Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 531
Quay trở lại vài phút trước khi Kỳ Ân xuất hiện tại đại sảnh, ở một nơi khác cùng lúc đó,
Anna lướt nhanh ngón tay trên bàn phím, mắt cô mở lớn, không chớp nhìn những dòng chữ xanh đỏ đang chạy cực nhanh trước mặt.
"Tít" - Một tiếng máy móc vang lên, đồng thời khung chữ lớn [ Login Unsuccessful ] * cũng hiện trên màn hình của Anna.
*: Đăng nhập không thành công.
"Bộp" - Tức giận đập bàn phím, cô mở tai nghe ra, có chút bực tức vuốt mái tóc ngắn.
Đáng chết mà, đã hai ngày rồi cô không thể hack vào trang bảo vệ chứa thông tin của Âu Dương Hạ Mạt, rốt cuộc là ai đã lập trình bản này, lợi hại đến mức cô không xâm nhập được luôn vậy.
Khó chịu nhắm mắt, Anna lên tiếng:
- Tiểu Bạch!
Vài giây sau tiếng gọi, có tiếng âm thanh rè rè đáp lại cô:
- Cô lại gọi tôi có chuyện gì?
Anna đưa một tay chống trán, cô nghiêng đầu hỏi:
- Tải được đoạn đối thoại đó chưa?
Tiểu Bạch "tít tít" vài tiếng mới trả lời:
- Tôi vẫn đang phá kết nối an toàn, loại xịn đấy. Nhưng cũng tầm 30 phút nữa thôi sẽ tải được.
Cô gái nghe xong, lắc đầu nói:
- Không được, chậm quá, đã tận hai ngày rồi. Cậu dùng thêm nhiên liệu đi, tôi muốn có nó trong vòng 10 phút nữa.
Tiểu Bạch nghe thấy, liền đáp:
- Dạo này cô sử dụng tôi nhiều quá nên nhiên liệu không còn bao nhiêu đâu, lấy ra dùng nữa có khi sẽ hết mất.
Anna cười nhạt, mở mắt nhìn chiếc máy tính của mình, lên tiếng:
- Người mua nhiên liệu cho cậu là tôi còn chưa tiếc, cậu tiếc cái gì? Đừng lo lắng nữa, cứ sử dụng đi.
Tiểu Bạch lần này không cãi nữa, kêu lên "tít tít" rồi im lặng làm theo lời của cô.
Anna ngồi yên suy nghĩ, cô đảo mắt nhìn một lượt, não liên tục hoạt động, cuối cùng cũng tìm ra được cách để xâm nhập vào trang thông tin mật có cài phần mềm chống hack kia.
Cô đeo tai nghe lên lại, điều chỉnh bộ đàm về số 3, lên tiếng:
- Lữ Uyển Thành, anh có đang làm việc không? Tập hợp đám hacker giúp tôi một việc này đi.
Từ đầu dây bên kia, nhanh chóng vang lại giọng nói giễu cợt của một người đàn ông:
- Là cái gì mà cô cần đến đám hacker của tôi luôn vậy? Anna tài giỏi công nghệ nhất nhì hội đâu rồi?
Cô gái nhướn mày, thở hắt ra một hơi đáp:
- Bớt phí lời đi, chuyện quan trọng đấy. Tôi còn phải báo cáo cho Kỳ Ân.
Hai chữ "Kỳ Ân" vừa vang lên ngay lập tức khiến Lữ Uyển Thành trở nên nghiêm túc, giọng anh thay đổi hẳn, hỏi:
- Cô muốn tôi làm gì?
Anna đặt tay lên bàn phím, cô không động, chỉ nhìn màn hình rồi trả lời:
- Một trang bảo mật có số hiệu là FS 2905 có phần mềm chống hack khá phức tạp, tôi cần đội hacker của anh xâm nhập vào trước, tạo lỗ hổng cho tôi vào sau để chép thông tin.
Lữ Uyển Thành nhướn mày, nói:
- Tôi vào trước để đánh lạc hướng, đồng thời mở đường cho cô vào mà không bị lộ, kế dương Đông kích Tây à? Cô cần bao nhiêu thời gian.
Anna thở hắt ra một hơi, đáp:
- Không nhiều lắm, 1 phút thôi. Ở lâu quá lại bị lộ thì mệt. Nhớ sử dụng id giả nhé.
- Không cần cô nhắc, cô gái!
Dứt lời, cả hai người cùng tiến vào trang mạng. Ngay khi có tín hiệu bắt đầu từ phía Lữ Uyển Thành, Anna bấm nhanh tay trên bàn phím, nhờ có sự giúp đỡ của anh và đội hacker mà cô như ý muốn thành công xâm nhập vào được trang thông tin bảo mật.
Ngay khi vào, Anna ngay lập tức tìm mục lưu trữ có chứa tên Âu Dương Hạ Mạt, rồi download về máy của mình.
Nhìn thanh phần trăm chạy chậm rãi, ngón tay cô vô thức gõ lên bàn phím.
- Anna, xong chưa? Tôi sắp không giữ được rồi đây.
Cô gái không đáp lại lời của anh, chỉ im lặng mím môi nhìn màn hình.
- Anna..... - Lữ Uyển Thành kéo dài tên cô, trông như thể đang rất gắng sức. Cuối cùng, chưa đầy một phút, trang thông tin bảo mật liền đóng lại, máy tính của Anna một lần nữa hiện lên dòng chữ [ Login Unsuccessful ].
Lúc này, tín hiệu từ bộ đàm Lữ Uyển Thành liền vang lên tiếng của anh:
- Anna, cô chép được chưa? Có kịp không?
Đầu dây bên kia không có bất cứ âm thanh nào hồi đáp, vài giây sau, mới chậm rãi xuất hiện giọng nói của Anna:
- Có, tôi chép được rồi!
*Cầu phiếu nè, ahihi*
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
18 chương
151 chương
20 chương
95 chương
117 chương