Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 95 : Trộm gà mất thóc

Đêm tối hàng lâm, khắp cả cốc Tiêu Tương đều là một mảnh tối tăm u ám chỉ trừ gian tinh xá phía trước, biển hoa Bỉ Ngạn yêu dị trong đêm khoe sắc tản ra đỏ diễm yêu dị ánh sáng, mà lúc này trong nơi thâm sơn cùng cốc này lại nghênh đón vài vị khách nhân không mời mà đến. “ Là kẻ thù truy sát tại hạ” Vân Dương ngồi bên trong sảnh phòng tinh xá lên tiếng, ánh mắt nhìn qua phía trước cửa là bóng mờ vài thân ảnh trên đó mang theo vũ khí là những thanh lợi kiếm. Nhìn phía trước là năm bóng mờ thân ảnh phía trước ánh mắt hắn sáng lên, đây là mấy con dê béo đưa đến cửa cho hắn đây. Bên tai lại nghe Nga Hoàng lời nói: “ Công tử yên tâm, những người đến Tiêu Tương Cốc vào thì được mà ra thì không” “ Thuấn không có xuất hiện sao?” Thiên An nghi hoặc lên kho theo nguyên tác chính là có sự xuất hiện của Thuấn Quân đây, lại nhìn thân ảnh Nữ Anh tay phất lên cánh cửa phía trước nàng, thân ảnh cũng bước theo sau. “ La Võng” Rất nhanh Thiên An hắn biết đám sát thủ này là ai, khi mà trên cổ lờ mờ thấy được một con nhện nơi đó chính là tiêu chí của La Võng tổ chức. Nga Hoàng tay nhỏ vươn lên chỉ thấy một cột nước nhanh chóng ngưng tụ như dây leo một dạng uốn éo lên rồi hướng về phía trước mà đến. Lúc này trong mắt của Thiên An hiện giờ chính là Nga Hoàng thi triển Bạch Lộ Khi Sương, nó nhanh chóng hóa thành một dây leo băng rồi nhanh chóng ở đầu ngọn hóa thành một nụ hoa nở ra, rồi từ trong đó ngay lập tức bắn ra xỏ xuyên vào bụng tên sát thủ phía trước, đồng thời những dây leo khác cũng nhanh chóng vươn ra đem trói buộc lấy đám người. Cả quá trình chưa đến 1 phút thời gian nàng đả chế phục được 5 người bọn họ rồi, có thể thấy được hắn còn cách nàng một đoạn xa đây, thân ảnh vội đi đến tên nam tử bị xỏ xuyên phía trước ánh mắt kinh hoảng máu tươi thấm ra. “ Ngươi.. các ngươi..ahhh nội lực của ta” Hắn hốt hoảng kinh hô lên khi cảm nhận nội lực trong cơ thể mình vậy mà theo các đầu ngón tay của tên thiếu niên kia chạm vào lại chảy qua bên kia. “ Yên tâm, sẻ nhanh thôi” Thiên An cười tà lên bên trong cơ thể cả đan điền khí và đan điền tinh chân khí điên cuồng xoay tròn tạo ra hấp lực mảnh liệt đem kéo các luồng chân khí của đối phương thông qua sáu kinh mà trở vào. “ Chống trả” Mày nhíu lại khi cảm nhận được nội lực thoát ly tốc độ có chút chậm lại, với kết quả này làm cho hắn không được vui cho lắm nhưng rất nhanh Nga Hoàng một bên cũng phát hiện ra, trên tay gai băng xoay tròn “ phập phập phập” sắc nhọn thanh âm cắm phập vào cơ thể đối phương. “ah ah ah ah” Đau đớn nhịn không được thất thanh kêu lên, nội lực như ngựa thoát cương điên cuồng trào qua cơ thể thiếu niên kia. Máu tươi trên miệng cũng đả rỉ ra, đồng tử co rút lấy không ngờ nhiệm vụ truy sát tưởng dể dàng này chính là mồ chôn cho hắn cùng đồng đội. Thêm năm phút trôi qua tất cả nội lực trong người hắn cũng bị Thiên An hấp thu lấy, đan điền bị hút cạn không sót lại chân khí gì. Làm xong hắn bỏ mặc thân hình này chết sống đi nhanh lại bốn tên sát thủ còn lại, nhìn ánh mắt kinh hoảng không thể nói thành lời khi bị Nga Hoàng phong tỏa huyệt đạo, tay vươn ra hấp lấy nội lực có hai đan điền cho nên hắn không sợ mình không chứa nổi. Với đôi mắt của hắn có thể thấy được linh hồn tồn tại, liền đem những linh hồn này kéo ra thông qua nhãn lực kéo lấy thứ vô hình này vào bên trong nội thiên địa. Chỉ cần ở bên trong, chuyện còn lại cứ giao cho ảnh phân thân lo liệu là được. Nhìn biển hoa Bỉ Ngạn phía trước bắt đầu tỏa ra yêu dị khí tức những bông hoa như lay động cất lời một dạng, cánh hoa khoe sắc đỏ thẫm như máu. Mà ánh mắt hắn chú ý vào mấy cổ thân thể được ném vào biển hoa, chỉ thấy cánh hoa nở rộ những nhụy hoa như vật sống chạm vào đám người này đem y phục cắt lấy. “ Vù” Một thân ảnh trên không trung nhanh chóng hạ xuống biển hoa, chính là tên xấu số xui xẻo Vân Dương. Ngay khi tiếp đất cánh hoa trực tiếp xen vào thân thể hắn, ngắn ngủi chưa đến một phút thân ảnh hắn bị nhấn chìm trong màu đỏ hồng khí tức đồng thời thân hình hắn cũng bị vùi lấp bên dưới mặt đất, ngay tại đó một đóa Bỉ Ngạn Hoa nhanh chóng sinh trưởng. Giải quyết song đám người Thiên An lần nữa trở vào bên trong, Nga Hoàng nép trong lòng ngực hắn chậm rải lên tiếng: "Âm dương cũng không phải là độc lập, bọn chúng tương hỗ là trong ngoài, đối lập lẫn nhau, đồng thời vậy đang không ngừng chuyển hóa, bởi vậy, Âm Dương thuật theo thời thế mà sinh.Từ thi triển thủ pháp bên trên, Âm Dương thuật có thể chia làm thuật, quyết, chú, luật, pháp năm loại." Nàng vừa nói xong thì bên cạnh Nữ Anh tiếp lời: “Từ cảnh giới tu vi bên trên, thì có thể chia làm Luyện Kim, Huyễn Cảnh, Khống Tâm, Chiêm Tinh, Dịch Hồn năm tầng, trên đó còn có một số càng cường đại hơn âm dương chú ấn, tương truyền bởi vì quá mức tà ác, mà trở thành cấm thuật” “ Cấm thuật” Thiên An mày nhíu lại suy nghĩ, hắn cũng biết một số thứ như Âm Mạch Bát Chú, Dương Mạch Bát Chú chính là một trong những cấm thuật đó. Đông Quân Diễm Phi hạ Lục Hồn Khủng Chú diệt đi Lục Chỉ Hắc Hiệp người mà ngủ đại trưởng lảo Âm Dương Gia vây công cũng không thể cầm xuống đủ thấy được nó đáng sợ, mà nó chỉ là một trong Âm Mạch Bát Chú. Nguyệt Thần hạ trên người Thiên Minh chính là Phong Miên chú ấn một trong Dương Mạch bát chú cũng đáng sợ không kém, không người có thể cởi ra. “Kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, thổ ngũ hành tương sinh tương khắc, vạn vật lưu chuyển thủy chung, là vì Âm