Thứ Nguyên Chi Môn
Chương 96 : Chém giết Thuấn Quân
Chỉ thấy Thiên An ngửa mặt lên cười to lên, từ miệng hắn âm thanh gợn sóng lan tỏa khắp nơi, cây trúc không ngừng bị lắc lư đổ gãy lên khi luồng sóng âm thanh này đụng phải.
« Âm công » Thuấn Quân vội vận nội lực phong bế lấy hai tay mình, đồng thời cưỡng ép lấy khí huyết trong người đang nhộn nhạo lên, ngay vừa rồi sơ sẩy hắn cũng bị trúng lấy âm công của đối phương.
« ong ong ong »
Trong ánh mắt khó thể tin được của Thuấn Quân, hai chuôi trường kiếm rời khỏi vỏ, một thanh phát sáng một thanh chỉ để lộ chuôi kiếm, kiếm ảnh bắt đầu ngưng tụ xung quanh, đồng thời hai luồng kiếm khí cực thịnh kéo lên sau đó cả hai theo tay của hắn được đẩy ra lao nhanh đến đối phương.
« Vô hình chi kiếm.. đây là Bách Bộ Phi Kiếm.. không phải» Nhìn hai thanh kiếm lao nhanh đi trước thân ảnh Thiên An theo sau cả người lao nhanh mang theo khí thế không thể chống đở mà Thuấn Quân tê cả da đầu lên.
« Keng keng xì tư tư»
Chỉ thấy ngay vị trí của Thuấn Quân bao bọc thành một quả cầu tròn màu nâu đỏ, chúng không ngừng phát ra hoa lửa ánh sáng khi đôi song kiếm của Thiên An chặt xuống, kiếm khí không ngừng oanh kích cũng không cắt được lớp phòng ngự của nó.
“ Keng keng keng” chói tay ma sát thanh âm vang lên, cây trúc xung quanh đổ vở khi vô số kiếm ảnh từ sau bay đến, cùng quả cầu nâu đỏ tóe lên hoa lửa.
“ bành” “ bành” “ bành” Từng thanh âm vang dội vang lên, song cước không ngừng tung ra, quả cầu nâu đỏ cũng rung động trước khí lực của Thiên An, cả thân ảnh Thuấn Quân bị đầy lùi trượt dài đi bốn năm mét về sau.
“ Khí lực thật đáng sợ” Thuấn Quân kinh hô, thúc dục Hoàng Thiên Hậu Thổ Quyết chung quanh thổ nguyên tố trong Tiêu Tương Cốc hình thành từng sợi dây trói buộc đem y giam giữ, cả những mũi mâu sắc bén.
“ Cái gì” Thuấn Quân hoảng sợ cả kinh nhìn về Hoàng Thiên Hậu Thổ Quyết của mình đang bị hấp thụ, không theo hắn khống chế như chấm nhỏ rời rạc bay qua người Thiên An dung nhập vào người hắn.
Nhưng rất nhanh gương mặt hắn hiện lên vui mừng, thân ảnh nương theo lực đạo dời ra khỏi công kích nhìn đối phương dừng lại, cười nói: “ Ngươi rất mạnh, xác thực ta có phần chủ quan nhưng hôm nay chỉ có chết »
Thiên An khóe môi nhích lên độ cong, nhìn đối phương thần sắc kinh ngạc mồ hôi tuôn ra, cười nói: “ có phải là rất ngạc nhiên, chú ấn của ngươi gieo xuống lại không có hoạt động rồi”
Lời vừa hết thân ảnh Thiên An đả xuất hiện trước người y, song kiếm hung hăn chặt xuống mà Thuấn Quân cũng thúc dục Hoàn Thiên Hậu Thổ Quyết hóa thành song nhận chặn lại.
Âm thanh va chạm kim loại liên miên vang lên, tia hoa lửa không ngừng bắn ra. Chỉ thấy hàng trăm thanh đao nhỏ ngưng tụ không ngừng công kích lấy hắn, nhưng đều bị song kiếm trên tay đẩy đi, có điều bộ y phục trên người cũng theo đó mà rách tơi tả lấy.
“ Sơ hở” Thuấn Quân mắt sáng lên khi nhìn Thiên An đang đánh bật tất cả những vũ khí do Hoàng Thiên Hậu Thổ tạo thành, để lộ phía sau hông điểm yếu thân ảnh tung người lao nhanh đến trên tay ngưng tụ lấy một thanh đại kiếm sắc bén.
