Thứ Nguyên Chi Môn
Chương 83 : Tiêu Tương cốc
Trúc có mặt ở khắp mọi nơi này, từ những cây cao thẳng tắp đến mấy chục mét lên trời cao. Cho đến chỉ dài một hai mét trúc nhỏ, lít nhít như nấm một dạng có mặt khắp ở mọi nơi, ngoài trúc ra cơ hồ khó mà tìm thấy được loài cây khác.
Thỉnh thoảng “ lạt lạt” âm thanh phát sinh phảng phất như người từ xa nói chuyện cười đùa, hay những tiềng xì xào của con người khi những cơn gió thổi qua làm lay động những cây trúc.
Nhưng kết hợp với sắc trời âm u hôn ám nơi này, khiến cho những người yếu bóng vía nhát gan có thể sợ hải không thôi. Giữa chốn hôn ám trong mảnh rừng trúc này ấy vậy mà một màu đỏ rực ở một nơi xa trong u ám rừng trúc hiện lên.
Là một biển hoa diểm lệ màu sắc sặc sở yêu diễm như máu một dạng, những đóa hoa diễm đến kinh người trong gió đung đưa khiến cho nhiều người nhìn vào có phần say mê lấy, khung cảnh trở nên quỷ dị không thôi.
Ở một nơi nào đó trong mảnh rừng trúc hôn ám quỷ dị này, một thân ảnh đang không ngừng di chuyển.
Một thân y phục sẫm màu có phần tả tơi đứt rách, phía sau lưng lại có thêm hai thanh mũi tên cắm lên vai đang khó nhọc hô hấp, hai tay cầm lấy hai chuôi hoa lệ trường kiếm một vàng một đen, đang ở trong mảnh u ám này bước đi.
Có lẻ do một đường bôn ba, lẫn mang theo thương thế trên người, thân ảnh nam tử này đi một lúc lâu trong rừng trúc, rồi ngã xuống mặt đất.
Mà lúc này, ngay khi thân ảnh đồng chí này hôn mê đi, vốn nơi quỷ dị này lại xuất hiện một thân ảnh nữ tử.
Chỉ thấy theo cánh tay nàng khẻ di chuyển thân hình nam tử lại quỷ dị phiêu phù lên không trung trôi nổi đi theo thân ảnh của nữ tử này hướng về một phương hướng, chính là biển hoa yêu diễm.
Cành hoa dài vươn lên từ mặt đất, trên đài gồm một cụm hoa khoảng 5 đến 7 nụ, khi nở xòe tròn ra mọi hướng, trông như con chim công đang múa, những nhị hoa đung đưa trong gió.
Thân cao chỉ cao tầm 40-100 cm mà thôi hàng ngàn đóa diễm lệ hoa này tạo thành một biển hoa hải, đẹp đến nao lòng người.
Đâu đó trên biển hoa hải này một đầu bọ ngựa màu xanh đang đậu trên một cánh hoa, thân ảnh nhanh chóng phóng mình dưới mặt đất hai chân trước cà lấy với nhau, mà khiến người sợ hãi một dạng chính là ngay tại dưới chân chổ nó đậu lại vươn ra một cánh tay người.
Đúng vậy là cánh tay người chôn dưới lớp đất này, càng đáng sợ khiến người sợ hãi hơn khi bông hoa diễm đến đáng sợ ngay ở vị trí cánh tay này.
Vậy mà.. vậy mà mọc rể xuyên xuống mặt đất bám trụ lên cổ thân thể này, chi chít rể cây bám trụ lên khắp cả toàn thân thể.
Đáng nói nơi mọc rể lại chính là vị trí trái tim của con người.
Bên dưới lớp đất của biển hoa diễm lệ này là một sự thật khiến nhiều người không kìm được lòng mà rét run lấy.
Mỗi đóa hoa yêu diễm bên dưới đều mọc lên từ những cố thân thể con người bị vui dập bên dưới, trở thành phân bón chất dinh dưỡng cho những đóa hoa diễm lệ đầy chết chóc.
Nử tử đôi mắt lay động thoáng qua tinh quang khi thấy được hai chuôi kiếm hoa lệ, tuấn lãng thiếu niên dung mạo che dấu dưới lớp mũ trùm vải đen. Nhìn một hồi thân ảnh xoay người bước đi mang theo nam tử này vào sâu bên trong rừng trúc.
Thời gian chậm rải trôi đi bên trong mảnh rừng trúc quỷ dị này, đến ngay cả chim chóc đều không có một tiếng kêu lẫn bay lượn.
