Dư Viễn
Chương 1
Dư Viễn không ngờ tới, cậu chẳng qua chỉ đi ra siêu thị gần nhà mua chút vật dụng hàng ngày, vậy mà lại đụng phải sắc lang.
Đầu năm nay, gặp sắc lang ở siêu thị cũng đâu nhiều lắm.
Lại thêm Dư Viễn vội vàng ra ngoài, trên dưới ăn mặc tùy ý mà cậu cũng không quan tâm lắm, nhanh chóng đến siêu thị. Dáng người Dư Viễn cao lớn, làn da trắng nõn, một chút mỡ thừa trên người cũng không có, cậu tiện tay mặc áo ngắn tay cùng quần đùi không che nổi đôi chân thẳng tắp trắng mịn, hai đùi chói lọi lõa lồ ra ngoài. Quần ngắn nhỏ vẻn vẹn che cặp mông đầy đặn cực lớn, ngược lại càng tôn lên hai cánh mông tròn trịa mê người, áo khoác ngắn bó sát vẽ ra đường cong eo nhỏ, chỉ cần cậu hơi nâng tay, ngay lập tức có thể mơ hồ nhìn cái rốn khéo léo cùng vùng bụng săn chắc giấu sau lớp quần áo.
Vẫn luôn chú ý đến hàng hóa siêu thị trên kệ hàng, Dư Viễn vốn không để ý bộ dáng ăn mặc của bản thân, hơn nữa cậu thấy rất nhiều người ngoài phố cũng mặc tương tự mình, tận đến khi trên mông có một bàn tay to lớn nóng rực bao trùm, sát phía sau là một thân thể cường tráng dán lên, vây Dư Viễn giữa kệ hàng và ***g ngực người kia. Lúc này, Dư Viễn mới sáng tỏ, mình đụng trúng sắc lang ở siêu thị.
Ngẩng đầu nhìn trái phải xung quanh một chút, Dư Viễn mới phát hiện mình và hắn đang ở một góc của siêu thị, hai bên đều trập trùng kệ hàng, không có một bóng người nào, ngược lại đây là vị trí tốt nhất để sắc lang tập kích, lần này khó thoát khỏi móng vuốt của sắc lang. Trên mặt Dư Viễn không có một chút căm tức, không những thế còn cố ý thả lỏng thân thể.
Bàn tay lớn của sắc lang đang sờ mông Dư Viễn cũng không nhàn rỗi, xoa nắn qua lại, hoàn toàn xem hai cánh mông trắng bóng như hai trái bóng, hơn nữa lực trên tay sắc lang lớn vô cùng, khiến Dư Viễn hơi nhíu mày. Mông bị hắn nắn như vậy, chắc chắn đến lúc ngồi xuống sẽ đau.
Dư Viễn không vừa lòng xoay xoay mông, muốn người phía sau đừng thô bạo như vậy. Ai biết cậu vặn vẹo như thế lại khiến sắc lang tưởng Dư Viễn muốn chạy, sắc lang một tay chụp lấy hai cánh mông lớn tròn trịa, Dư Viễn lập tức thở nhẹ ra tiếng, sau tai cậu vang lên giọng nói trầm thấp đầy uy hiếp của sắc lang: “Ngoan ngoãn một chút cho tôi, muốn chạy hả, cẩn thận tôi thao nát mông cậu!”
Dư Viễn nghe lời này híp mắt, trong lòng nhủ thầm, thì ra sắc lang này không thích chủ động, thích lạt mềm buộc chặt hơn sao?
Dư Viễn lập tức chỉnh lại cảm xúc của mình cùng biểu tình trên mặt, cực kỳ phối hợp với những vuốt ve cấp bách lại thô bạo của sắc lang, nhỏ giọng sợ hãi nói: “Xin… xin ông, thả tôi đi.”
Vừa nói, thân mình vừa run nhè nhẹ, giống như thật sự sợ sệt, khuôn mặt Dư Viễn nhỏ nhắn như bàn tay lộ ra ấm ức, mặc cho ai nhìn vào đều có loại dục vọng muốn thao cậu phát khóc.
Quả nhiên, sắc lang kia nhìn thấy bộ dáng Dư Viễn, nét cười trên mặt càng sâu, hai bàn tay nóng rực lại giở trò, một tay từ vạt áo chui vào, một tay từ ống quần đùi sờ soạng bắp đùi vuốt ve mông, dưới tay là một mảng bóng loáng mượt mà. Trên mặt sắc lang tràn đầy mê đắm, ngoài miệng cũng không quên mắng vài câu: “Mông thật *** đãng, vừa trắng vừa mịn, đúng là thiếu thao!”
