Phù thủy xuyên qua: tránh rắc rối chính là tôn chỉ!
Chương 1 : Mở đầu
Giữa một rừng cây xanh to lớn rậm rạp, đậm chất nguyên sinh, trong lành mát mẻ, một vị cô nương chừng 15 - 16 tuổi không chút do dự gật đầu với khoảng không trước mặt:
- Ân, là xuyên không.
- O_O
- Nga, hình như còn không rõ niên đại cho lắm. Hình như không phải Trái Đất.
- Q-Q...
- Ân, nói xong rồi. Ta đi ngủ đây, ngươi đi ra ngoài thăm dò rồi mau chóng trở lại nga, thân ái Khả Khả, sau này ta hoàn toàn dựa vào ngươi rồi.
- Cái đó... - từ khoảng không trước mặt đột nhiên có tiếng thều thào đáp lại, đầy bi phẫn và phờ phạc, nhìn kĩ, thì ra trước mặt tiểu cô nương kia là một tiểu tinh linh xinh đẹp khả ái, chỉ là quá nhỏ bé, toàn thân từ đôi cánh mỏng đang vẩy ra những hạt bụi ma pháp cho đến bộ váy đang mặc đều mang sắc xanh cùng màu với cây cối nên khó nhận ra, tiểu tinh linh giương đôi mắt lưu ly to tròn đầy ai oán nhìn Thu Tĩnh Huyền, run rẩy mở miệng - ... ngươi dùng pháp thuật hồi vị cùng với xé rách không gian ... là có thể trở về hảo?.....
- Ân, đúng là có thể.
- Vậy....
Thu Tĩnh Huyền khép hờ đôi mắt, uể oải ngã vào chiếc giường lớn vừa mới hóa ra ở sau lưng, nhìn thấy ánh mắt mong đợi của Khả Khả ở phía đối diện thì ngáp một cái, sau đó mặt không đổi sắc lên tiếng - Nhưng mà ta quên mất rồi. Ân, là cái gì... Thần chú ấy - Gương mặt vốn chẳng thay đổi gì hiện lên vẻ chán ghét - Thực quá dài. Ta không thích đọc chút nào.
-.... - Nghĩa là ngươi chưa hề đọc qua phải khôngggggg????
- Ta ngủ đây.
Nhìn thiếu nữ xinh đẹp say ngủ trước mặt, Khả Khả đột nhiên có một loại ham muốn nhào tới tống cho nàng ta một quyền thành lưu tinh (sao băng), để nàng ta trong vũ trụ mà ngủ luôn ở đó đi aaaaaaaaaaa.... Tuy nhiên.... Khả Khả có lòng mà không có sức.... Chính là không dám a QAQ... Cho dù nàng là tinh linh có ma thuật cường đại nhất đi chăng nữa...
Rơi lệ a...
Vị kia mang trong mình huyết thống hỗn tạp của Phù thủy Tây phương cùng với Thượng Cổ Thần Tộc gần như đã tuyệt tích... Tuy là hỗn huyết lai tạp không cái nào chiếm thượng phong nhưng lại có một nửa sức mạnh của mỗi loại huyết thống a... còn là một nửa thuần khiết nhất..... Là loại hỗn huyết khiến người ta ghen tị aaaaaaaaa... so với huyết thuần còn khiết người ta mong muốn hơn. Nói rõ hơn chính là ----- nàng ta rất mạnh có được hay không? Nói rõ hơn nữa..... Khả Khả nàng một phần là do nàng ta tạo ra a.... TT--TT Đánh không lại được ...
