Thiên Hạ Vô Song
Chương 593
Không cần phải nói hiện tại hai nàng không ra bỏ ra nổi con số này. Cho dù hai nàng có thể lấy ra, cũng tuyệt đối không thể chỉ đơn giản là một câu nói dễ dàng như vậy.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai nàng thậm chí đột nhiên có một loại cảm giác cho dù bán cả mình đi cũng không chắc có thể trả hết nợ. Các nàng chỉ không biết có nên mong chờ Mạnh Hàn có thể hoãn lại một ít nợ nần, tiếp đó sẽ trả lại sau có được không.
- Nếu như ta còn không trả nổi thì làm sao? Vậy phải làm thế nào?
Angelina phá vỡ trầm mặc trước, cười duyên hỏi một tiếng.
- Còn trả nổi? Không sao!
Mạnh Hàn mỉm cười:
- Vậy nợ ân tình đi!
Giọng điệu Mạnh Hàn nói giỡn xem ra vô cùng thoải mái. Nhưng Fanny và Angelina đối diện lại không hề có chút cảm giác thoải mái nào. Ân tình giá trị một trăm tám mươi vạn kim tệ, cho dù hai người chia sẻ bình quân, cũng là ân tình giá trị 90 vạn kim tệ. Đây cũng không phải là món nợ dễ hoàn trả lại như vậy.
Bất kể là các nàng lấy thân phận đặc sứ đại diện đế quốc thừa nhận món nợ, hay lấy thân phận cá nhân gánh vác ân tình này, đều không phải là điều hai nàng muốn. Vào lúc này, các nàng cũng cảm thấy rất kỳ quái. Mình đến Hoàng Sa Thành, cũng không phải vì muốn như vậy, tại sao lại phát triển trở thành tình hình như bây giờ?
Nói đến nói đi, bởi vì các nàng đồng thời xuất hiện ở Hoàng Sa Thành. Đây chỉ có thể là một sự trùng hợp. Nhưng hai nàng lại bị Mạnh Hàn giảo hoạt kia lợi dụng. Dựa theo phương thức xử lý trước kia, thời điểm bất luận ai trong các nàng xuất hiện, lãnh chúa Công quốc một nho nhỏ, căn bản không dám cùng các nàng có cò kè mặc cả gì. Chỉ cần không liên quan đến địa vị và của cải của bọn họ, một vài yêu cầu không quá đáng đều sẽ rất được đáp ứng một cách đơn giảnNhưng tình huống bây giờ lại ngược lại. Yêu cầu của mình còn chưa nói ra được một chữ không ngờ đã thiếu nợ một bút kếch xù, hoặc là ân tình đắt giá khiến người ta có cảm thấy nặng gánh. Kể từ đó, đàm phán còn chưa bắt đầu, địa vị chủ khách đã chuyển thành ngược lại.
Cho dù bất kể là thân phận hay địa vị của mình đều cao hơn Mạnh Hàn rất nhiều, cho dù bất luận ai trong các nàng cũng có thể dùng một đầu ngón tay ép chết Mạnh Hàn, nhưng thời điểm đối mặt với Mạnh Hàn, lại không ở trên vị trí thật cao kia. Hiện tại các nàng là người mắc nợ, Mạnh Hàn là chủ nợ. Quan trọng hơn là, ở trong miệng Mạnh Hàn, các nàng không thể để cho thần linh các nàng thờ phụng phải hổ thẹn, còn không nhận mình nợ tiền chính là loại hành vi cướp bóc thô bạo.
Hiện tại hộ vệ của hai nàng đã không người nào dám tùy tiện mở miệng. Hậu quả của việc mở miệng bọn họ vừa mới phải tiếp nhận. Một là bị ép xin lỗi, hai la do chủ nhân của mình xin lỗi. Dưới tình huống này, bọn họ thông minh lựa chọn im lặng, cho dù trong lòng có tức giận hơn nữa, cũng chỉ có thể im lặng.
Người bên phía Mạnh Hàn cũng không nói chuyện. Tại đó chỉ nghe được từng tiếng Louise đấm chân cho Mạnh Hàn truyền đến.
- Người ta là người nghèo, chỉ có thể nợ ngươi một ân huệ lớn.
Angelina quyết đoán hơn Fanny nhiều, nên suy nghĩ rất nhanh, lập tức từ bên trong phân rõ ràng nặng nhẹ, cười duyên trả lời với Mạnh Hàn.
- Cực kỳ hoan nghênh!
Mạnh Hàn hơi gật đầu ra hiệu:
- Mỹ nữ như tiểu thư nợ ta một món nợ ân tình, ta cảm thấy rất vinh hạnh.
- Không nên nghĩ quá tốt. Ta nợ ngươi nhân tình này là có điều kiện.
