Thiên Vu
Chương 816
- Bản gốc tội lỗi? Bản gốc tội lỗi là cái gì?
Vũ Hóa Phi không hiểu, vô số người tụ tập tại vùng biên hoang cũng đều không hiểu, không có ai bến Hạ Hầu Kích nói tới bản gốc tội lỗi đến cùng là có ý gì, cũng không ai hiểu rõ đến cùng là hắn sẽ đối mặt với thẩm phán gì, chỉ biết thẩm phán chi nguyên lần này xem ra rất cường đại, thanh thế vô cùng hung mãnh, ngya cả tiếng chuông thẩm phán cũng có khác biệt rất lớn, tiếng chuông không phải thần thánh, cũng không trang nghiêm, lại càng không nghiêm túc, nghe vào giống như quang minh và hắc ám luân phiên, không! Đây không phải là quang minh và hắc ám, đây là sinh mệnh và tử vong.
- Tiếng chuông này…
Lần này núi Táng Cổ hiện thế khiến đại lão tông sư từ khắp nơi trên thế giới đều tụ tập ở đây, thậm chí trong đó còn có cả những đại lão tông sư ẩn cư cả trăm năm, thậm chí ngàn năm cũng tới tham dự trò vui, theo tiếng chuông thẩm phán kéo dài vang lên, vẻ mặt một ít đại lão trong sân càng trở nên cổ quái.
- Tiếng chuông này… Thẩm phán này, đây là thẩm phán Luân Hồi tới từ trời xanh!
Cũng không biết là vị đại lão nào hô lên một câu như vậy, lập tức khiến cho biên hoang náo động trở nên yên tĩnh lại. Trong điển tịch ghi chép, luân hồi là một trong chín đại nguyên tội, cũng là bản gốc tội lỗi, trời xanh đều hạ xuống thẩm phán sử phạt. Thẩm phán Luân Hồi, đây là thẩm phán dành cho những người luân hồi chuyển thế, làm trái với pháp tắc thiên địa.
Nếu như thẩm phán chi nguyên trên bầu trời kia đúng là Luân Hồi thẩm phán, điều này nói rõ… Nói rõ Hạ Hầu Kích chính là người luân hồi chuyển thế?
Trời ạ! Đây là sự thực sao?
Trong lúc nhất thời, đám người tụ tập tại vùng biên hoang trở nên rối loạn, phải biết rằng luân hồi chuyển thế đối với bọn họ là một truyền thuyết xa xa không thể với, là thật hay là giả cũng không ai hiểu rõ, bởi vì vạn năm kim cổ chưa bao giờ có người từng chứng thực chuyện này. Đương nhiên, linh hồn đến tột cùng có thể luân hồi chuyển thế hay không thì càng không biết, giờ khắc này nghe nói Hạ Hầu Kích có thể là người luân hồi chuyển thế, điều này sao không khiến người ta khiếp sợ? Sao không khiến người ta rối loạn cho được?
Mấy vị đại lão học phủ Trung Ương như Hách Thiên Nhai, Đồ lão tà, Ngụy đại tổng quản từ mấy ngày trước cũng đều dồn dập đi ra từ núi Táng cổ, hiện tại nhìn thẩm phán chi nguyên trên hư không, Ngụy đại tổng quản hỏi:
- Thẩm phán này có đúng là thẩm phán Luân Hồi?
Hách Thiên Nhai học rộng tài cao, nhưng không dám khẳng định trăm phần trăm, chỉ đáp lại:
- Bất kể là tiếng chuông thẩm phán hay thẩm phán chi nguyên đều giống như ghi chép trong điển tịch, hẳn là thế đi, lão Tà, ngươi cảm thấy thế nào?
Đồ lão tà không có bác học giống như Hách Thiên Nhai, nhưng lão quanh năm xông xáo bên ngoài, gặp qua rất nhiều việc truyền thuyết, quan trọng là hắn từng ở biển vũ trụ vô tận từng nhìn tận mắt một vị là người luân hồi chuyển thế độ thẩm phán Luân Hồi. Lúc này chỉ thấy Đồ lão tà cẩn thận nhìn chằm chằm vào thẩm phán chi nguyên trên hư không, sau đó liên tục gật đầu, hít sâu một hơi, nói:
- Ta dám khẳng định, tuyệt đối là thẩm phán Luân Hồi, không nghĩ tới tên Hạ Hầu Kích này lại là người luân hồi chuyển thế.
- Người có thể luân hồi chuyển thế đều là đại năng thượng cổ, không biết Hạ Hầu Kích này là vị đại năng thượng cổ nào?
