Triệu Hoán Mộng Yểm

Chương 166 : Thích (3)

Editor: Nguyetmai Thịch!! Cùng với tiếng vang trầm đục, một cục u nhô ra từ trong khách sạn nhưng lại nhanh chóng bị vô số cánh tay đè lại thật chặt. "Loại hơi thở này!?" Trên quốc lộ phía xa xa, một chiếc xe màu trắng đột ngột phanh kít lại, dừng ở ven đường. Thương Bạch Xà Elba nhanh chóng mở cửa bước xuống, ngửa đầu nhìn về phía thành phố Hoài Sa phía đằng xa kia. Khuôn mặt vốn ung dung của cô hơi cứng lại, trông có vẻ nghiêm túc hơn. Cô cẩn thận cảm nhận một chút rồi lại nhanh chóng lên xe, tăng tốc đi về phía thành phố Hoài Sa. Trong căn phòng ở khách sạn. Xì xì xì xì!! Từng vầng sáng màu xanh lục không ngừng tỏa ra tầng tầng lớp lớp, giống như một bông hoa trăm nghìn cánh đang nở rộ, ngăn cản những cánh tay màu trắng đang điên cuồng vọt tới từ tứ phía. Baru ban nãy còn đứng ở chính giữa giờ đã biến thành một người khác. Làn da trên khắp người hắn bị rạch vô số vết thương. Mất một lượng máu lớn khiến hắn gần như ngất xỉu. Nhưng hắn không dám cử động dù chỉ một chút. Đây là trạng thái sau khi bùng nổ của hắn, trạng thái phóng ra sức mạnh tuyệt đối. Năng lượng tà năng nhiều không tả xiết, ồ ạt tràn từ trong cơ thể hắn ra ngoài giống như nước biển. Cứ tiếp tục như vậy thì không tới mười phút nữa, hắn sẽ cạn kiệt sức lực mà chết. Chắc chắn chết chứ không có khả năng nào khác. "Phải nghĩ cách!!" Baru cắn chặt răng nhìn Cardura ở bên ngoài. Cấp Trấn Áp! Nhất định là cấp Trấn Áp!! Hơn nữa còn là loại khó chơi nhất! "Con m* nó, sao mình lại xui xẻo như vậy chứ!! M* nó!!" Baru tức giận vô cùng. Nếu như hắn đã ra tay thì có chết hắn cũng chấp nhận, nhưng vấn đề là căn bản hắn còn chưa kịp ra tay lần nào kia! Thế mà đứa bé này đã tìm tới cửa rồi. Hiện giờ thân phận của hắn chỉ là một người qua đường vô tội, vậy mà lại bị đối phương trực tiếp tìm đến tận nơi rồi! "Thật lợi hại." Cardura đứng ở giữa vô số cánh tay, nhìn về phía ánh sáng xanh nhẹ nhàng vỗ tay khen ngợi. Chỉ có điều, nó lại chớp mắt khó hiểu. "Nhưng tại sao anh lại phản kháng? Tôi đẹp như vậy, làm vật sưu tập của tôi chẳng lẽ không vui sao?" "Cút m* mày đi!!!" Baru đã hoàn toàn bùng nổ. Hắn hét lên một tiếng đầy điên cuồng, sau lưng nhô ra một đôi cánh màu đen. Cùng lúc đó, ánh sáng xanh quanh người hắn cũng càng mạnh hơn. "Thiên Trùng!!" Baru giang hai tay ra, vô số ánh sáng xanh xung quanh lập tức ngưng tụ lại, hóa thành một quả cầu sao màu xanh sẫm không ngừng xoay tròn. "Nổ!!!" Hai cánh tay của hắn đặt xuống. Quả cầu màu xanh sẫm nổ tung, trông giống hệt như một mặt trời màu xanh lá. Bùm!!! Ánh sáng màu xanh lá cây chói lòa chiếu ra bốn phía. Cardura cũng hơi lui về sau một chút, vô số cánh tay xung quanh quây lại bảo vệ nó. Ánh sáng xanh nhanh chóng phá vỡ lớp cánh tay bảo vệ thứ nhất, sau đó là lớp thứ hai nhưng hoàn toàn không thể tiến vào sâu thêm nữa. Các lớp cánh tay tản ra, Cardura lại nhìn sang vị trí của Baru lần nữa. Nơi đó chẳng còn bóng dáng bất cứ ai, chỉ còn một cánh cửa sổ bị phá nát. "Chạy à?" Trong đôi mắt màu tím của Cardura thoáng qua vẻ kinh ngạc, nhưng ngay sau đó sự mừng rỡ và tham lam lại trỗi dậy mạnh mẽ hơn cả. "Giỏi thật, vừa bắt đầu đã gặp được vật đáng để sưu tầm như vậy." Cardura đưa lưỡi liếm liếm đôi môi màu hồng, đi về phía trước một bước, nháy mắt đã hóa thành làn khói đen, bay vụt ra ngoài qua cánh cửa nát rồi biến mất ở giữa không trung. Vô số cánh tay bên ngoài khách sạn cũng nhanh chóng di chuyển, đồng thời nhạt màu dần rồi biến mất. Cuộc chiến kinh hoàng vừa rồi cứ như chưa từng xảy ra vậy. Baru dùng tay bịt vết thương trên ngực, tiếp tục chạy như điên băng qua các con phố lớn ngõ nhỏ. Vết thương đó là một cái lỗ to chừng một nắm đấm, không ngừng rỉ máu. Sắc mặt hắn rất u ám, trong mắt chất chứa nỗi sợ hãi mơ hồ. "May mà vừa rồi quyết định nhanh, làm nổ con át chủ bài là Tinh Thể Trái Tim. Nếu không, bây giờ đừng nói chi đến chạy trốn, ngay cả việc liệu thi