Giống như một nơi không tồn tại ở nhân thế vậy, nếu không phải phía trước biển hoa yêu diễm còn một gian nhà lớn hoàn toàn làm bằng trúc dựng lên, thì khó mà biết được bên trong còn có người.
Mà cũng không chắc được bên trong có phải là người hay không.
Khó ai thấy được nam tử trôi nổi bên cạnh thiếu nữ hướng về một gian nhà bằng gỗ trúc mà đi, khóe môi lại khẻ nhích lên độ cong nhỏ.
Người này không ai khác chính là Thiên An, một thân thương thế bây giờ là do hắn thuận nước đẩy thuyền cố ý làm ra. Nếu không chỉ bằng nội thiên địa trong người làm sao có thể thụ thương như vậy.
Đáp án chỉ có một, nơi rừng trúc sâu thẳm này chính là mục đích của hắn. Mà La Võng sát thủ trở thành vai diễn thích hợp để cho hắn trà trộn vào đây- Tiêu Tương Cốc.
Hắn đả từng xem qua Đế Tử Giáng Hề ngoại truyện của Tần Thời Minh Nguyệt, không nói đúng hơn là toàn bộ phần ngoại truyện hắn đều xem hết.
Cho nên hắn rõ ràng Thương Long Thất Túc bí mật với Âm Dương Gia, Đại Chu có quan hệ mật thiết với nhau.
Hơn ai hết hắn biết rõ tại Cốc Tiêu Tương bên trong có Âm Dương Gia hai đại trưởng lảo định cư, người ngoài khó mà biết được chỉ có nội bộ của Âm Dương Gia lẫn một tên bugg như Thiên An mà thôi.
Cho nên hắn đánh chủ ý đến đôi tỷ muội Nga Hoàng Nữ Anh là thủy bộ trưởng lảo, ai biết được hai người đả gặp Thuấn Quân hai chưa, một đôi sinh đẹp như vậy tỷ muội hắn làm sao bỏ qua được. Từ Tần quốc xuôi nam mà về, tìm đến con sông Tiêu Giang.
Một phần khác trong Bách Gia Chư Tử thì Âm Dương Gia là môn phái để hắn động tâm vô cùng.
Công pháp đến chú ấn đều dường như sinh ra để cho hắn vậy, ngủ đại trưởng lảo chưởng quản kim, mộc, thủy, hỏa, thổ mỗi người đều có một môn công pháp đỉnh tiêm về thuộc tính đó.
Hơn nữa lại đối với linh hồn nghiên cứu sâu, ngoài ra còn có các cấm thuật thi triển đều mạnh mẻ.
Về phần nhiều năm trước không có tìm đến, thực lực của hắn khi đó còn thấp kém, lại không muốn bị Âm Dương Gia chủ ý.
Ai biết được Đông Hoàng Thái Nhất thần bí kia thông qua Chiêm Tinh Luật nhìn được cái gì, có đem hắn diệt trừ hay không?
Còn bây giờ thực lực hắn đả tăng trưởng, có nội thiên địa làm hậu thuẫn chỉ cần Đông Hoàng Thái Nhất đám đến.
Hắn dám cho hắn có đi không về, chỉ cần dụ vào nội thiên địa bên trong đối phương liền xác định rồi, cá đả lên thớt chỉ chờ hắn thịt mà thôi.
Ngày hôm sau.
Chậm rải ngồi dậy từ chiếc giường trúc, đập vào mắt hiện giờ là các tấm vách tường xung quanh đều là các thanh trúc tạo thành, xung quanh là các tấm vải lụa phủ xuống, sàn nhà cũng giống như một dạng.
Thiên An mày nhăn lại, toàn thân các khớp xương cơ thịt đều ê ẩm cả lên, lần này để cho chân thật hắn nhịn đau để cho đám La Võng chém thương.
Tất nhiên để cho an toàn đám người này đều bị hắn thịt hết thảy, rồi mang theo thương thế chạy đến Tiêu Tương Cốc.
Tiêu Tương Cốc địa phương hắn đả sớm cho người điều tra, dù sao nó ở trong lãnh thổ Bách Việt.
Lại thêm hắn có đôi mắt bá đạo của mình, vị trí Tiêu Tương Cốc hắn cũng biết được. Hơn nữa Tiêu Tương Cốc cũng không có bí ẩn gì, dân chúng xung quanh Tiêu Tương Cốc vẫn biết về nơi này.
Dân chúng xung quanh đối với Tiêu Tương Cốc đều tràn đầy màu sắc huyền bí, kinh sợ. Phàm là có dân làng nào vào bên trong, đều không một ai có thể rời khỏi nơi này.