Dù sao Angelina cũng không phải là người bình thường. Tuy quyết đoán nhưng nàng tuyệt đối sẽ không để Mạnh Hàn tùy ý chi phối:
- Ngươi có thể yêu cầu ta giúp ngươi làm một vài chuyện cần thiết, nhưng những chuyện này quyết không thể tổn hại tới lợi ích của đế quốc Hắc Ám. Đúng, sự tình không thể quá nhiều. Chúng ta có thể hạn định trong ba việc. Ta chỉ đủ khả năng làm giúp ngươi ba chuyện. Hơn nữa, đây chỉ là món nợ nhân tình của riêng ta với ngươi, không liên quan tới bất kỳ người nào khác, kể cả hai người hộ vệ này của ta.
- Thành giao!
Mạnh Hàn lập tức búng ngón tay một cái. Câu này vừa nói ra xong, ngay cả Angelina liền mặt mày hớn hở. Dù sao đi nữa nói điều kiện cẩn thận như vậy, nếu như Mạnh Hàn yêu cầu chuyện gì quá phận, nàng có thể dùng lý do này để từ chối . Còn nếu Mạnh Hàn có ý đồ với nàng, lấy thân phận của nàng, đó chính là tổn hại tới lợi ích của đế quốc Hắc Ám, nàng lập tức có thể từ chối.
Ngược lại, Mạnh Hàn không có chút cảm giác rằng mình bị thua thiệt. Hắn am hiểu nhất chính là ba điều kiện. Cường đại như nữ hoàng Tinh Linh ở trước mặt Mạnh Hàn dường như cũng không chiếm được lợi ích. Cho dù Angelina cường đại hơn nữa, nàng có thể so sánh được với nữ hoàng Tinh Linh sao?
- Ta cũng lấy thân phận cá nhân nợ ngươi một món nợ ân tình.
Angelina đưa ra tấm gương như vậy, Fanny cũng nhanh chóng đưa ra quyết định. Chỉ có điều nàng còn lâu mới có được có thể cười yêu kiều như Angelina. Lúc nói chuyện, vẻ mặt nàng bình tĩnh, mang theo sự hi sinh thần thánh:
- Cũng chỉ là ba chuyện, không thể tổn hại tới lợi ích của đế quốc Quang Minh, không liên quan tới những người khác.
- Fanny, không có chuyện gì lại học ta, chơi rất vui sao?
Angelina không đợi Mạnh Hàn đáp lại Fanny, đã sớm trêu ghẹo nói. Cho dù tu vi của hai người gần nhau, người này cũng không thể làm gì được người kia, nhưng nhất thời tỏ ra miệng lưỡi lợi hại, cũng có thể khiến tâm tình dễ chịu hơn một chút.
- Hừ!
Lần này Fanny chỉ hừ lạnh một tiếng, nhưng lại không có dự định động thủ với Angelina. Vừa nhịn không được, chưa bao lâu liền thiếu nợ một khoản kếch xù là 90 vạn kim tệ. Tuy rằng đã chuyển hóa thành ba chuyện ân tình, nhưng bài học đắt giá này cũng đủ khiến Fanny học được cách khống chế tình tình của mình tại nơi không phải là địa bàn của mình. Rõ ràng, Angelina học được điểm này sớm hơn so với Fanny.
- Aha! Hai vị trả lời hùng hồn như vậy thật sự khiến ta được sủng mà kinh!
Giọng nói của Mạnh Hàn rốt cuộc vang lên, cũng kết thúc lần giao phong ngôn ngữ giữa hai nàng. Hai nàng chỉ có thể hung hăng trợn mắt nhìn đối phương một cái, sau đó liền đặt ánh mắt ở trên người Mạnh Hàn.
Bị hai nữ cường nhân căn bản không biết cấp bậc thế nào nhìn chăm chú như vậy, cho dù Mạnh Hàn cũng cảm thấy áp lực đột ngột tăng mạnh. Mạnh Hàn muốn nói cái gì đó nhưng dưới áp lực cực lớn, dường như một câu một chữ cũng không nói ra được. Thật may, công chúa Jessyca ở sát bên cạnh cảm thấy ánh mắt các nàng như vậy có phần không thích, chỉ lạnh lùng hừ một tiếng, Mạnh Hàn lập tức cảm giác được một sự thoải mái. Hai cỗ áp lực mạnh mẽ kia cũng biến mất không thấy hình bóng.
- Hai vị tiểu thư tôn quý, xin hỏi hai tiểu thư quang lâm tới địa phương chim không đẻ trứng của ta có gì cần chỉ giáo?
Đến tận giờ phút này, Mạnh Hàn mới hỏi tới ý định tới đây của các nàng.
Hai nàng vốn định trả lời ngay, nhưng vừa muốn mở miệng, liền nhớ đến có một đối thủ một mất một còn đang đứng ở bên cạnh, hai nàng lập tức cảnh giác nhìn chăm chú vào đối phương, ngậm miệng lại.
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương