Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 532
Lữ Uyển Thành thở hắt ra một hơi, nghiêng đầu tán thưởng:
- Không tệ nha, chưa đủ thời gian vẫn chép về được, cô thật giỏi đấy, Anna!
Cô gái nhếch môi cười hài lòng, đáp:
- Quá khen, việc của anh xong rồi đấy, tôi ngắt đây.
Dứt lời, Anna liền vươn tay bấm nút, không để ý đến những lời la hét còn lại từ phía người đàn ông bên kia:
- Này, cô dùng tôi xong là vứt tuyệt tình vậy hả? Thậm chí còn không nói một lời cảm ơn luôn sao? Anna, Ann....
Tín hiệu bị cắt đứt, cô gái ngồi ngả người ra sau ghế, gác chân chờ chiếc máy in bên cạnh làm nốt phần việc còn lại.
Đúng lúc này, một âm thanh máy móc liền truyền tới:
- Anna, tôi tải được đoạn đối thoại đó rồi, cô có muốn nghe luôn không?
Anna nhướn mày, gật đầu đáp:
- Ừm, vậy bật lên đi.
Vừa nói, cô vừa vặn loa tai nghe của mình lên cao một chút, rồi vươn tay lấy tập giấy đã in xong xuống xem.
Lướt nhìn một lượt, ánh mắt Anna chợt chớp chậm lại một nhịp. Sau một lúc vừa nghe vừa đọc, cô buông tập giấy xuống, ánh mắt trông có vẻ trầm tư.
Cái này.... thì ra là vậy!
Thấy vậy, Tiểu Bạch liền hỏi:
- Anna, có chuyện gì vậy? Cô im lặng như thế làm tôi sợ đấy. Nói gì đi.
Cô gái mặc dù đã nghe câu hỏi của Tiểu Bạch, nhưng vẫn ngồi im lặng thêm vài giây nữa mới lên tiếng:
- Tiểu Bạch, cậu... kết nối với Kỳ Ân được không? Mở loa ngoài lên giúp tôi.
Không ý kiến bất cứ điều gì, Tiểu Bạch nhanh chóng làm theo lời của Anna, sau hai tiếng "tít tít" kéo dài, một giọng nói quen thuộc vang lên:
- Anna, có chuyện gì sao?
Nghe thấy tiếng của Kỳ Ân, cô gái nhanh chóng hỏi:
- Cô đang ở đâu vậy? Có rảnh nghe tôi báo cáo không?
Kỳ Ân lắc đầu, ngay lập tức từ chối:
- Để sau đi, tôi đang ở nhà, nhưng có việc gấp cần phải giải quyết, tôi sẽ liên lạc lại với cô sau.
Nói rồi, cô đưa tay lên muốn ngắt bộ đàm, thế nhưng đúng lúc đó, giọng nói của Anna lại vang lên:
- Đã có người muốn làm khó Âu Dương Thiên Thiên rồi sao?
Một câu của Anna khiến hành động của Kỳ Ân khựng lại trong giây lát, cô đảo mắt suy nghĩ, hỏi:
- Cô biết được chuyện gì rồi?
Anna gõ ngón tay lên tập giấy, cô chớp nhẹ ánh mắt, đáp:
- Chuyện mà tôi biết sẽ khiến cô ngạc nhiên đấy. Còn nhớ hai nhiệm vụ cô giao cho tôi vài ngày trước không? Tìm toàn bộ thông tin về Âu Dương Hạ Mạt và cuộc gọi của cô ta ở bệnh viện.
- Tôi đã tra ra được rồi. Âu Dương Hạ Mạt không phải là một con người đơn giản như vẻ bề ngoài đâu. Cô ta trưởng thành về mặt tri thức rất cao, ngay từ nhỏ đã căm ghét vị trí thấp bé của mình, luôn mơ tưởng thân phận chính thống giống Âu Dương Thiên Thiên, đồng thời cũng rất hận ba ruột là Âu Dương Chấn Đông bởi cách đối xử của ông ta. Có vẻ như ông ấy yêu thương Âu Dương Thiên Thiên hơn hai đứa con gái còn lại nên mới dẫn đến sự việc này.
- Từng nhiều lần ném đá giấu tay, bày trò hãm hại Âu Dương Thiên Thiên khi cô ấy còn là sinh viên đại học, thậm chí là khi đã tốt nghiệp, vẫn phá hỏng toàn bộ công việc mà cô ấy kiếm được.
- Chưa hết, Âu Dương Hạ Mạt cấu kết với một người khác nữa muốn đẩy Âu Dương Thiên Thiên ra khỏi Âu Dương gia, vùi dập cô ấy xuống đáy xã hội. Kẻ đó chính là người đã nói chuyện với cô ta trong điện thoại khi Âu Dương Hạ Mạt ở bệnh viện.
Kỳ Ân nghe xong, mím môi lên tiếng:
- Là ai?
Anna chớp ánh mắt lạnh nhạt, chậm rãi đáp:
- Là người của Đường gia.
Kỳ Ân mở to mắt, dường như không thể tin vào những điều mình vừa nghe được, cô há miệng, nói:
- Ý cô là....
Anna gật đầu, tiếp lời:
- Đúng vậy, kẻ muốn hại Âu Dương Thiên Thiên. Là người thân của cô ấy! Không chỉ ở Âu Dương gia, mà ngay cả Đường gia cũng có nữa. Tên của hắn ta.... là Đường Gia Ưng - em trai ruột của Đường Nhược Vũ, cũng là chú ruột trên danh nghĩa của Âu Dương Thiên Thiên.
========================
Đám người Elsa nghe Kỳ Ân kể xong, tất cả đều bất ngờ nhìn nhau, không nghĩ đến lại có chuyện này xảy ra. Đặc biệt là Elsa và Lily, cả hai không hẹn mà cùng lên tiếng hỏi:
- Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?
- Nếu như đúng là Đường gia cấu kết với Âu Dương Hạ Mạt vậy thì chính bọn chúng đã thao túng cảnh sát rồi. Địa vị của Đường gia ở Bắc Kinh không phải tầm thường, nếu để Nhị tiểu thư trong tay bọn chúng, thì sẽ có chuyện đấy. Chúng ta để yên như vậy sao?
Kỳ Ân chớp ánh mắt lạnh lẽo, cô mím môi, nói:
- Không. Tôi đã hứa với cậu chủ sẽ chăm sóc cho Âu Dương Thiên Thiên thật tốt, vậy nên.... tôi không thể để cô ấy xảy ra chuyện gì. Nhất định không thể!
*Cầu phiếu nè, ahihi*
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
18 chương
151 chương
20 chương
95 chương
117 chương