(Y Y: chính là... có thể hiểu Tĩnh Huyền là một chậu nước. Phụ thân nàng ấy là mực đỏ, mẫu thân lại là mực đen. Khi hai màu này cùng đổ vào cái chậu không có bị pha vào mà hoàn toàn tách thành hai nửa. Nửa nào cũng giữ nguyên màu sắc. Cho nên nếu muốn dùng màu nào cũng có thể vẽ ra màu sắc vốn có của nó mà không lo bị màu kia hỗn tạp)
Ách ...... Nhưng mà Thu Tĩnh Huyền cường đại như vậy... muốn về lại... không nhất thiết phải dùng thần chú a... Pháp thuật của Thần tộc Đông phương rất lợi hại mà. Khả Khả nghi hoặc nghĩ ngợi. Có lẽ nàng ta lại nghĩ ra cái gì ngoạn ngoạn... sẽ không phải là trốn lễ sắc phong của Hội Đồng Phù Thủy vào tháng sau... đi? Dựa vào cái tính cách nàng ta... có thể lắm... Khả Khả cúi đầu, tự an ủi mình, thôi thôi, từ lúc bị triệu hồi tới cho đến giờ, còn có khổ ải cùng thiên lôi nào nàng chưa vượt qua chứ? Mau chóng hồi phục, mau chóng hồi phục nào!!! Tổng coi như chính là ... thử thách khả năng nâng cao giới hạn bị lôi của nàng là tốt r ồi.... Lại nói... nàng ta lúc trước là nói rằng mô phỏng không gian thời kỳ Trung cổ lấy tài liệu làm bài tập... nên cho dù là đột nhiên gặp phải Phong bạo không thời gian rất hiếm gặp... chắc sẽ không cách Trung cổ quá xa đi? Khả Khả trong lòng rơi lệ thành hai dòng sông nhỏ, ngoài mặt vẫn an tĩnh nghiêm cẩn bay từ từ ra khỏi khu rừng...
(YY: Đại ý là.... Khả Khả bị lời nói hành động suy nghĩ..vv của Thu Tĩnh Huyền làm cho bị sét đánh..)
....
Ni mã thôi thôi cái đầu ngươi ấy!!!!!!
Tiểu tinh linh Khả Khả rơi lệ đầy mặt vất vả kéo một đống những tấm bản đồ vừa nhân lúc không ai để ý mà trộm được, trong lòng không ngừng gào thét nhìn nữ nhân đang nằm ngủ vô cùng an lành trước mắt mình. Ni mã Thu Tĩnh Huyềnnnnnnnnn!!!! Cho dù ngươi muốn trốn lễ sắc phong đến đâu cũng không cần ở lại cái nơi khỉ ho cò gáy lạc hậu này đi!!!!! Trung Cổ... Trung Cổ cái rắm a, đây ruốt cục là cái hành tinh kì quái nàoooooooo?????? Không hề có trong Lịch sử Trái Đất aaaaaa.... Dù lúc đầu ngươi có chủ tâm trốn... không cần đến mức gặp phải cái tình huống không biết cái quỷ gì thế này rồi còn nhắm mắt ngủ ngon thế này chứ?????? Ngươi có thể tỏ ra lo lắng chút không hả????????? Lão thiên gia a vì sao ta lại bị ngươi triệu hồi tới chứ?????
Đáp lại tâm trạng hỗn độn của Khả Khả chỉ có tiếng gió vi vu thổi qua kẽ lá, cùng với ánh nắng ấm áp chiếu lên thân thể nhỏ bế của Tiểu Khả Khả... Bi ~ ai ~ a~ Lạnh ~ quá ~ a~
....
Ở một nơi nào đó cách không xa bìa khu rừng, một nam tử hắc y trung niên lạnh lùng nhìn Ám phòng của mình, cặp mày chau lại tạo thành hình chữ xuyên, khẽ nghiến răng:
- Chết tiệt... Lâm Khải! Nhất định là các ngươi... dám trộm bản đồ phòng thủ cùng với Tàng bảo đồ của Mã gia ta... Quả nhiên là một đám chuột thích hành động bẩn thỉu. Tốt lắm!! Coi như ngươi có bản lĩnh! Ta nhất định sẽ không nương tay cho Lâm gia các ngươi nữa!!!!
....
Trong rừng cây, Khả Khả đột nhiên hắt hơi hai cái,nghiêm trọng nghĩ rằng chính mình bị Thu Tĩnh Huyền dọa đến bị bệnh (=v=) Nhân gia cần nghỉ ngơi đâu.
Khả Khả hồn nhiên không biết~ Mình đã gây ra họa lớn rồi~
Truyện khác cùng thể loại
65 chương
19 chương
10 chương
40 chương
59 chương
166 chương
11 chương
391 chương
45 chương