Luân hồi chuyển thế chính là một trong chín đại nguyên tội trong trời đất, cũng là một đại cấm kỵ, người như vậy chắc chắn gặp phải thẩm phán, không có ai ngoại lệ, bởi vì luân hồi chuyển thế là làm trái với hơn mười đạo pháp tắc trong trời đất, chính vì như thế mới bị liệt vào một trong chín đại nguyên tội, đương nhiên cũng không phải ai cũng có tư cách luân hồi chuyển thế, làm được điều này cần có tu vi cực kỳ mạnh mẽ, còn mạnh đến mức nào thì không ai biết, bất quá chí ít cũng phải nắm giữ năng lực nghịch thiên, bởi vì bản thân việc luân hồi chuyển thế là làm trái ý trời, huống chi tỷ lệ luân hồi chuyển thế thành công vô cùng ít ỏi, dù cho linh hồn ngươi thật sự cường đại đủ để nghịch thiên, cũng có thể bị nghiền ép cho tán loạn trong đường hầm luân hồi, thế nên luân hồi chuyển thế không chỉ cần thực lực nghịch thiên, đồng thời cũng cần có đại tạo hóa, cùng với thiên mệnh.
Dù cho chuyển thế thành công, cũng không chắc có thể sống sót, dù sao luân hồi chính là linh hồn, khi thực hiện luân hồi, đa phần mọi người đều sẽ phong ấn linh hồn của mình, vì linh hồn quá cường đại, sau khi chuyển thế đầu thai, thân thể quá yếu, căn bản không cách nào chịu đựng được linh hồn quá mạnh mẽ, có thể trực tiếp biến thành tro bụi, linh hồn theo đó cũng thành tro tàn. Bất quá phong ấn thì phong ấn, có một số linh hồn sau khi phong ấn, có thể trong lúc luân hồi gặp phải phá hoại, dẫn đến cực kỳ không ổn định, sau khi chuyển thế đầu thai, phong ấn linh hồn lúc nào cũng có thể bị tan vỡ, một khi bị tan vỡ, vậy cơ bản là xong, mặc dù linh hồn được phong ấn còn hoàn chỉnh, cũng có thể khiến sau khi ngươi chuyển thế bị thần trí mơ hồ, điên điên khùng khùng, thậm chí có thể cả đời cũng không thể thức tỉnh. Thế nên nói, luân hồi chuyển thế có quá nhiều nhân tố không xác định, có thể nói là vô cùng hung hiểm.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, mặc dù ngươi có đại tạo hóa, mấy thiên mệnh, luân hồi chuyển thế thành công, cuối cùng linh hồn cũng mở ra phong ấn tại thời điểm thích hợp, như vậy chờ đợi ngươi chính là thẩm phán từ trời xanh, loại thẩm phán này không có chừng mực, cũng không có bất kỳ quy luật nào, có thể ngươi vượt qua được một đạo thẩm phán luân hồi, rất có khả năng đạo thứ hai, đạo thứ ba sẽ lũ lượt kéo đến, cũng có thể ngươi vượt qua một đạo thẩm phán, sau đó tám mươi năm, trăm năm mới gặp phải đạo thứ hai, thứ đồ chơi này còn phải nhìn xem tâm tình ông trời như thế nào đã.
- Các hạ, nếu như lão phu suy đoán không sai, hẳn là ngươi mở ra phong ấn linh hồn trong núi Táng Cổ?
Nói lời này là một vị cao thủ lánh đời, thành danh từ năm trăm năm trước, ngay cả Hách Thiên Nhai nhìn thấy cũng phải hô lên một tiếng tiền bối. Bất quá, giờ khắc này đối mặt với Hạ Hầu KÍch, hắn cũng không thể không tôn xưng một tiếng các hạ, dù sao người có thể luân hồi chuyển thế không có ngoại lệ, đều là đại năng thượng cổ, cho dù sau khi chuyển thế phải tu luyện lại từ đầu, nhưng chắc chắn một điểm là linh hồn bọn họ cường đại vô cùng, hơn nữa bọn họ mở ra phong ấn, đều nắm giữ trình độ tu hành từng trải vượt xa bất luận một người nào, các loại thần thông chỉ sợ cũng là hạ bút thành văn.
- Không biết các hạ là vị đại năng nào của thời thượng cổ?
Không ít đại lão đều dồn dập đến đây, có vài người thực sự muốn biết Hạ Hầu Kích là vị đại năng thượng cổ nào, càng nhiều người đến là vì muốn mượn hơi vị kiếp trước là đại năng thượng cổ này.
Bất quá Hạ Hầu Kích cũng không để ý tới bọn họ, chỉ chăm chú nhìn vào thẩm phán chi nguyên trên hư không.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
12 chương
532 chương
201 chương
44 chương
116 chương
125 chương
85 chương