Bàn tay lớn của sắc lang nắn hai đầu nhũ trước ngực Dư Viễn, xoa bóp vài cái đã mẫn cảm dựng thẳng lên, quầng vú sưng lớn khiến Dư Viễn thích đến thiếu chút nữa muốn hét lên, cậu nhanh chóng tìm về một tia lý trí, giống như tránh né sắc lang xâm phạm, điềm đạm đáng yêu quay đầu nói: “Đừng như vậy, đừng…”
Sắc lang bị vẻ mặt của Dư Viễn làm dậy thú tính, một tay quay đầu cậu khiến mặt đối mặt, nâng tay vén lên cái áo ngắn tay bó chặt, ***g ngực trắng nõn bóng loáng cùng đầu nhũ đứng thẳng run rẩy lõa lồ hiện ra. Sắc lang không do dự cúi đầu cắn xuống, răng nanh cọ hai cái, đầu lưỡi cuốn lấy liếm ướt núm vú.
Cơ thể Dư Viễn trời sinh mẫn cảm, cậu bị liếm đến cả người run rẩy không thôi, ưỡn ngực đem đầu nhũ lại gần miệng sắc lang, Dư Viễn phối hợp lắc đầu kêu to: “Đừng… Ha… Đừng liếm, người ta cảm thấy thật kỳ quái… A ưm… đầu v* sắp đứt mất…”
Tiếng rên rỉ ngọt lịm khiến sắc lang càng thêm tận lực liếm, tiếng nước chậc chậc càng lúc càng lớn, Dư Viễn dựa lên kệ hàng, mặt đầy *** dục, dưới bụng đã sớm đứng lên, quần đùi chặt làm Dư Viễn hơi khó chịu, cậu thật muốn lập tức cởi quần cưỡi trên vai sắc lang để hắn liếm phía dưới mình.
“Mẹ nó, núm vú thật ***! Cơ thể *** đãng của cậu có phải rất muốn rồi đúng không? Bao ngày rồi không bị đại nhục bổng thao qua? Chẳng lẽ cậu vẫn là xử?”
Sắc lang nói khiến Dư Viễn càng muốn, quả thật đã mấy ngày cậu không lăn giường với người khác, bị sắc lang khiêu khích vài cái, phía dưới dâng lên ham nuốn mãnh liệt, nhưng Dư Viễn cũng không nói ra những gì trong lòng nghĩ, cậu vẫn chưa quên sắc lang thích loại nói một đằng nghĩ một nẻo, lạt mềm buộc chặt.
“Tôi, tôi không có… Ưm ha… Ông thật xấu, cơ thể người ta thật kỳ quái… Tôi chưa từng trải qua đâu…”
“Mẹ nó, đúng là xử thật! Hôm nay ông đây sẽ dạy cậu chơi đùa, cho cậu bay lên trời, đảm bảo về sau cậu sẽ khóc cầu tôi thao cậu!”
Máu *** sắc lang nổi lên, hai ba phát đã cởi hết áo ngắn tay và quần lót của Dư Viễn, hoàn toàn không để ý xung quanh. Dù Dư Viễn mặt dày không biết xấu hổ nhưng nhiều năm không trần như nhộng ở nơi công cộng, cậu thầm muốn chém bay cái tay đang cầm quần áo mình của sắc lang.
Sắc lang kia ỷ vào mình cao hơn Dư Viễn một cái đầu, nâng tay để quần áo lên kệ hàng trên đỉnh đầu, Dư Viễn có kiễng chân cũng không với tới nơi đó, trong lòng Dư Viễn có hơi mất hứng, nhìn tên sắc lang chảy nước miếng chăm chăm chú ý đến cơ thể mình, cậu lập tức bày ra vẻ mặt sắp khóc.
Quả nhiên đại sắc lang cởi áo ra, kéo Dư Viễn vào trong lòng, sờ phân thân đứng thẳng phía dưới của cậu, nói: “Dựa vào lòng anh đây nào, cậu xem kê ba của cậu này.”
Dư Viễn dựa vào trong lòng sắc lang, cậu bị người kia sờ kê ba đến suýt nữa bắn, tao huyệt bên dưới bắt đầu chảy nước, giữa hai chân Dư Viễn ướt một mảnh, cậu cố ý vặn vẹo thân mình, cách lớp quần cọ sát côn th*t cứng rắn của sắc lang.