Cho dù là dân làng tổ đội đi vào bên trong thám hiểm, đi một hồi lại quỷ dị trở về vị trí cũ. Ở bên trong an tĩnh không một tiếng chim chóc, côn trùng. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);
Thành ra rất ít người dân nguyện ý tiến vào bên trong.
“ Tiêu Tương cốc” Thiên An khóe môi nhích lên độ cong nhỏ nhìn xung quanh.
Dưới đôi mắt của hắn, thấy được xuyên qua cánh cửa bằng trúc, có một thân ảnh thon thả đi đến gần, thầm nói: “ bí mật nơi này, ta cũng muốn xem thử, Nga Hoàng, Nữ Anh, Thuấn Quân các ngươi che đậy gì nơi này?”
Mà lúc này một thân ảnh nữ tử không một tiếng động bước vào, đi đến gần hắn ngồi xuống đem tay ngọc bắt lấy tay hắn, nói: “Ngươi bị thương không nhẹ đừng cử động”
Thanh âm êm tai như gió thu se lạnh, cộng thêm nử tử ngoại hình lẫn khí chất, làm cho khó người có thể cưởng lại được, mà nghe theo nàng lời nói.
Đập vào mắt Thiên An hiện giờ là một thân ảnh nữ tử tầm hai ba hai lăm tuổi mà thôi, nhưng không có vẻ thanh xuân khí tức lẫn thành thục mà từ nàng tỏa ra nhu mì yếu nhược nữ tử.
Khiến người nhịn không được mà che chở thương yêu lấy, khoác trên người một thân trang phục lạ mắt không kém phần hấp dẫn.
Một đôi sầu bi như thu thủy ánh mắt, cao cao sống mũi đầu tóc bởi cao lại có hai lọn tóc buông xuống ở gò má. Gương mặt hình trái xoan mày lá liễu đôi môi anh đào là một mỹ nhân xinh đẹp.
Trên cỗ là một vòng trang sức khảm nạm năm màu bảo thạch, bầu ngực cao cao lấy trên người khoác lên một bộ hồng y ở trên đó có những hoa văn lạ mắt.
Đặc biệc hai bên hông được khoét đi hoàn toàn không có y phục che chắn kéo dài từ ngay vị trí ngực của nàng xuống đến dưới eo một đoạn tầm nữa tấc.
Da thịt trắng như tuyết hiển lộ ra bên ngoài, một thân váy dài được liên kết với phần trên y phục cùng một màu hồng nhạt trên đó có những hoa văn bắt mắt.
Nhìn phía trước dung mạo không hề thua kém gì với đám nữ nhân của mình, càng làm cho hắn khơi dậy che chở ôm ấp giai nhân.
So với nhìn trên màn ảnh còn thêm xinh đẹp, nếu không phải hắn bên người có lấy ba đại mỹ nhân khiến cho hắn đôi với gái đẹp cũng có sức miễn dịch.
Đổi lại là trước kia đả sớm thất thố, làm bậy rồi,nhanh chóng tỉnh táo lại, liền nói: “Đa tạ cô nương cứu giúp, nhưng ta ở nơi này chỉ liên lụy đến cô nương."
“ Ở lại đây ngươi sẻ được an toàn” Nử tử một tay đưa ra đến trước miệng hắn nói, mặc dù âm thanh rất nhạt lẫn nhỏ nhẹ nhưng lại cho hắn cảm nhận được sức thuyết phục.
“Dùng dằng chúa chẳng chịu đi, ai mời ở lại làm gì bãi trong?” Nữ tử đứng dậy đem ánh mắt sầu bi nhìn quanh gian phòng một hồi.
Trong lời nói mang theo nhàn nhạt cô độc lẫn bi thương: “ Cốc Tiêu Tương này đã rất lâu không có khách đến thăm rồi”
Nữ tữ xinh đẹp đi đến ngồi xuống cạnh hắn, đem tay chạm vào ngực hắn,vuốt lên bộ y phục ánh mắt có phần nhớ nhung, nói: “Quần áo của huynh rách hết rồi, đây từng là quần áo của phu quân ta, huynh mặc rất vừa vặn.”
“ Đa tạ phu nhân”
Dù sao đả diễn phải diễn cho trót, mục đích của hắn vào đây chính là khám phá ra bí mật của cốc Tiêu Tương lẫn đem luôn hai nữ này bắt về.
Nữ nhân đứng dậy rời đi bên cạnh, đôi mắt u buồn hắn nói khẽ: "Ta là Nga Hoàng"
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
85 chương
72 chương
17 chương
95 chương
103 chương
51 chương
166 chương