Lỡ xuyên rồi, nữ phụ ta sẽ thay đổi tất cả
Chương 1 : Xuyên không là có thật !!!
- bộp - cuốn truyện đáng thương bị ném vào thùng rác bên cạnh chiếc giường xinh xắn 1 cách không thương tiếc
- Cẩu huyết - chất giọng trong trẻo của cô gái nằm trên chiếc giường ấy vang lên mang theo chút hương vị lạnh lùng, là Lưu Diệp Song , chẳng là vừa mượn con bạn thân cuốn truyện ấy vừa đọc xong lại liền cho là khốn nạn , máu chó vì những tình tiết toàn H những là H ,cô thì ghét nhất là cái thể loại dâm dục , mà cái nguyên nhân chính để cô nguyền rủa bà tác giả đó là trên thế gian này có đâu nào thiếu tên đẹp , tên hay , tên độc , tên lạ , TỨ TÊN luôn ấy , thế mà lại lấy đúng tên cô đặt luôn cho cái bà nữ phụ kết cục bi thảm nhất , thế thì đã đành , đằng này nữ phụ lại là 1 thể loại con gái hư hỏng , lẳng lơ , Haizz rốt cuộc cô đã làm gì đắc tội với bà tác giả kia a~
Diệp Song là con gái độc của tập đoàn Lưu Nhĩ -1 tập đoàn thời trang có thể nói là khá nổi tiếng trong giới kinh doanh , cô chỉ là không muốn sống cứ bám vào tiếng tăm và tài sản gia đình nên quyết định ra ngoài lập nghiệp , độc lập sống theo chính bản thân mình , gia đình cũng chẳng ngăn cản nổi , mỗi tháng vẫn chuyển tiền đầy đủ vào thẻ của cô, cộng với tiền lương cô làm ở công ty và 1 khoản tiền thưởng không nhỏ nên có thể nói tiền đối với cô là quá thừa thãi . Diệp Song 20 tuổi , đúng là tuổi trẻ tài cao , chỉ mới 20 cô đã là quản lí của 1 công ty chuyên thiết kế nội thất , và hiện tại cuộc sống của Diệp Song là mơ ước của biết bao thiếu nữ .
Đấy là chẳng kể đến , cô nàng họ Lưu này có 1 khuôn mặt xinh đẹp và hoàn mĩ , thân hình cũng rất được , rất chuẩn chỉ là có vẻ hơi lùn , tính tình ương nghạnh , nóng nẩy nhưng lại vô cùng hoà đồng , đặc biệt rất dễ gần
Bực bội cô trèo xuống giường , định bụng là đi xuống nhà dưới uống miếng nước thế mà trong đầu lại cứ nghĩ đi đâu trên mây , vừa đi lại vừa lầm bầm chửi thầm bà tác giả của cuốn truyện " cẩu huyết" ấy . Chẳng trách vừa bước xuống cầu thang lại bị hụt chân thế là đâm ra bất tỉnh nhân sự , lý do té cầu thang .
Lưu Diệp Song choàng mở mắt ra liền cảm thấy người đau ê ẩm , cái đầu thì nhức như búa bổ , và cái thứ đập thẳng vào mắt mình mới là chủ đích khiến cô phải hoảng hốt kia kìa . Màu trắng , trần trắng??? Mùi thuốc khử trùng nồng nặc xộc thẳng vào mũi khiến cô có chút khó chịu và hơn nữa là cực kì khó hiểu , nếu cô suy đoán không nhầm thì đây đích thị là bệnh viện , cái nơi mà cả đời cô có chết cũng chẳng muốn vào bởi mùi bệnh viện thật khinh dị . Là ai ?? Là ai đưa cô vào đây ??? Trong đầu cô lúc này chỉ là cái hộp rỗng tuếch, chỉ chứa duy nhất 1 câu hỏi , là ai???
-Diệp Song , con tỉnh dậy rồi , tạ ơn trời phật - giọng nói khàn khàn của 1 người phụ nữ cất lên thoáng chốc đã làm cô giật mình , 1 người phụ nữ tuổi trung niên ngồi cạnh cô khóc tức tưởi , 1 tia sáng xoẹt qua kèm theo 1 câu hỏi - Bác là ai ???- câu hỏi của cô khiến cho người phụ nữ ấy liền thay đổi sắc mặt hiện rõ vẽ lo lắng :
- Song nhi , con không nhớ mẹ sao???