“ Uỳnh Uỳnh Uỳnh”
“ Phập Phập Phập Phập”
Đột nhiên hàng loạt âm thanh vang dội vang lên, chỉ thấy ngay khi Thuấn Quân ý đồ nhân cơ hội hắn sơ hở mà đắc thủ. Khi khoảng cách chỉ cách nhau 1 mét lấy thì từ người Thiên An bạo phát ra một kình khí khổng lồ, Bát Môn Độn Giáp mở ra hai cổng khí kình bốc lên, chỉ thấy “ bành” một tiếng vang dội dưới một cước Thiên An đá ra đem Thuấn Quân lao đến tập kích đánh văng đi.
Thuấn Quân đồng tử mở to đem tay lao đi vết máu, thân ảnh vận chuyển Hoàng Thiên Hậu Thổ chống đở, ánh mắt đột nhiên co rút lên khi nhìn quanh người mình vàng kim đất, thất thanh nói “ mất đi hai cổ Hoàng Thiên Hậu Thổ”
Thiên An môi nhích lên một độ cong lấy, hiển nhiên còn ai ngoài hắn đây trong quá trình chiến đấu hắn âm thầm đem dời nó vào bên trong nội thiên địa thông qua cơ thể mình hấp thụ. Thân ảnh lập tức xuất động từ trên bầu trời lao xuống chổ y, song kiếm chặt xuống.
“ Ầm”
Thêm một tràng chói tai hoa lửa, trên tay hai thanh thần binh mang theo lực phách hoa sơn bổ xuống Thuấn Quân. Chỉ thấy vùng đất dưới chân Thuấn Quân lún xuống, hay tay ngưng tụ một thanh đại đao chống đở lấy thế công của Thiên An, trên miệng đã có máu tươi rỉ ra.
“ yaaa” Thuấn Quân gầm lên một tiếng, nội lực cấp tốc tuôn ra đem hất bay đi thân ảnh Thiên An, y phục hắn lúc này cũng đả tán loạn vẻ nho nhả bình thường đả không còn.
Mà lúc này trên mặt hồ nước gần chổ hai người đột nhiên xuất hiện hai bóng người đạp nước mà đi đến, một đạo ôn nhu âm thanh từ hai người cất ra:
“Quân bất hành hề di do- Dùng dằng chúa chẳng chịu đi
Kiển thuỳ lưu hề trung châu? - Ai mời ở lại làm gì bãi trong?
Mỹ yêu miễu hề nghi tu, - Điểm trang càng đẹp lạ lùng
Bái ngô thừa hề quế chu. - Ta buông thuyền quế giữa dòng chơi vơi
Linh nguyên tương hề vô ba, - Sông đừng nổi sóng sông ơi
Sử giang thuỷ hề an lưu! - Để cho ngọn nước chảy xuôi một đường
Vọng phu quân hề vị lai, - Trông vời chúa chửa thấy sang
Xuy sâm si hề thuỳ tư! - Véo von tiếng sáo, lòng vàng nhớ ai?
Giá phi long hề bắc chinh, - Rồng bay ta cưỡi ngang trời
Chiên ngô đạo hề Động Đình - Vòng đường sang Bắc qua chơi Động Đình.
(Cửu Ca –Tương Quân của Khuất Nguyên)
Âm thanh chợt ngừng lại đôi chút thì tiếp tục lại vang lên, có điều lần này lại từ một nữ tử khác cất ra, nhưng thanh âm lại giống y hệt không khác biệt gì cả.
"Đế Tử hàng hề bắc chữ- Công chúa giáng lâm xuống bờ nước phía bắc
Mục miễu miễu hề sầu dư- Tầm mắt xa xăm khiến ta phiền muộn
Lượn lờ hề gió thu- gió thu này quấn quýt
Động Đình sóng hề mộc diệp dưới- Động Đình dậy sóng lá cây rơi”
( Cửu Ca- Tương Phu Nhân của Khuất Nguyên)
Tiếng ca uyển chuyển êm tai lanh lảnh dễ nghe, như thiên cung tiên nhạc, theo mặt sông gió nhẹ từ từ mà đến, Thuấn Quân đứng ở bên bờ, si ngốc nhìn ở phía trước hai nữ tử Nga Hoàng Nữ Anh đang đến gần.
Trong lòng hắn rất rõ ràng, ngày xưa sung sướng trải qua theo gió, trôi qua, lúc chính mình bức bách Nga Hoàng dùng thi thể trồng Bỉ Ngạn Hoa thời điểm, ba người trong lúc đó tình ý đã rạn nứt đi. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
"Ta không phải Thuấn Đế, các ngươi cũng không phải Đế Tử, nhưng bất kể như thế nào, ta đều muốn phân biệt ra được ai là Nữ Anh, ai là Nga Hoàng.” Thuấn Quân ánh mắt âm trầm sát khí tuôn trào khi nhìn về hai nữ tử xuất hiện, rồi đến bên cạnh Thiên An.
