nhiên xuất hiện, chính thức bắt đầu đi thảm đỏ.
Ngay khoảnh khắc nhìn đến đối phương, cả người Lưu Hạo Quân đều cứng lại, thật lâu không hề phản ứng. Mãi đến khi người kia đi đến trước mặt mình ông mới khiếp sợ theo bản năng mở máy liên lạc, xem lại trình tự xuất hiện mà ban tổ chức đã gửi cho, sau khi kiểm tra qua lại ba bốn lần: Không đúng nha! Vị tiếp theo xuất hiện không phải nên là đạo diễn sao?!!!
Tựa hồ không nhận ra sự khiếp sợ của phía truyền thông, người đàn ông tuấn mỹ lạnh lùng tự mang theo khí tràng ưu nhã áp bách kia rất đương nhiên đi lướt qua đoàn ký giả, tiếp tục tiến về phía trước, bước chân mạnh mẽ thong dong.
Anh cũng không tận lực tạo cơ hội chụp ảnh cho ký giả, trái lại nhanh chóng bước qua thảm đỏ, thẳng đến khi tiếp cận tường ký tên mới dừng bước, cầm lấy bút điện tử nhân viên đưa tới, nhanh chóng ký lên vách tường thủy tinh ——
Hạ Bách Thâm.
Từ lúc Hạ Bách Thâm xuất hiện trên thảm đỏ, Sở Ngôn liền chú ý đến sự hiện hữu của anh.
Trái tim Sở Ngôn khẽ đập mạnh một nhịp, lập tức dự liệu có chuyện gì đó không đúng, thế nhưng y chưa có đủ thời gian cân nhắc Hạ Bách Thâm đã sãi bước về phía tường ký tên, rút ngắn khoảng cách của bọn họ lại còn gần bằng không.
MC đứng gần tường ký tên cũng là sửng sốt, cố nối tiếp đề tài vừa rồi: “Chữ ký của Sở Ngôn nhìn thật đẹp.”
Sở Ngôn cười gật đầu: “Cám ơn lời khen của chị, em đã luyện chứ ký này hơn một năm rồi.”
Thông thường bên cạnh tường ký tên sẽ an bày một MC, tiến hành phỏng vấn nhanh những ngôi sao vừa đi qua thảm đỏ, lấp kín thời gian chờ nhân vật tiếp theo xuất hiện.
Mà vị MC này hiển nhiên hoàn toàn không ngờ được, trên đời cư nhiên sẽ có người sẽ bỏ qua phân đoạn chậm rãi đi thảm đỏ, cố gắng thu hút càng ánh đèn truyền thông càng tốt mà tiến thẳng về phía tường ký tên.
—— Cô chỉ vừa bắt đầu phỏng vấn Sở Ngôn thôi nha! Vì sao người kế tiếp đã tới rồi!!!
Bất quá, cho dù vị MC này lại phiền muộn hơn nữa cũng không thể nổi giận, cô tự nhiên biết vị danh nhân không dựa theo quy củ mà làm này chính xác là nhân vật nào, người này tuyệt đối không thể trêu chọc, vậy nên chỉ có thể cố vắng suy nghĩ cách dẫn dắt trọng tâm câu chuyện.
Suy nghĩ của MC lướt qua cực nhanh, cười duyên nói: “Hôm nay Sở Ngôn là một người đi thảm đỏ sao? Các fans bên ngoài hẳn sẽ vô cùng hiếu kỳ vì sao Sở Nghiên Nghiên lại chỉ có một mình thế này? Cậu có thể cho mọi người biết nguyên nhân chứ?”
Sở Ngôn bất đắc dĩ nói: “Nói ra cũng là một chuyện thương tâm, em chỉ là không tìm được bạn đi cùng.”
Nhìn biểu tình không thể làm gì hơn của Sở Ngôn, MC vốn chỉ muốn đùa một chút liền lướt nhanh qua tiễn Sở Ngôn khỏi phân đoạn này, nào ngờ cô còn chưa mơ rmiệng, người đàn ông vừa ký tên xong đằng sau đã bước tới, kinh ngạc nhướn mày hỏi: “Cậu cũng không tìm được bạn đi cùng?”
Thời gian tựa hồ ngưng đọng trong nháy mắt này.
Trên khuôn mắt anh tuấn lập thể của người đàn ông biểu lộ vẻ kinh ngạc, phảng phất hoàn toàn không ngờ được thiếu niên này cư nhiên chỉ đến một mình. Mà ở cách đó không xa, rất nhiều nhân viên truyền thông lén lút nhìn một màn trước mắt, mà ngay khi Lưu Hạo Quân nghe được câu nói đó liền thoáng cái ngây người.
… Này? Hình như có gì đó sai sai?
Phóng mắt toàn bộ giới giải trí Hoa quốc, chỉ cần là người trong giới đều biết Sở Ngôn và Hạ Bách Thâm đang yêu nhau, bao gồm cả vị MC của liên hoan phim Kim Thịnh đang đứng trước mặt.
Bất quá trên phương diện quan hệ xã hội Thiên Thịnh làm được vô cùng tốt, hơn nữa Hạ Bách Thâm còn từng đặc biệt dặn dò không thể để lộ ra ngoài, vậy nên chuyện này cho dù đã truyền ra khắp vòng luẩn quẩn nhưng lại không ai dám để lộ nửa câu.
Thanh âm của Hạ Bách Thâm vừa dứt, MC liền kinh ngạc đờ ra, bất quá Sở Ngôn lại không thể không phản ứng, y cười cười, nói: “Đúng vậy, tôi không tìm được bạn đồng hành.”
