Nagisa nhìn kẻ đang đứng trên cao. Mái tóc đen của hắn đung đưa nhè nhẹ dưới cơn gió thoảng buổi đêm. Nash nhìn xuống cô và Karma, khẽ nở một nụ cười. - Hm... Cũng điển trai đấy chứ? - Nagisa nói, giọng có chút giễu cợt. - Biết là cô đang giễu hắn nhưng tôi không khỏi cảm thấy hơi ghen đấy. - Karma hướng mắt về phía Nash, lẩm bẩm. - Hả? - Nagisa ngạc nhiên quay lại nhìn Karma. - Không có gì. "Cậu ấy vừa nói "ghen" à?" Nagisa nghĩ thầm rồi bất giác thoáng đỏ mặt. "Chắc mình nghe nhầm thôi..." Giọng nói của Nash cắt ngang luồn suy nghĩ của cô. - Gì đây, ta tưởng các ngươi định chia lực lượng ra để đối phó với bọn ta và dành ra một nhóm nhỏ để đánh úp nữa cơ mà? - Nash đưa mắt nhìn quanh. Cả Ripper lẫn những người còn lại đều dừng chiến, ngước lên nhìn hắn. - Định là thế... - Karma mỉm cười đáp lại. Giọng nói của cậu lúc này làm Nagisa thoáng rùng mình. Lạnh và sắc như một mũi băng nhọn - Nhưng món quà của các ngươi làm bọn ta phải thay đổi kế hoạch. - Mà cũng chẳng phải thay đổi gì. - Itona nhún vai, môi khẽ cong lên - Vốn dĩ từ đầu đã chẳng có kế hoạch nào cả. Nash nhíu mày trước câu nói của Itona. - Không có kế hoạch? - Phải... - Karma nhìn Nash, nụ cười của cậu lúc này có thể khiến người khác run lên - Kế hoạch duy nhất của bọn này là "tuỳ cơ ứng biến". Cuối cùng thì kẻ vỡ kế hoạch là các ngươi. - Hử? - Nash khẽ cau mày. Ripper ở dưới cũng nhăn mặt nhìn những người đối diện. Nhưng chỉ vài giây sau, dường như đã nhận ra, Nash khẽ bật cười. Tiếng cười chứa một cái gì đó giống như sự bực dọc và một chút giận giữ. - Giỏi thật đấy. Ta cứ khăng khăng nghĩ rằng các ngươi sẽ chia lực lượng ra chiến đấu nên đã để Dass, Kill và Ripper lần lượt đến để tách dần lực lượng các ngươi... - Đồng thời ngươi sẽ là người xử lí nhóm đánh úp rồi lần lượt đến hỗ trợ từng tên, cuối cùng là bọn ta hoàn toàn gục dưới tay các ngươi chứ gì. - Asano nhếch mép - Kế hoạch cũng hay đấy. Nhưng thiếu sáng tạo quá. - Làm như bọn này không thể đoán trước được vậy. - Maehara nhún vai. Nagisa vẫn im lặng nhìn tên Nash. Quả nhiên họ đã thành công trong việc phá vỡ kế hoạch của chúng. Với việc họ để Nakamura, Sugino và Kayano lại đối phó với tên Kill, chúng đã nghĩ họ thực sự có ý định phân chia lực lượng nên đã tiếp tục để tên Ripper đến tấn công họ. Nhưng trái với suy nghĩ ban đầu rằng họ sẽ lại để lại vài người để xử lí Ripper, nhóm còn lại chia làm hai, một sẽ tiếp tục đi tìm Nash, một sẽ đối phó với Dass nếu hắn xuất hiện, và những người đối phó với Kill và Ripper sau khi xử lý chúng xong sẽ nhanh chóng đến hỗ trợ bằng cách tấn công bất ngờ tên Nash, thì khi giáp mặt với Ripper, họ không để lại ai cả mà toàn bộ cùng ở lại xử lý hắn. Điều này làm Ripper gặp một chút khó khăn và dĩ nhiên Nash phải ra mặt sớm hơn kế hoạch. Luồng suy nghĩ của Nagisa đột nhiên va phải một yếu tố khiến cô cứng người. Còn một tên vẫn chưa xuất hiện. - Này Karma, tên Dass... - Nagisa bước đến gần Karma, nói với âm lượng chỉ đủ để cậu nghe. - Ừ... Tôi biết. Hắn chưa xuất hiện nên chắc chắn có gì đó không bình thường ở đây. - Karma đồng tình. - Cậu nghĩ là gì? Karma không đáp, chỉ khẽ mỉm cười. Nagisa hơi ngẩn người. Nụ cười của cậu lúc này với nụ cười mà cô đã luôn yêu hoàn toàn trái ngược nhau. Thậm chí là hoàn toàn khác với những nụ cười mà cô từng thấy ở cậu. Lạnh. Sắc bén. Đáng