Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 522
Elsa mếu máo tắt bộ đàm của mình, cô dựa đầu vào tường, chẹp miệng chán nản. Đúng lúc đó, một người hầu mang khay bánh đi ngang qua, ngửi thấy mùi thơm, cô liền bật dậy, nói:
- Lily, cô hấp bánh bao sao? Cho tôi một cái đi.
Cô gái được gọi quay sang nhìn Elsa, rồi như ý muốn đưa khay bánh tới, cho cô ấy chọn một cái.
========================
Ở một nơi khác, Anna vừa nhìn màn hình máy tính vừa bấm thật nhanh tay trên bàn phím. Sau một loạt những dòng chữ xanh đỏ hiện ra, cô nhếch môi cười, bấm nút download.
Vậy là thành công rồi, bây giờ để xem tín hiệu mà Kỳ Ân muốn điều tra là từ đâu nào.
Vươn tay lấy bịch sữa giấy trên bàn, Anna xé một góc rồi để vào miệng ngậm, bấm ngón tay vào nút enter.
Lập tức, một hình ảnh được tải lên màn hình máy tính của cô, đó là một tấm bản đồ, đáng nói hơn, nó là tấm bản đồ sao chép lại các khu vực trong thành phố Bắc Kinh - Trung Quốc.
Gác chân ngồi nhìn con trỏ tự động di chuyển, Anna chậm rãi hút sữa trên miệng mình, cô dựa lưng ra sau ghế, chờ đợi kết quả tìm kiếm.
Vài giây sau, có tiếng "tít tít" truyền tới, Anna ngồi thẳng người lên nhìn màn hình, đột nhiên ánh mắt cô đứng sựng lại.
Gì đây? Nơi này là nơi nào? Trông quen vậy?
Nheo mắt lại, Anna lấy bịch sữa ra khỏi miệng mình, nghiêm túc bấm bàn phím. Con trỏ một lần nữa di chuyển, tấm bản đồ được kéo căng ra, phóng đại một khu nhà lên màn hình.
Nhíu mày nhìn thứ mình vừa tìm được, Anna chớp chớp mắt, lẩm bẩm:
- Đường gia?
========================
Cùng lúc đó, trong căn phòng của Âu Dương Vô Thần,
Kỳ Ân vẫn đứng im một chỗ, cô nắm tay để phía trước, nhìn người đàn ông lên tiếng:
- Cậu chủ, ngài nên đi rồi, đây là nhiệm vụ, không phải trò đùa có thể nói hủy là hủy.
Âu Dương Vô Thần từ từ quay đầu sang đối mắt với cô, sát khí từ người anh tỏa ra đậm đặc, thế nhưng không làm Kỳ Ân cảm thấy sợ hãi.
- Tôi chỉ dời nó, chứ không hủy. Cô muốn tôi phải nhắc lại bao nhiêu lần nữa?
Kỳ Ân mím môi, nói tiếp:
- Nhưng ngài không thể dời nó lâu như vậy cậu chủ, ngài cần phải đi ngay.
Âu Dương Vô Thần nheo mắt, lên tiếng đanh thép:
- Chuyện của tôi chưa đến phiên cô quản, cô đang làm việc vượt quá thân phận của mình đấy, Kỳ Ân.
Lời cảnh cáo của Âu Dương Vô Thần đánh trực diện vào Kỳ Ân, khiến cô im lặng mất vài giây. Thế nhưng không có nghĩa là dừng lại, cô vẫn tiếp tục nói:
- Cậu chủ, thứ lỗi cho tôi to gan, nhưng nhiệm vụ lần này ngài nhất định phải đi. Đây là mệnh lệnh từ người đứng đầu bang hội, ngài không thể tự ý thay đổi được. Nếu như để người đó biết, chắc chắn ngài sẽ bị định tội kỷ luật
Âu Dương Vô Thần liếc ánh mắc sắc bén, lạnh giọng hỏi:
- Kỳ Ân, cô bây giờ là đang muốn dạy tôi phải làm gì sao?
Người phụ nữ nghe thấy, ngay lập tức lắc đầu, đáp:
- Tôi không dám, cậu chủ.
- Không dám thì mau cút ra ngoài. Còn nói thêm một câu nữa thì đừng trách tôi. - Âu Dương Vô Thần bỗng gầm lên một tiếng, khiến mọi thứ xung quanh như ngưng đọng lại, đến không khí cũng sợ hãi tiếng nói của anh.
Kỳ Ân mím môi, cô nắm chặt tay, nét mặt cố tỏ ra thật bình tĩnh, quyết định lên tiếng:
- Cậu chủ, dù hôm nay ngài có làm gì tôi thì Kỳ Ân vẫn phải nói. Nếu như ngài để bị định tội kỷ luật thì ngài sẽ phải chịu hình phạt trực tiếp từ người đó, có thể sẽ là bị giam cầm ở Mỹ, hoặc hạn chế phạm vi hoạt động, đến cơ hội về Trung Quốc cũng không được. Thậm chí các thành viên khác trong tổ của ngài cũng sẽ bị vạ lây.
- Thiếu gia Stefan, thiếu gia Andrew, tiểu thư Elena, phó chủ Mã Nhược Anh nữa, tất cả có thể sẽ vì một sai lầm của ngài mà chịu kỉ luật hết.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
18 chương
151 chương
20 chương
95 chương
117 chương