Mẹ??? Đúng là cô có mẹ nhưng mẹ cô không phải là người phụ nữ này , mọi thứ chỉ càng khiến cô cảm thấy rối rắm mà thôi , được rồi , muốn gỡ rối thì cô phải thật bình tĩnh
- còn đây là ai con nhớ không ??? - người phụ nữ lạ chỉ tay vào người đàn ông đứng bên cạnh , khuôn mặt lo lắng cũng chẳng kém , nhưng 1 điều tất nhiên là cô không quen họ.
- Mọi người là ai , bác đâu phải mẹ của tôi???- câu nói khó hiểu của cô khiến cả hai sửng sốt và chính cô cũng cảm thấy khó hiểu nữa , rốt cuộc là chuyện gì xảy ra thế này???
Người phụ nữ nước mắt đầm đìa còn người đàn ông lo lắng thấy rõ - Đây là cha con , Lưu Minh Hoàng đây , còn mẹ là mẹ con Kiều Thiên Vy , con nhớ ra chưa , không được , mẹ phải đi hỏi lại bác sĩ , tại sao con không nhớ gì hết , có phải là mất trí nhớ rồi không???- người phụ nữ giọng nói đầy rẫy những lo lắng đau đớn kéo tay người đàn ông ra ngoài - phải đi hỏi lại bác sĩ
Họ để lại cô trong phòng bệnh trống vắng với bao nhiêu suy nghĩ khó hiểu . Khoan đã , Lưu Minh Hoàng , Kiều Thiên Vy ??? Hai tên này khiến cô cảm thấy có chút quen quen như đã từng thấy ở đâu đó rồi thì phải , ớ ?? Đó chẳng phải là cha mẹ của nữ phụ Lưu Diệp Song trong cuốn truyện " Cẩu Huyết " kia sao ??? Sao họ lại gọi cô là con của họ , chẳng lẽ cô đã xuyên , thực sự là đã xuyên qua nữ phụ trong cuốn truyện rồi sao , trước giờ cô không tin vào mấy chuyện xuyên không này tí nào , đúng rồi , chuyện này chắc chắn chỉ là mơ thôi , là mơ thôi , làm sao có chuyện này được chứ , không thể . Nghĩ ngợi lung tung xong cô cô đưa bàn tay trắng nõm , thon búp măng lên , quả thật đó không phải tay của cô , tay cô không đẹp như này , vả lại tay cô còn khá thô nữa cơ , nhéo 1 phát đau điếng lên đùi để chắc chắn rằng đây chỉ là 1 giấc mơ thế nhưng mọi thứ vẫn cứ thế mà tiếp tục diễn ra , cô chỉ có 1 chữ đau , là rất đau , đùi đỏ hết cả lên nhưng tại sao vẫn không gì thay đổi thế nhỉ??? Giờ thì cô có đủ cơ sở để tin vào xuyên không rồi , xuyên không là có thật !!!Nhưng sao ông trời đối xử tàn nhẫn với cô thế kia cơ chứ , cho cô xuyên vào ai không xuyên lại đưa cô xuyên vào nữ phụ độc địa , bi thảm , haizzz , mệt rồi , cô chỉ biết trách móc ông trời quá đáng.
-cạch- là tiếng cánh cửa phòng bệnh của cô vang lên , là ai vào thăm cô thế ???
Cánh cửa mở ra , 1 người con trai bước vào , Ôh!!!, là 1 soái ca , soái ca chính hãng , mái tóc màu cafe cuốn hút , thân hình cao ráo 1m85 ý , khoảng chừng như thế , sống mũi cao , môi đỏ 1 cách tự nhiên , khuôn mặt toát ra vẻ lạnh lùng trông như tảng băng di động ,mọi thứ đều hoàn hảo đặc biệt là mùi hương vô cùng nam tính . Chàng soái ca vừa bước vào đã nói 1 câu khiến cô phải đơ mặt nhìn anh :
- Đồ đê tiện , cô mau buông tha cho Thiên Nguyệt , nếu không thì đừng trách tôi
-----và thế là hết chương 1 ^^ , em viết dở , mong mọi người đừng ném đá------
Truyện khác cùng thể loại
4 chương
3 chương
6 chương
62 chương
42 chương
54 chương