Trong lòng một cổ nộ hỏa như núi lửa dâng trào lên, hai người xuất hiện hắn có ngu cũng biết mấy lâu nay hai người chính là lừa lấy hắn đây, lại thêm chính tay mình đẩy bọn họ đến cho Thiên An, mấy ngày nay hẳn là ba người này bên trong tình chàng ý thiếp trong.
Nga Hoàng, Nữ Anh ánh mắt phức tạp nhìn về thân ảnh nam tử phía trước, người nam tử mà trước đây hai người đem lòng say đắm yêu lấy, để rồi nhận lấy cơn giày vò tra tấn ái tình như độc dược càng ngấm càng sâu tra tấn lấy chị em bọn họ.
Nhị nữ đồng thời nở nụ cười: "Không biết Thuấn Quân thế nào nhận biết Nga Hoàng Nữ Anh đây?"
Thuấn Quân trong nháy mắt ngốc sáp, đưa các nàng vây ở Tiêu Tương cốc gần mười năm, cũng không phân biệt ra được ai là Nga Hoàng, ai là Nữ Anh.
Thiên An nhìn cảnh này môi nhích lên, trong lòng đắc ý đi đến hôn lên gò má hai nữ nhân, hắn cũng không ngờ là hai nữ đến nơi này. Vốn là hắn tính một mình thịt Thuấn Quân đây, cười nói: “ Mấy ngày nay vợ chồng chúng ta sinh hoạt đúng là tiêu hồn thực cốt, không biết còn có tên nge trộm, hai bảo bối nàng nói hắn có biến thái không?”
“ Tiện nhân” Thuấn Quân mắt âm trầm nộ hỏa như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Ngày hôm nay ngươi đừng mơ rời khỏi nơi này, Hoàng Thiên Hậu Thổ Quyết chân nguyên của ngươi ta sẻ thu lấy. Yên tâm chết đi”
Lời vừa dứt thân ảnh lần nửa bật người đến gần Thuấn Quân, trên tay song kiếm tiếp cận Thuấn Quân, Hoàng Thiên Hậu Thổ lại một lẫn nữa ngưng tụ quanh người Thuấn Quân, tạo thành một con rồng đất to lớn nhe ranh múa vuốt, sau đó lao nhanh đến Thiên An công kích.
“ Keng keng.. tư.. tư”
Liên tiếp sắt thép va chạm, nhưng vẫn như cũ kiếm lạc như mưa không ngừng chém vào đầu rồng bên trên, khuấy động hỏa tinh hảo như là óng ánh yên hỏa, ở trong tiếng nổ phóng ra mỹ lệ đốm lửa.
Chỉ thấy liên tục công kích vẫn không phá được lớp phòng hộ của nó, Thiên An liền bị nó húc bay đi ra sau đồng thời thân hình từ sau lao đến hắn. Về phía Thuấn Quân trên người ngưng tụ thêm hai thanh kiếm sắc bén phóng về Nga Hoàng và Nữ Anh, sau đó người đuổi theo Thiên An.
“ Ào Ào”
Lúc này mặt nước bên dòng sông Tương Thủy đột nhiên một cột nước lớn hướng lên không trung, sau đó hóa thành một đầu thủy long tràn về hai nữ sau đó lao nhanh đến đầu thổ long của Thuấn Quân.
Nga Hoàng tu luyện là Bạch Lộ Khi Sương còn Nữ Anh chính là Thượng Thiên Nhược Thủy chính là hai công pháp đỉnh cao nhất trong Thủy hệ của Âm Dương Gia, lại được bên bờ sông Tương hổ trợ có địa lợi ưu thế cho dù Hoàng Thiên Hậu Thổ trong Âm Dương Gia hai tông ngủ bộ sức phòng ngự chính là mạnh nhất đi nửa nhưng đứng trước địa lợi cũng mất đi ưu thế.
Đầu thủy long lao đến người Thiên An chống đở lấy đầu thổ long dử tợn của Thuấn Quân, sau đó nó nhanh chóng cùng thổ long quấn lấy. Có dòng sông Tương Thủy hổ trợ đầu thủy long không ngừng bành trướng to lớn hơn, trong chớp mắt bành trướng đả đem nó cuốn lấy vây bọc lại.
“ Không ổn” Thuấn Quân thốt lên, thân ảnh dừng lại hai tay kết ấn ý đồ là thu hồi Hoàng Thiên Hậu Thổ trở về, có điều sự việc tiếp theo làm đồng tử hắn co rút lên.
Lúc này đầu thủy long cuốn lấy thổ long bổng nhiên trở thành băng long, đem thổ long bên trong đóng băng vây nhốt lấy, hiển nhiên bị Bạch Lộ Khi Sương của Nga Hoàng cho khống chế, mặt nước dưới dòng sông cũng bắt đầu cấp tốc thành băng.
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
85 chương
72 chương
17 chương
95 chương
103 chương
51 chương
166 chương