thể còn giữ được nguyên vẹn hay không cũng là hy vọng xa vời." "Tên quái vật kia!" Hắn vừa nghĩ đến kẻ vừa xưng là Cardura kia thì trong lòng không khỏi cảm thấy run rẩy. Hắn đã gặp rất nhiều kẻ mạnh cấp Trấn Áp, nhưng đến giờ vẫn chưa có một ai khiến hắn có cảm giác hoảng sợ giống như Cardura. Thân là người ăn mòn tà năng Tam Dực siêu phàm, Baru biết rất rõ khi đối mặt với những đối thủ khác nhau thì mình nên chọn biện pháp nào. Vì thế, trong tình huống hắn không thể tung ra tuyệt chiêu của mình, thì điều đầu tiên phải làm chính là sử dụng con át chủ bài, gắng gượng phá tan vòng vây, cuối cùng thành công thoát ra từ trong chỗ chết. "Đám hèn hạ của bộ tình báo kia! Ngay cả thông tin quan trọng như vậy mà cũng bỏ qua! Chờ đấy, chờ ông đây trở về xem tụi bay sẽ thế nào!" Hắn xoay người lại, vòng vào một ngõ tắt ở phía bên trái. Nhưng vừa ngẩng đầu lên, hắn liền nhìn thấy một bóng người màu trắng đang lẳng lặng đứng ở lối ra phía trước, mỉm cười nhìn hắn chăm chú. Người nọ chính là Cardura mà hắn vừa tưởng đã cắt đuôi được. "M* nó!!" Baru dừng lại nhưng đã không kịp rồi. Vèo! Trên vách tường của con ngõ bỗng nhiên xuất hiện hàng chục cánh tay cuốn chặt lấy hắn, chụp vào miệng mũi và những khớp xương của Baru. "Nổ!!" Baru nhảy lên, ánh sáng màu xanh chói mắt như ánh mặt trời lại xuất hiện lần nữa. Những cánh tay nhanh chóng tụ lại tạo thành một bức tường che chắn trước người Cardura, ngăn cản ánh sáng. Đến khi ánh sáng tản đi, Baru lại lảo đảo chạy về phía đầu hẻm. Hắn biết là mình đã không ổn rồi, cứ mỗi lần bước đi là máu lại nhỏ xuống thành một vũng trên mặt đất, thế nhưng hắn vẫn kiên trì đi về phía trước. Hắn có thể cảm nhận được ánh mắt lạnh băng kỳ dị kia đang nhìn chằm chằm vào sau lưng mình. Ánh mắt ấy giống như rắn độc, giống như ma quỷ, nó dường như muốn chiếm đoạt lấy tất cả máu thịt và linh hồn trên người hắn. Cho dù đã cách một khoảng khá xa nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được sự tham lam khiến hắn rợn tóc gáy đó. "Không, mình nhất định sẽ không chết!!" Baru cố gắng huy động sức lực toàn thân, lảo đảo chạy về phía trước. "Vẫn trốn tiếp à?" Cardura nở một nụ cười ngọt ngào, chậm rãi đi tới. Ở đầu con hẻm gần đó, có ba kẻ lang thang rúc vào một góc đang nhìn nó chăm chăm với ánh mắt thèm thuồng. Ngay tại lúc nó đi qua, cơ thể họ run lên rồi nhanh chóng khô héo lại, quắt queo giống như bị phơi nắng. Tất cả tinh hoa trên người đều đổ dồn về hai cánh tay họ. Bịch bịch bịch, ba người này ngã vào trong bóng tối, nhanh chóng hòa vào trong mặt đất, cuối cùng chỉ còn lại ba bộ quần áo. A! Mấy người bên đường nhìn thấy cảnh tượng ấy thì hoảng sợ đến nỗi hét lên ầm ĩ, xoay người bỏ chạy. Mấy ngôi nhà gần đó liên tục vang lên tiếng đóng cửa sổ. Đường phố vừa rồi còn vài bóng người thưa thớt, giờ đã trở nên hoàn toàn tĩnh lặng, không một tiếng động. Huỵch. Rốt cuộc Baru cũng không thể gắng gượng được nữa mà ngã nhào ra đất. Cả người hắn như bị bao trùm bởi một năng lượng kỳ dị nào đó. Toàn thân hắn cũng bắt đầu khô héo, già nua giống như những người kia. Cardura cũng bước nhanh hơn, càng lúc càng tới gần hắn. Bộp. Bỗng nhiên, một bàn tay nhẹ nhàng đặt lên lưng Baru. Tà năng màu xanh lá cây nhàn nhạt nhanh chóng tràn vào cơ thể hắn, xua đi nguồn năng lượng kỳ dị kia. Chủ nhân của bàn tay đứng dậy, trên người mặc bộ đồng phục chiến đấu của sĩ quan cao cấp của Lydum. "Mày là ai?" Thương Bạch Xà Elba lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Cardura. Cardura cũng chăm chú nhìn vào bàn tay trắng nõn của cô, nụ cười trên mặt càng rạng rỡ hơn bao giờ hết. "Sứ giả điều động đặc biệt của tổng hội Thiết Quyền, Cardura." "Chị tới đây cũng là để làm vật sưu tầm của tôi ư?" Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của nó là nụ cười rất đỗi ngây thơ. Xì… Baru phía sau lưng Elba bỗng nhiên khô teo lại, tan ra rồi nhanh chóng hòa vào trong đất, chỉ chừa lại một bộ quần áo.