Tuy rằng trên mặt mang theo ý cười thế nhưng Hạ Bách Thâm lại có thể nghe được, thiếu niên nhà mình đang nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt cực kỳ nguy hiểm, tựa hồ chỉ hận không thể lập tức cho mình hai đấm khiến mình biết rõ sai lầm.
Bộ dạng tức giận mà không làm gì được này của Sở Ngôn khiến Hạ Bách Thâm cảm thấy thực đáng yêu, anh biết trước mặt công chúng Sở Ngôn tuyệt đối không dám đấu võ mồm với mình cũng không thể biểu hiện quá quen thuộc, vì vậy, trong ánh mắt quan sát của mọi người, anh bất chợt ngẩng đầu lên, sau đó… kéo nhẹ tay Sở Ngôn!
Toàn trường lập tức ồ lên!
Mà những người hâm mộ đang nhìn qua kính VR cũng chấn kinh đến tột đỉnh!
Càng không cần nói đến Sở Ngôn, hai mắt y trợn to, hoảng hốt nhìn người đàn ông bên cạnh. Chỉ thấy Hạ Bách Thâm khẽ cong môi, bình tĩnh nói: “Tôi nhớ cậu hình như là nghệ sỹ của Thiên Thịnh đi? Thật trùng hợp, tôi cũng coi như người của Thiên Thịnh, nếu cả hai đều đi một mình không bằng ghép lại với nhau.”
Còn dư lại nửa đoạn thảm đỏ, Sở Ngôn mỉm cười yếu ớt, mặc cho truyền thông có mặt chụp ảnh mình.
Địa vị của liên hoan phim Kim Thịnh trên toàn tinh hệ cũng là phi thường cao quý, Hạ thị cho dù có quyền lực hơn nữa cũng không có khả năng thao túng một giải thưởng uy vọng như vậy. Tuy rằng liên hoan phim Kim Thịnh là do Thiên Thịnh đầu tư, hơn nữa còn vì vậy mà đặc biệt dùng một chữ ‘Thịnh’ làm tên, thế nhưng Thiên Thịnh lại không thể ảnh hưởng đến giải Kim Thịnh.
Trước đó, hằng năm Hạ Bách Thâm đều nhận được thư mời tham gia, thế nhưng đều chưa từng xuất hiện.
Mà hôm nay, anh đã đến.
Những ký giả đang đứng tại khu vực dành riêng cho truyền thông, trong lòng không biết có bao nhiêu tâm tư, trên tay lại không ngừng chụp ảnh. Mà Lưu Hạo Quân đứng lẫn trong đám người, nhìn bóng lưng sánh đôi rời đi của Sở Ngôn và Hạ Bách Thâm trong lòng chợt động, nảy ra một cái suy nghĩ.
Sở Ngôn từ sớm đã tránh khỏi Hạ Bách Thâm, hai người cũng không khoát tay, chỉ sóng vai đi về phía hội trường. Từng đợt từng đợt kim tuyến lấp lánh từ trên không trung đáp xuống vai và tóc của hai người bọn họ.
Cảnh tượng này thực sự quá đẹp mắt, Lưu Hạo Quân không kềm được cầm lên máy camera loại tốt nhất mà bản thân cất giữ đã lâu ghi lại thời khắc này. Trong tấm ảnh kia, Sở Ngôn hơi nghiêng đầu, phất tay nhìn về phía các fans chờ đợi bên ngoài, mà Hạ Bách Thâm lại đứng bên cạnh cậu, đồng dạng quay đầu, tựa hồ nhìn về phía các fans dằng xa lại tựa hồ đang nhìn Sở Ngôn.
Nói rõ là đi thảm đỏ, đó cũng chính là cùng đi hết một đoản thảm đỏ.
Mà Sở Ngôn bị tiền trảm hậu tấu không khỏi cắn chặt hàm răng, miễn cưỡng mỉm cười. Đợi đến khi tiến nhập hội trường, thừa dịp không ai chú ý liền thụi vào hông người bên cạnh, khiến đối phương kêu đau một tiếng.
Sở Ngôn ngước mắt, cười nói: “Hạ tiên sinh? Trùng hợp như vậy, không có người đi cùng?”
Hạ Bách Thâm chớp mắt, thấp giọng đáp: “Đã có, không phải là em sao?”
Sở Ngôn giận đến không thèm để ý đến đối phương, chỉ hung tợn bỏ lại một câu “Điểm của anh hiện tại trực tiếp xuống dưới 60% rồi.”
Nói dứt lời liền xoay lưng trực tiếp tìm đúng vị trí mà ngồi xuống, Hạ Bách Thâm ở phía sau y chỉ có thể cười khẽ, bất đắc dĩ lắc đầu, bước đến hàng ghế trước nhất tìm vị trí của mình, lại âm thầm gửi tin nhắn cho trợ lý.
[Ngày mai đừng để có tin tức gì nhắc đến tôi.]
Hạ Bách Thâm thực sự rất muốn đi thảm đỏ cùng Sở Ngôn, vậy nên anh liền làm chuyện này một cách phi thường đương nhiên. Thế nhưng nếu có người muốn nhân cơ hội làm ra chuyện ồn ào thì anh tuyệt đối không cho phép, bởi vì việc như vậy Sở Ngôn nhất định không muốn nhìn thấy, mà Hạ Bách Thâm anh cũng không muốn.
Bên ngoài hội trường, vô số danh nhân, minh tinh còn đang hướng về phía hội trường Quần tinh, mà ở bên trong, bữa đại tiệc của giới giải trí được cả thế giới chú ý quan sát đã chậm rãi mở ra màn che, phát sóng trực tiếp trên toàn tinh hệ!
Truyện khác cùng thể loại
120 chương
24 chương
52 chương
9 chương
7 chương
285 chương
227 chương
161 chương