Tuy rằng trình tự đi thảm đỏ của giải Kim Thịnh không chia theo đoàn phim, thế nhưng chỗ ngồi lại bố trí theo quy tắc này.
Sở Ngôn làm nam chính của 《Cực quang》 nên cũng không ngồi lẫn cùng đoàn phim 《Tiếng vọng nơi góc biển》 mà được bố trí gần bên cạnh đạo diễn Đoạn, Trịnh Tâm Ngưng…
Ngoại trừ đề cử ‘Diễn viên mới xuất sắc nhất’ của Sở Ngôn, đoàn phim 《Cực quang》 còn nhận được đề cử ‘Phối âm tốt nhất’, ‘Hiệu ứng tốt nhất’ vân vân. Thừa dịp buổi biểu diễn còn chưa bắt đầu, Trịnh Tâm Ngưng đã lâu không gặp liền cười cười cùng Sở Ngôn nói chuyện phiếm, Đoạn Tư Nguyên thỉnh thoảng cũng gia nhập chủ đề cùng bọn họ, ba người tán gẫu vui không thể tả.
Đợi sau khi điển lễ trao giải chính thức bắt đầu, sự khôi hài của MC khiến cả khán phòng đều tràn ngập tiếng cười, Sở Ngôn cũng vô cùng cổ động vì đối phương dâng lên từng hồi vỗ tay. Thế nhưng lần này y còn chưa kịp hạ tay xuống liền thấy một bóng người lén lén lút lút khom lưng, tư thế đáng khinh chạy đến vị trí bên cạnh mình, đặt mông ngồi xuống.
Sở Ngôn: “…”
Bạch Kỳ Nhiên thở phào nhẹ nhàng: “Hô, vẫn là bên này thoải mái, vị trí ở bên kia đặc biệt gần với tổ bình ủy, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, đúng là nghẹn chết người. Ồ, Tiểu Ngôn, sao cậu lại không nói chuyện”
Nhân lúc người trong hội trường đều đồng loạt vỗ tay, Sở Ngôn liền cười khẽ, nói: “Nhìn anh quá đáng yêu, quên nói chuyện.”
Có thể dùng tư thế đáng khinh như vậy chạy khắp hội trường trước mắt khán giả toàn tinh hệ, ừ, quả thực, đủ, đáng, yêu…
Bạch Kỳ Nhiên không hiểu được thâm ý trong lời nói của Sở Ngôn, vừa nghe hai chữ ‘đáng yêu’ liền vội vàng chối đây đẩy: “Đừng nha, cậu đừng thấy bộ dạng của anh đẹp trai liền thấy anh đáng yêu chứ. Sở Ngôn, anh phải nghiêm túc trịnh trọng nói cho cậu biết, anh thực sự, thực sự không muốn cùng cậu ghép cp! Cậu nhanh chóng nói rõ với các fans đi!”
Sở Ngôn nghe vậy liền hơi nhướn mày, giả vờ khổ sở nói: “Thực sự không muốn có chút liên quan nào với em?”
Bạch Kỳ Nhiên cố sức gật đầu: “Đừng giả vờ, không cần liên quan đến, một chút cũng không cần!”
Sở Ngôn lập tức cười xòa, hứa hẹn sẽ tìm một cơ hội làm sáng tỏ chuyện hai người chỉ là quan hệ bạn bè vô cùng bình thường. Bất quá trong lòng Sở Ngôn lại nghĩ: Loại chuyện này cơ bản không nên để ý, một khi đương sự đã làm ra phản ứng, các fans tuyệt đối sẽ càng thêm hứng thú mở rộng, dứt khoát không thể vãn hồi.
Hai người cứ thế đùa giỡn bỏ qua đề tài này, Bạch Kỳ Nhiên lại hỏi: “Gần đây cậu có nhận phim không?”
Sở Ngôn nhẹ nhàng lắc đầu: “Không có, dạo này anh Chu muốn em nghỉ ngơi một chút, bổ sung thể lực.”
“Ừ, cũng phải, năm nay ậy thực sự quá liều mạng rồi, nghỉ ngơi một chút cũng phải.” Bạch Kỳ Nhiên phi thường lý giải gật đầu, sau đó lại cười ngoác miệng nói: “Anh vừa mới nhận một bộ phim điện ảnh, cốt truyện rất tốt, vẫn là diễn nhân vật phản diện cặn bã.”
Sở Ngôn nghe vậy liền cười: “Anh vì sao lại chung tình với nhân vật phản diện như vậy?”