Dương thuật tầng thứ nhất- Luyện Kim Thuật. Tại Âm Dương Ngũ Hành biến hóa bên trên, năm đại trưởng lão đều có sở trưởng, thiếp chính là chưởng quản thủy bộ của Âm Dương Gia. Ngoài ra có Đại Tư Mệnh hỏa bộ chủ tu Âm Dương Hợp Thủ Ấn, Hắc Bạch Tư Mệnh mộc bộ chủ tu Vạn Diệp Phi Hoa Lưu, Thổ bộ là Tương Quân- Thuấn chủ tu Hoàng Thiên Hậu Thổ Quyết, kim bộ Vân Trung Quân tu luyện Cự Linh Huyễn Tượng” Nga Hoàng chậm rãi lên tiếng. Thiên An gật đầu, hắn có phần bất ngờ khi thông qua hai nàng biết được tiền nhiệm Thiếu Tư Mệnh là Hắc Bạch Tư Mệnh là một đôi song sinh bích nhân. Hơn nữa Đại Tư Mệnh bây giờ là một nam nhân, còn cả Tinh Hồn hộ pháp không phải là sau này thiếu niên Tinh Hồn mà hắn xem qua trên màn ảnh. « Thấy há lại thật, huyễn cảnh cũng không phải hư! Đây là Âm Dương thuật tầng thứ hai - Huyễn Cảnh Quyết. Thân ở huyễn cảnh nhưng dời tâm trí, công phá tâm phòng thì vô kiên bất phá, này cái gọi là cảnh tùy tâm sinh, chính là Âm Dương thuật tầng thứ ba - Khống Tâm Chú." Nữ Anh tiếp lời nói: « Tầng thứ 4 chính là Chiêm Tinh Luật, thông qua sao trời tìm lấy thiên ti vạn lũ quan hệ. Hiện giờ khắp cả Âm Dương Gia ngoài chưởng giáo Đông Hoàng Thái Nhất là có thể tu luyện đến tầng thứ 5 Dịch Hồn, còn có thái thượng trưởng lảo Nam Công luyện thành, tu vị thâm bất khả trắc" Trúc Tương Phi tuy đẹp, Bỉ Ngạn Hoa tuy diễm, Tiêu Tương Cốc càng là nhân gian tiên cảnh, thế nhưng đối với Nga Hoàng Nữ Anh nhưng không thua gì địa ngục giữa trần gian. Nếu như không phải Thiên An đột nhiên xuất hiện, khó mà chạy thoát Thuấn Quân lồng giam, trừ khi nàng đột phá lên tầng thứ cao hơn. Mà Thiên An đến như một đạo ánh sáng vén lên bầu trời u ám ở Tiêu Tương Cốc, chỉ trong mấy ngày ngắn phương tâm cũng bị hắn làm cho dao động lấy, từ diện mạo tài hoa thực lực lẫn tuổi tác Thiên An chỉ hơn chứ không kém Thuấn Quân, càng chết người nữa là thân thể hai người đều bị hắn cho ăn sạch lấy. Ăn tủy mới biết tủy ngọt, nếm trải cấm như củi khô gặp liệt hỏa, nắng hạn gặp mưa rào nhất là khi song tu với Thiên An, chân khí của cả hai đều tăng trưởng một lượng lớn. So với Thuấn Quân mà nói đều lợi ích hơn nhiều. Hơn nữa hai luồng chân khí trái ngược của cả hai có xu thế dung hợp làm một khi qua người đối phương, một đêm cùng y song tu so với vất vả khổ tu nhiều tháng hơn xa. Tiêu Dao Cốc ngày hôm sau, sâu trong rừng trúc. Thiên An khóe môi nhích lên độ cong khi cảm nhận được khí tức quen thuộc xuất hiện, đồng thời nhỏ bé vô hình làn khí dung nhập vào cơ thể. Thân ảnh xoay người trống rỗng hai tay cầm lên hai chuôi hoa lệ trường kiếm: “ ta còn tưởng ngươi vẫn trốn ở bên trong rừng trúc quan sát vợ chồng chúng ta hoan ái chứ” Thuấn Quân tên này quá mức cẩn thận khi không cách nào phân biệc được ai là Nga Hoàng, Nữ Anh thì hắn không dám ra tay, hai người từ hình dáng thanh âm liền cả một cái nhíu mày nụ cười đề giống nhau như đúc. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]); Vì lẻ đó hắn không tiếc hạ Âm Dương Chú Ấn xuống người Thiên An đến cả nữ nhân của mình cũng dâng ra,để xem thử bên trong có phải là Nữ Anh hay không thì mới dám hợp thể song tu, để rồi trộm gà không được còn mất luôn nắm thóc. “ Không biết sống chết” Thuấn Quân lạnh rên, sát khí âm trầm lạnh lẻo ánh mắt gắt gao khóa chặt hắn, tay phải giơ ra thổ nguyên tố trong không trung cấp tốc hợp thành một quả cầu nhỏ sau đó lớn dần lên. Trong lòng hổ thẹn lại thêm việc vì xác định thân phận hai nữ mà hắn đem nữ nhân mình đẩy lên, phân bón cho Bỉ Ngạn Hoa chính là kết cục của Thiên An. Hắn sẻ không để cho y còn sống mà ra khỏi Tiêu Tương Cốc. Khi mà trong thời gian này âm thanh hoan ái nam nữ kia truyền khắp trong rừng trúc, hắn làm sao không nghe được. Cũng đả đoán ra được người trong kia là ai, mấy ngày nay hắn có tâm muốn giết người rồi. Nhưng vẫn ẩn nhẫn chờ xuống, đợi cho tên này ra khỏi rừng trúc khi đó liền xuống tay.Nữ Anh là nữ nhân hắn nhất định phải có, một khi giao độc được đẩy ra thì luồng chân khí thủy hệ của nàng cũng chính là vật đại bổ cho thổ hệ của hắn. “ Vừa hay ta cũng muốn tính lấy món nợ phía trước” Thiên An cười lạnh, dậm mạnh chân thân ảnh lao nhanh đến hắn công kích lấy. “ Ầm Ầm Ầm Ầm” Hàng loạt âm thanh đinh tai nhứt óc vang lên trong khu rừng, chỉ thấy khắp nơi đều là hình ảnh hai người giao chiến lấy, hay nói chính xác hơn là tản ảnh của hai người để lại, cây trúc đổ gãy khắp nơi mặt đất bị cày xới lên. “ Hoàng Thiên Hậu Thổ thật đáng gờm, công thủ đều mạnh mẻ đáng sợ” Thiên An trong đầu cảm khái nhìn về thanh đao lớn màu nâu trên tay Thuấn Quân, hiển nhiên nó là được hắn ngưng tụ mà thành. Chỉ thấy thanh đao lớn nhanh chóng thay đổi hóa thành một con sói lớn diện mục dử tợn lao nhanh đến người hắn. “keng keng keng keng keng keng” Trong chớp mắt đã công qua hơn hai trăm cú chặt chém từ đôi song kiếm của hắn, mặc cho hàng trăm cú chặt chém vẫn không đục thủng được bức tường đất của đối phương, Trường kiếm vẫn chưa ra khỏi võ nhưng dưới lực đạo khổng lồ của Thiên An giáng xuống cũng khó mà người có thể thừa nhận, vậy mà chỉ để lại hoa lửa không đánh nát đượ đầu sói lớn. Bàn chân tụ lực một cước oanh lên thân hình con sói kia, đem nó chấn bay đi, cả người lập tức áp sát, song kiếm không ngừng chặt xuống Thuấn Quân. “Hả” Thiên An có chút kinh hô lên khi thấy ngay tại chổ tiếp xúc của hai thanh vũ khí trên tay cùng với tường đất của đối phương, từng hạt đất nhỏ nhanh chóng rời ra sau đó bám lên hai thanh vũ khí của hắn trong giây lát đã phủ lên nó giam chặt nó lại.