sợ. Nụ cười ấy toát lên khí chất đặc trưng của thế giới ngầm mà cậu chưa từng để lộ, nét đùa nghịch thường ngày hoàn toàn biến mất. Karma đã thật sự nghiêm túc. Sát thủ trước mặt cô lúc này mang một vẻ lạnh lùng tuyệt đối. Và Nagisa không hiểu sao cô lại cảm thấy hình ảnh này vô cùng quen thuộc. **** Căn cứ của SA. Okuda xoa nhẹ đuôi mắt, nhìn chăm chú vào tập giấy trước mặt. Đã gần sáng nhưng mọi hoạt động trong tổ chức chẳng có vẻ gì là ngơi nghỉ. Cũng phải, trong toà nhà này, không lúc nào là không có không khí làm việc. Bởi lẽ tội phạm cũng chẳng nghỉ ngơi lúc nào. Một người như cô, không phải kiểu người đi làm nhiệm vụ và giáp mặt với bọn tội phạm mà vai trò của cô trong tổ chức là nghiên cứu về các chất độc thu được từ bọn tội phạm, điều chế những loại thuốc cần thiết cho bộ phận y tế hoặc sáng chế ra các loại vũ khí hoá học cho SA. Vậy nên hầu hết thời gian của cô đều dành trong phòng thí nghiệm của tổ chức và nếu bây giờ có gì bất thường xảy ra trong toà nhà này của SA, có lẽ cô sẽ là người biết đầu tiên. Okuda rời phòng thí nghiệm và đi dọc hành lang để đến phòng y tế. Vừa đi cô vừa tranh thủ xem lại một số thông tin về loại thuốc làm tê liệt mà một nhóm đã thu được sau khi bắt giữ vài tên tội phạm. Một tờ giấy rơi ra khỏi xấp tài liệu và bay xuống một góc khuất ở cuối hành lang. Okuda vội vã chạy theo nhặt lại. Ngay khi cô vừa đặt tờ giấy trở lại vị trí của nó, Okuda chú ý đến một đốm đỏ lấp loé một cách yếu ớt ở trong góc khuất sau mấy chồng thùng các tông chứa đầy súng và các loại vũ khí đã bị hư hỏng đang chờ xử lí. Đôi chân mày cô khẽ cau lại. Linh cảm không lành. Okuda nhẹ nhàng bước đến gần, cẩn thận hé mắt vào trong. Cô cứng người. Khoảng năm khối vuông được xếp chồng lên nhau, đặt ngay ngắn trong một góc khuất tầm nhìn mà nếu không chú ý kỹ sẽ chẳng thể nhận ra. Trông chúng có vẻ vô hại nhưng những cái đèn đỏ trên thân chúng thì lại đang nhấp nháy những tia sáng yếu ớt nhưng đầy chết chóc. Quả nhiên khi có điều gì xảy ra trong căn cứ, cô là người biết đầu tiên. Bước chân run rẩy lùi về sau, hơi thở của Okuda gần như đông cứng. - B...Bom??? ... ... ... "Bọn ta đã đặt một vài món đồ chơi khá thú vị ở mọi nơi trong căn cứ của SA. Vậy nên, quý ngài sát thủ, nếu không muốn cái tổ chức yêu quý của các ngươi thành tro bụi thì tốt nhất là gọi vị boss đáng kính đến giáp mặt với bọn ta đi." **** - Chậc, quả là đúng đắn khi không răm rắp làm theo theo kế hoạch của tên Nash. Xin lỗi nhé, nhưng từ đây ta sẽ tự hành động. Dass mỉm cười, tay mân mê chiếc phong bì có dấu hiệu của SA. Một trong những chiếc phong bì chứa đựng nhiệm vụ của hắn khi còn ở trong tổ chức. Ngón tay hắn nhẹ nhàng xoa lên huy hiệu màu bạc trên đó. "Giá như ngài không chơi trò trốn mình trong bóng tối thì có lẽ lòng trung thành của tôi đã không bị lung lay rồi..." Khoé môi hắn lại cong lên làm nụ cười nở rộng thêm chút ít. - Hy vọng cái căn cứ yêu quý của chúng ta đủ quan trọng để ngài thôi cái trò ẩn mình nực cười ấy đi để tôi đường hoàng xoá sổ ngài khỏi thế giới này. - Hắn lẩm bẩm như thể đang có người đứng trước mặt mình.+ Dass ngắm nhìn chiếc phong bì lần nữa rồi bình thản xé nó đi. Những vụn giấy màu bạc lả tả rơi dưới chân hắn. Rồi hắn lại khẽ nhếch môi. - Boss à, tôi tự hỏi sẽ thế nào nếu con gái của người ấy biết được sự thật đây...?