Bạch Kỳ Nhiên tỏ vẻ đương nhiên nói: “Đây là bản tính của anh nha! Bản sắc biểu diễn! Đàn ông không xấu đàn ông không thích, hiểu không?”
Thanh âm của Sở Ngôn và Bạch Kỳ Nhiên cũng không tận lực hạ thấp, bất quá bởi vì trong cả hội trường đều ngập tràn tiếng nhạc, nhẹ nhàng bao phủ giọng nói của bọn họ.
Lời này của Bạch Kỳ Nhiên khiến Sở Ngôn triệt để cạn lời, y đánh giá người thanh niên không biết xấu hổ này từ trên xuống dưới một vòng, cuối cùng thở dài nặng nề một hơi, nói: “Anh vui vẻ là được rồi, lần này diễn vai gì?”
“Vẫn là sở khanh tình trường!” Đôi mắt Bạch Kỳ Nhiên sáng lên, ngữ điệu cũng kích động hơn vài phần: “Cái kịch bản này đặc biệt nhàm chán cũ kỹ, anh cũng không biết rốt cục là ai chịu nhận vai chính nữa, vả lại nó còn là một bộ điện ảnh tình sắc, anh dự định thử nghiệm mình với chừng mực lớn một chút. Cậu cũng biết đấy, lần trước diễn cảnh giường chiếu với cậu anh còn có thể khống chế bình tĩnh đến như vậy, loại phim điện ảnh này với anh chỉ là chuyện nhỏ, ha ha ha ha.”
Sở Ngôn không còn gì để nói: “Tiểu Bạch, anh có phải bị lãnh cảm không?”
Bạch Kỳ Nhiên trợn to hai mắt: “Nào có!”
Sở Ngôn lại nghĩ một chút, hỏi: “Là bộ phim nào, có thể nói tên sao?”
Bạch Kỳ Nhiên nói: “Là 《Diêu tưởng thanh 》, có phải so với phim văn nghệ của Hàn lão còn văn nghệ hơn tám trăm lần?”
Sở Ngôn cười gượng hai tiếng, có lệ nói: “Dạ dạ dạ, tình sắc điện ảnh cũng là rất khó diễn, lần này anh nên nắm giữ tốt chừng mực, bất quá là…” Sở Ngôn cười đến đuôi mắt cong cong, quét mắt nhìn hạ thân của Bạch Kỳ Nhiên: “Dùng sự ‘tự chủ’ đáng sợ kia, ừ, em hoàn toàn tin tưởng thực lực của anh.”
Bạch Kỳ Nhiên dào dạt đắc ý: “Đương nhiên!”
Trên sân khấu lấp lánh ánh đèn, lúc này vừa vặn có một tiền bối trong nghề đang phát biểu cảm nhận khi lấy thưởng, hai người cũng không nói gì thêm mà bắt đầu tỉ mỉ lắng nghe.
Đợi đến khi vị tiền bối kia giờ cao chiếc cúp, hưng phấn chia sẻ sự sung sướng của mình với toàn thế giới xong, Sở Ngôn và tất cả mọi người có mặt đều nhẹ nhàng vỗ tay, y vừa định quay đầu nói thêm gì đó với Bạch Kỳ Nhiên liền thấy người ngồi trước mặt mình chợt xoay xuống.
“Vừa rồi hai cậu đang nói về《Diêu tưởng thanh 》 sao? Thật là trùng hợp, tôi cũng tiếp nhận bộ phim này. Có lẽ cậu sẽ diễn Dư Thanh đi? Lần đầu gặp mặt, tôi diễn Phong Hạc Hiên, hy vọng tương lai hợp tác vui vẻ.”
Sở Ngôn nghe vậy lập tức sửng sốt, Bạch Kỳ Nhiên càng là sợ đến mở to mắt.
Phim điện ảnh 《Diêu tưởng thanh 》là chế tác lớn năm nay của đạo diễn hàng đầu Hoa quốc, Chu lão. Làm một bộ điện ảnh tình sắc song nam chủ, một trong hai vai chính là Dư Thanh do Bạch Kỳ Nhiên thủ diễn, mà vai chính còn lại tên Phong Hạc Hiên, người thủ diễn là…
Cố Trầm Trạch.
Năm phút đồng hồ sau, Bạch Kỳ Nhiên đơn giản là dùng tư thế chạy trối chết rời khỏi đoàn phim 《Cực quang》. Y cơ bản không cùng Cố Trầm Trạch nói được mấy câu, chỉ lúng túng chào hỏi một tiếng liền nhanh chóng rời khỏi, tốc độ siêu việt đến mức ngay cả động tác đáng khinh như vừa rồi cũng không kịp biểu hiện ra.