Sắc lang thoải mái hừ một tiếng, không lâu sau liền đụng đến hai chân ướt át, hắn hơi kinh ngạc, cứ cho là đầu đỉnh nhỏ nước thì cũng không để lại nhiều nước như vậy, bàn tay sắc lang sờ soạng một chút, một cái động nhỏ trơn ướt như có lực hấp dẫn ăn trọn ngón tay hắn, xúc cảm căng chặt nóng bỏng khiến sắc lang kinh ngạc.
Mà Dư Viễn đã thích đến mềm thành một vũng nước, cậu muốn càng nhiều, càng thô, càng sâu, càng dồn dập thao cậu!
Sắc lang ôm chặt Dư Viễn, khiến hai chân bóng loáng của cậu đều gác lên vai hắn, kê ba trắng nõn đặt ngay ở cằm sắc lang, mà sắc lang nâng Dư Viễn lên càng cao hơn, muốn thấy tao huyệt ướt sũng giấu dưới kê ba.
Tư thế vô cùng xấu hổ này khiến lãng tính Dư Viễn hoàn toàn bùng nổ, nước phía dưới càng chảy nhiều hơn.
“A, anh trai, đừng… Người ta thật ngứa… A ưm…”
Sắc lang nhìn thấy hạ thân Dư Viễn – không ngờ cậu ta là song tính nhân! Phía dưới kê ba rõ ràng là một tao hoa huy*t nhỏ hẹp! Hơn nữa, *** thủy giàn giụa!
“Hôm nay ông đây coi như hời! Ông đây thật muốn thao chết tao huyệt nhà cậu!”
Sắc lang nói xong liền đem cả mặt xông đến, mở miệng vươn đầu lưỡi, ăn lấy hai cánh hoa và *** thủy của Dư Viễn, đầu lưỡi còn thường liếm mút, kích thích Dư Viễn ôm chặt đầu sắc lang hô: “A a a… Không, thật thích…. Ha a… Đầu lưỡi anh trai mau vào, thao tao huyệt người ta…”
“Dâm đãng, xem ông đây dùng lưỡi thao bắn cậu!”
Nói xong, đầu lưỡi sắc lang bắt chước động tác côn th*t vói vào trong huyệt Dư Viễn, *** thủy không ngừng chảy vào trong miệng sắc lang, hắn uống luôn mấy ngụm, đầu lưỡi càng không ngừng tìm tòi đi vào, thô lỗ mở rộng tầng mị thịt, tiến vào càng sâu.
“Nha a a a …”
Dư Viễn ngửa đầu hét lớn một tiếng, cậu dường như nghe được tiếng hít thở của người khác, giương mắt nhìn, quả thực ở kệ hàng cách đó không xa có một người đàn ông đến mua đồ phát hiện ra bọn họ, vụng trộm trốn sau kệ hàng xem cảnh nóng, tiếng hít thở chứng tỏ phía dưới anh ta cũng đã cứng.
Phát hiện có người nhìn trộm, Dư Viễn càng phóng đãng không thôi, mông lớn vặn vẹo vặn vẹo, sắc lang bắt lấy hai cánh mông cố sức banh ra, đầu lưỡi càng ra sức liếm vào, càng vào càng sâu, rốt cuộc lúc đụng đến một chỗ, Dư Viễn thành công bị sắc lang liếm bắn.
“Ha a a a a người ta bắn…”
Bắn đầy mặt sắc lang, Dư Viễn vẫn chưa hoàn hồn sau cao trào, hoa huy*t phía sau liền bị côn th*t nóng bỏng như lửa thình lình đi vào!
Dư Viễn bị sắc lang ôm thao tao huyệt, côn th*t thô dài đỉnh đến chỗ sâu nhất, xúc cảm cứng rắn như sắt nung khiến dư vị sau cao trào chưa lui hết. Dư Viễn không khỏi kẹp chặt mông, tao huyệt cũng co rút mấy cái.
“Hừ, đệt! Tao huyệt thiếu thao! Ông đây giết chết cậu, thao chết cậu, cậu là cái đồ *** đãng thiếu người thao! Ông đây thao cậu có thích hay không? Mẹ nó, lãng huyệt này mẹ nó thật chặt, đệt, thích chết ông đây!”
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
75 chương
32 chương
27 chương
9 chương
131 chương