Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 496
Âu Dương Thiên Thiên nhìn Âu Dương Vô Thần, cô mím môi, chậm rãi nhích từng bước về phía anh, tim trong lồng ngực đập liên hồi.
Người đàn ông này tính làm gì cô đây? Đừng nói là muốn đánh nha, cô cái gì cũng chưa làm anh ta mà. Ngày hôm nay cô không có chọc giận anh ta, cũng không nói gì quá đáng cả nha.
Âu Dương Vô Thần nhìn cô gái đang nhích từ từ đến gần mình, anh thở nhẹ một hơi, vươn tay kéo cô tới, ôm vào trong lòng.
Âu Dương Thiên Thiên bị hành động của anh làm cho giật mình, cô hốt hoảng mở to mắt, theo bản năng muốn đẩy anh ra.
Thế nhưng, người đàn ông lại siết chặt vòng tay lại, không cho cô có cơ hội thoát ra, anh há miệng, lên tiếng trầm thấp:
- Để yên cho tôi ôm em một chút.
Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, có chút bối rối không biết phải làm gì. Cô chớp chớp mắt, vài giây sau thì buông tay xuống, không phản kháng nữa.
Cảm nhận được hành động của cô, khóe miệng Âu Dương Vô Thần hơi nhếch lên, nói:
- Hôm nay em ngoan thật đấy, nói gì cũng nghe theo.
Âu Dương Vô Thần vùi mặt vào hõm vai Âu Dương Thiên Thiên, anh ngửi mùi tóc thơm thoang thoảng của cô, nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Vài giây sau, anh lên tiếng hỏi:
- Âu Dương Thiên Thiên, em biết hôm nay là ngày gì không?
Cô gái nghe câu hỏi của anh, liền đảo mắt tính toán một chút mới trả lời:
- Hình như là ngày 24 tháng 12, sao vậy?
Vừa dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, rồi như nghĩ đến một chuyện nào đó, cô sững người, nói tiếp:
- Ơ.... hôm nay là....
Đúng lúc này, Âu Dương Vô Thần chợt lên tiếng cắt ngang:
- Hôm nay là Giáng Sinh.
Anh vùi sâu vào cổ cô, không mở mắt nhưng miệng vẫn lẩm bẩm:
- Mọi năm tôi ở nước ngoài đều đón Giáng Sinh một mình. Năm nay, em đón cùng tôi đi, Thiên Thiên.
Một câu này của Âu Dương Vô Thần nói ra, trực tiếp đánh vào lồng ngực của người con gái, khiến trái tim cô ngừng đập trong giây lát.
Âu Dương Thiên Thiên chớp ánh mắt trong suốt, cô nuốt một ngụm nước bọt, không lên tiếng trả lời lại ngay.
Cô im lặng, người đàn ông cũng im lặng, dường như cả hai đều đang đợi chờ lẫn nhau. Thời gian trôi qua, giữa hai người chẳng còn phát ra tiếng động nào nữa. Mãi đến một lúc lâu sau, Âu Dương Thiên Thiên mới nhỏ giọng trả lời:
- Ừm.
========================
Ở căn biệt thự của Mã Nhược Anh, đám người vẫn còn ngồi nói chuyện với nhau trong hoa viên. Sau khi nghe một lượt kế hoạch ban đầu, Mã Nhược Anh liền lên tiếng:
- Các người xuất phát sớm vậy à? Sao không để hết Tết dương lịch ở Trung Quốc rồi hẵng làm. Thời hạn là 1 tháng luôn mà, dư sức để hoàn thành nhiệm vụ rồi còn gì?
Andrew tặc lưỡi, lắc đầu giải thích:
- Không được, để qua Tết dương lịch ở đây thì bên Ý sắp đón Tết âm lịch luôn rồi, chúng ta không thể ra tay vào những ngày lễ lớn như vậy. Hơn nữa, đối thủ lần này lại là băng đản Mafia, không dễ xơi như những lần trước đâu.
*Cầu phiếu nè, ahihi*
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
18 chương
151 chương
20 chương
95 chương
117 chương