Sở Ngôn nhanh chóng gửi một tin nhắn hỏi thăm cho Bạch Kỳ Nhiên, giây tiếp theo lập tức nhận được trả lời: [ĐCM, ĐCM? Sao lại là Cố Trầm Trạch chứ? Người như anh ta vì sao còn nhận loại phim cấp bậc này? Có lầm hay không!!!]
Sở Ngôn trả lời: [Sao anh lại có phản ứng lớn như vậy với anh ta? Có quen biết?]
Bạch Kỳ Nhiên lập tức trả lời: [Không quen, đầy là lần đầu tiên anh nói chuyện với người này, thế nhưng lần trước anh đã ngồi cạnh anh ta trong liên hoan phim Kim Phượng, anh ta cho dù không lên tiếng cũng tản ra một loại áp suất thấp đến kinh khủng.]
Nhìn đến đây, Sở Ngôn hơi nhếch khóe môi lộ ra ý cười, y bình tĩnh đáp lại bằng sáu chữ lớn: [Chúc anh đóng phim vui vẻ.]
Bạch Kỳ Nhiên: [… Tiểu Ngôn, cậu thực sự vô nhân tính QAQ!!!]
Sau khi đóng máy liên lạc, vừa ngẩng đầu Sở Ngôn chợt thấy Cố Trầm Trạch ngồi phía trước đang nhìn mình mỉm cười, Sở Ngôn hơi sửng sờ rồi cũng nhẹ nhàng gật đầu, đáp trả một nụ cười ôn hòa không mất lễ tiết. Cố Trầm Trạch tiếp nhận, sau đó xoay người, tựa hồ chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Mà ở một góc cách đó không xa, ngay cả Sở Ngôn cũng không chú ý đến có một người đàn ông đã âm thầm để ý bên này hồi lâu.
Từ sau khi Bạch Kỳ Nhiên lén lút chạy qua bên kia, đường nhìn của Hạ Bách Thâm chưa từng rời khỏi người Sở Ngôn, thậm chí có một lần khi Bạch Kỳ Nhiên ghé đến bên tai Sở Ngôn nói gì đó, sắc mặt của Hạ Bách Thâm lập tức lạnh đi, cả người đều hoàn toàn không xong.
Khuôn mặt của thiếu niên tuấn tú lịch sự, lại thêm khí chất thanh tao ung dung, cho dù ngồi giữa hội trường tràn ngập minh tinh này cũng hoàn toàn không bị khỏa lấp. Chí ít ở trong mắt Hạ Bách Thâm, anh cảm thấy thiếu niên này thậm chí còn chói mắt hơn tất cả mọi người, khiến anh cơ bản không thể dời ánh nhìn, chỉ lo đối phương bị người khác lừa mất.
Sau khi tỉ mỉ suy nghĩ hồi lâu, Hạ Bách Thâm vẫn là cau mày gửi một tin nhắn cho Sở Ngôn.
Bất quá chỉ trong chốc lát, Sở Ngôn lại tức giận hụt hơi trả lời lại: [Ai muốn ra gầm cầu thang với anh chứ! Tự mình đi thôi!]
Hạ Bách Thâm: “…”
Trong hội trường ánh sáng lộng lẫy, tất cả những người có mặt đều là ngôi sao đứng đầu tinh hệ, công nghệ hình chiếu toàn tức đem khắp không gian nhuộm thành từng tầng hình ảnh mỹ lệ, mỗi chi tiết trang trí đều có thể xem như tinh mỹ bắt mắt, bất quá cho dù có lấp lánh thế nào so ra cũng kém sự thu hút của những minh tinh đang có mặt.
Đợi đến khi người nhận giải ‘Kịch bản gốc xuất sắc nhất’ phát biểu cảm nghĩ xong, tiếp theo đó chính là giải ‘Diễn viên mới xuất sắc nhất’ rồi. Giờ khắc này, cho dù không có bất cứ người nào làm ra động tác gì, thế nhưng Sở Ngôn có thể cảm nhận được hàng loạt ánh mắt bắn về phía mình.
Ánh mắt của những người này nóng rực bỏng rát, dường như muốn dùng sức chọc ra một lỗ thủng trên người y. Nếu là người khác rơi vào cục diện như vậy sợ rằng đều sẽ lo lắng bất an, có chút chân tay luống cuống, chỉ có thể miễn cưỡng bảo trì trấn định. Thế nhưng Sở Ngôn đã quen với việc bị quan sát suốt nhiều năm, y tự nhiên trấn định ngồi tại chỗ, ý cười sáng lạn không có một tia thất lễ.
