Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 521
Elsa nhìn Âu Dương Vô Thần từ phía sau, cô mím môi, tiến lên một bước muốn nói gì đó, thế nhưng lưỡng lự mãi cũng không dám mở miệng, cuối cùng đành lùi về chỗ cũ.
Đúng lúc này, một bóng người chợt tiến vào, Elsa theo bản năng quay đầu nhìn lại thì thấy Kỳ Ân đang đứng trước cửa.
Ngạc nhiên bước tới, cô hạ giọng hỏi nhỏ:
- Sao cô lại về đây? Có chuyện gì à?
Kỳ Ân không trả lời câu hỏi của Elsa, cô đưa tay lên ra hiệu im lặng, rồi lách qua người cô ấy tiến lại gần người đàn ông ngồi phía xa.
Hơi cúi đầu, cô lên tiếng:
- Câu chủ, ngài....
- Ra ngoài! - Thế nhưng, không để cô nói hết câu, Âu Dương Vô Thần đã lạnh lùng cắt ngang bằng một câu lệnh.
Anh không nhìn Kỳ Ân, ánh mắt vẫn luôn đặt ở chỗ Âu Dương Thiên Thiên. Nhưng dường như biết người phụ nữ định nói gì, nên trực tiếp chặn lại, không cho cô có cơ hội đó.
Elsa đứng phía sau cũng sững sờ, có chút ngạc nhiên trước tình huống đang xảy ra, cô không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, lùi về một bước.
Chuyện gì vậy nè? Tại sao có cảm giác không khí đột nhiên thay đổi nhỉ?
Kỳ Ân mím môi, sau vài giây im lặng, cô vẫn tiếp tục lên tiếng:
- Cậu chủ, nhiệm vụ lần này...
- Tôi sẽ không nói lại lần thứ hai! - Một lần nữa Âu Dương Vô Thần cắt ngang lời của Kỳ Ân, giọng anh trầm thấp và lạnh lẽo hơn cả lúc này, bất giác khiến Elsa phía sau phải hoảng sợ.
Cô đứng bất động, hơi như ngưng trệ, chỉ dám thở thật nhẹ.
Lúc này, Kỳ Ân nghiêng đầu nhìn về phía cô, hất cằm, tỏ ý muốn cô rời đi. Nhanh chóng hiểu được, Elsa ngay lập tức nhích chân, thật nhẹ nhàng và cũng thật nhanh chóng đi đến phía cửa, mở nó rồi chuồn lẹ ra ngoài.
Đứng bên ngoài cửa phòng, tim cô gái vẫn đập cực nhanh, Elsa thở hắt ra một hơi, đưa tay lên vỗ vỗ ngực mình.
Trời ạ.... dọa chết cô rồi, suýt thì đứng tim.
Cậu chủ và Kỳ Ân hôm nay có việc gì vậy chứ? Trông cứ như sắp cãi vã đến nơi ấy!
Đứng qua một bên canh cửa, Elsa đưa tay lên bấm nút headphone, nhỏ giọng hỏi:
- Anna, có chuyện gì xảy ra sao? Tôi thấy Kỳ Ân rất lạ.
Từ đầu dây bên kia, nhanh chóng vang lên tiếng của một cô gái đáp lại:
- Kỳ Ân? Có phải cô ấy về nhà rồi không?
Elsa gật đầu, cắn môi trả lời:
- Đúng vậy, tôi cứ tưởng chị ấy đang ở bệnh viện theo dõi chứ? Tại sao đột nhiên lại về vậy?
Anna thở dài một hơi, nhướn mày nói:
- Aizz, chắc là vì chuyện đó rồi. Cô ấy nghe tin cậu chủ muốn dời nhiệm vụ thì liền tắt bộ đàm, tôi cũng đoán cô ấy sẽ chạy về nhà mà.
Elsa nhíu mày, hỏi ngược lại:
- Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì? Sao tôi không biết?
Anna lắc đầu, ánh mắt cô lướt trên màn hình máy tính, chậm rãi trả lời:
- Tôi cũng mới nhận được tin đây thôi, nghe nói bên hội mới phát lệnh đến tổ của cậu chủ một nhiệm vụ mới nữa, là lệnh cao cấp, không ai dám cãi. Trừ cậu chủ thì các thành viên khác đã có mặt ở Ý cả rồi, riêng ngài ấy thì vẫn còn ở đây. Nguyên nhân thì cô biết rồi đấy!
Elsa cắn môi, cô liếc mắt nhìn cửa phòng rồi nói:
- Aizz, tình hình này tôi thấy cậu chủ không muốn đi đâu, nhưng Kỳ Ân thì... tôi hiểu tính chị ấy, chị ấy nhất định sẽ không để cậu chủ phạm kỉ luật với hội.
Anna lướt mười ngón tay trên bàn phím, mím môi đáp:
- Vậy mới nói. Hai người đó lần này khẩu chiến chắc rồi, cô nên đứng xa ra một chút, coi chừng lại bị vạ lây.
Elsa nghe xong, thở dài đáp:
- Cô nên nhắc tôi sớm hơn, lúc nãy tôi suýt chết rồi có biết không. Không khí giữa bọn họ.... thực sự bóp tôi đến không thở nổi.
Anna cười nhạt, nói:
- Cũng tùy, lần này liên quan đến Nhị tiểu thư thì không biết khẩu chiến hay động thủ luôn đây. Thôi, tôi còn việc phải làm, tắt nhé!
Dứt lời, cô liền đưa tay lên ấn nút headphone, ngay lập tức tín hiệu liền bị ngắt.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
18 chương
151 chương
20 chương
95 chương
117 chương