Sống lưng thẳng tắp và bóng dáng tuấn mỹ của thiếu niên khiến không ít người đều phẫn nộ thu hồi tầm mắt, mà lúc này màn hình lớn trên sân khấu cũng bắt đầu chiếu ra những đoạn trích xuất sắc của các diễn viên được đề cử cho mọi người tham khảo.
“Thiên đạo vô tình, không chịu rơi lệ. Nếu không có Tương Tư, Phượng Tu, tuyệt không thành tiên! —— Sở Ngôn, 《Cực quang 》.”
“Mùa đông của thành Alisan không có tuyết, chỉ có hoa, vô số hoa, cùng với tình yêu của ta. —— Lý Phong, 《Thành Alisan》.”
…
“Cừu Phục ta là trời của Hương cảng, là đất của Hương cảng, là quy củ của Hương Cảng, là pháp luật của Hương Cảng! —— Sở Ngôn, 《Tiếng vọng nơi góc biển》.”
…
Không ai có thể phủ nhận, khi vai diễn của thiếu niên này xuất hiện trên màn ảnh lớn, bọn họ thực sự không thể liên kết hai người này lại cùng nhau. Một là thần tử cao quý tuyệt trần, một là chó điên thô bạo thị huyết, hai vai diễn này đều bị Sở Ngôn diễn đến sinh động tươi sống, phảng phất tự có linh hồn.
Nhất là khi câu ‘Phượng Tu, tuyệt không thành tiên’ kia được thốt ra, rất nhiều người đã xem qua 《Cực quang》 đều không nhịn được đáy lòng chua xót, nhìn đến thân ảnh quật cường quạnh quẽ trên màn hình mà không khỏi thở dài.
Trước lễ trao giải kỳ thực rất nhiều người đều đã len lén cầu khẩn, nghìn vạn lần đừng để Sở Ngôn làm náo động lần nữa, Sở Ngôn tốt nhất đừng lấy được giải Kim Thịnh, bằng không dùng tốc độ tiến bộ của y sớm muộn gì cũng vượt lên chính mình, tiến về phía trước xa hơn nữa. Thế nhưng, ngay khi khách mời trao giải cao giọng đọc lên tên của Sở Ngôn, những người này vẫn là vỗ tay tán thưởng.
“Người đoạt giải ‘Diễn viên mới xuất sắc nhất’ năm nay của Kim Thịnh chính là —— Sở Ngôn, 《Tiếng vọng nơi góc biển》 Cừu Phục!”
Giờ khắc này, hàng vạn hàng nghìn ngọn đèn đều tụ tập lên người thiếu niên ấy. Vô số người tại hiện trường vì cậu đưa lên lời chúc phúc và ca ngợi, để cậu đứng dậy bước về phía trước trong tiếng tung hô nhiệt liệt, dẫm trên thảm đỏ mềm mại, chậm rãi bước lên sân khấu.
Giờ khắc này, vô luận người ngồi dưới đài là Ảnh đế hay diễn viên, đạo diễn hay biên kịch, bọn họ đều ngẩng đầu nghiêm túc quan sát thiếu niên đang đứng trên sân khấu. Có thể dùng thời gian một năm rưỡi đi đến tận nơi này, thu hoạch thành tích tốt đến như vậy, người này đáng giá để bọn họ chú ý, bởi vì cậu có thực lực, đáng giá được tôn trọng!
Trên sân khấu, Sở Ngôn mặc bộ lễ phục màu trắng, ngực cài hoa hồng đỏ, giơ chiếc cúp lên. Khí chất của y cao nhã bình tĩnh, khóe miệng hơi cong để lộ một nụ cười ấm áp.
Hết thảy đều là nước chảy thành sông như vậy, hết thảy đều đương nhiên như vậy, giống như thiếu niên kia vốn là nên đứng ở nơi này nhận lấy hết thảy vinh dự!
“Có thể trở thành diễn viên là vinh hạnh lớn nhất đời tôi. Diễn dịch cuộc sống của người khác, thể nghiệm sinh hoạt không đồng dạng cũng là chuyện hạnh phúc nhất được làm diễn viên, càng là thứ cả đời này tôi truy cầu. Sự điên cuồng tàn bạo của Cừu Phục trước giờ tôi chưa từng tiếp xúc qua, có thể diễn nhân vật như thế là một khiêu chiến rất lớn trong đời tôi. Cảm ơn đoàn phim 《Tiếng vọng nơi góc biển》 đã cho tôi cơ hội sắm vai Cừu Phục, cảm ơn toàn thể khán giả, là các bạn đã tạo điều kiện những bộ phim điện ảnh vĩ đại nhất được trình chiếu. Cuối cùng, tôi muốn cảm tạ những người đã yêu mến tôi, tôi muốn nói —— “
“Mọi người cũng là người tôi yêu mến!”
–
Giải ‘Diễn viên mới xuất sắc nhất’ của Kim Thịnh đối với Sở Ngôn mà nói đã là giải thưởng cao nhất có thể đạt được lúc này. Mà tuy rằng y không đạt được giải ‘Nam phụ xuất sắc nhất’ nhưng cũng không ngại vô số truyền thông điên cuồng đưa tin về y, thậm chí đối với y tiến hành đủ loại khoa trương và ca ngợi ——
《Diễn viên mới xuất sắc nhất của Kim Thịnh! Sở Ngôn: Ngôi sao mới đang vụt sáng trên bầu trời Hoa quốc》
《Sở Ngôn lại ôm giải Kim Thịnh, dẫn phát nhiệt nghị điên cuồng 》
《Hai tầng đê danh, một lần được thưởng, Sở Ngôn liệu còn khả năng sáng tạo kỳ tích? 》
…
Sở Ngôn có thể nhận được cúp Kim Thịnh tự nhiên có rất nhiều người vì y mà vui mừng, cũng có thật nhiều người bóp cổ tay tức giận. Một tòa cúp Kim Thịnh đã đủ khiến Sở Ngôn nhảy vọt mười ba thứ hạng trên ‘Hoa tinh rực rỡ’, thoáng cái trở thành nghệ sỹ xếp hạng thứ 42 của Hoa quốc!
Mà đoạn diễn văn Sở Ngôn đọc khi đứng trên sân khấu nhận giải càng khiến cho các fans cảm động đến rơi nước mắt, sau đó điên cuồng ném sao và hoa vào không gian weibo của y, trực tiếp đẩy Sở Ngôn lên bảo tọa đệ nhất của ‘Hoa tinh 24h’, thậm chí còn giữ vững suốt hơn một giờ.
[Tất cả những người yêu mến tôi đều là người tôi yêu mến.]
Lời cảm ơn như vậy thực sự khiến người ta chấn động, mà sự biểu lộ kia có thể khiến bất cứ ai đều xiêu lòng!
Đối với việc này, một người đàn ông nào đó còn biểu đạt chút oán khí của mình: “Tất cả những người yêu mến em đều là người em yêu mến?”
Lúc này tâm tình Sở Ngôn không tệ, vừa nhận được giải thưởng khiến y vô cùng cao hứng, vậy nên liền an ủi: “Ồ, đó chính là yêu thích, đối với anh lại là tình yêu, có được chưa?”
Hạ tiên sinh vẫn luôn mặt dày hoàn toàn không ngờ được sẽ nhận đáp án như vậy từ thiếu niên, gương mặt già đỏ lên, sau một lúc lâu mới gật đầu ‘Ừ’ nhẹ.
Lúc này, Sở Ngôn thực sự đã nổi tiếng, là nổi tiếng trong khắp tinh hệ có hơn trăm tỷ cư dân.
Từ thời khắc y chạm vào chiếc cúp này, tên của y đã chân chính truyền đi khắp Hoa quốc, thu hoạch vô số sự quan tâm trên thế giới. May là gần đây Sở Ngôn đang trong thời gian nghỉ ngơi không tiếp nhận thông cáo, bằng không tuyệt đối có hàng đống ký giả muốn phỏng vấn y, muốn từ y thu hoạch tin tức lớn.
Nương theo cổ đông phong này, đoàn phim 《Tinh Quang》 thừa thắng xông lên, công khai trailer cuối cùng tại weibo đoàn phim. Cái trailer này vừa xuất hiện, vô số fans qua đường quan tâm Sở Ngôn đều tò mò tiến vào xem.
Ngay cả nhân viên tuyên truyền của 《Tinh Quang》 cũng không ngờ được, trailer tuyên truyền cuối cùng trước ngày công chiếu phim của bọn họ lại thu về tiếng hoan hô lớn như vậy, thậm chí còn dẫn phát một lần nhiệt nghị triều dâng trên khắp thế giới mạng.
Truyện khác cùng thể loại
21 chương
26 chương
16 chương