Thiên Hạ Vô Song
Chương 562
Hơn nữa đây còn là một giấc mơ vô cùng hoang đường. Đột nhiên có con gái một Đại Công đi tới trước mặt mình nói với mình, muốn làm nữ nhân của mình. Hơn nữa lão Đại Công còn không biết đang đối phó với mình thế nào, Mạnh Hàn nghĩ như thế nào vẫn cảm thấy đây là một chuyện không thể nào xảy ra.
- Joey, bấm ta một cái. Có phải ta đang nằm mơ hay không vậy?
Không nhịn được, Mạnh Hàn nhìn về phía Joey nói một câu như vậy. Điều này đã khiến bốn nàng đang ở bên cạnh Mạnh Hàn cười trộm không thôi. Khuôn mặt công chúa Catherine lại càng ngày càng gấp. Công chúa Catherine vốn chính là một mỹ nữ, hơn nữa còn là một mỹ nữ có thân phận. Khuôn mặt như vậy lại khiến nàng rất có uy nghi của một vị công chúa.
- Công chúa xác định công chúa không phải đang nói đùa với ta chứ?
Mạnh Hàn nhìn nữ tử với thân phận là công chúa đang đứng trước mắt mình, cau mày hỏi.
- Ta đang nghiêm túc.
Công chúa Catherine cắn môi, dường như đang đưa ra quyết định trọng đại nào đó:
- Nếu như ngươi muốn, hiện tại có thể đòi hỏi ở ta!
- Chúng ta dường như chưa từng nói như vậy, ta phải trợ giúp công chúa như thế nào!
Công chúa Catherine biểu hiện như vậy, trái lại tâm trạng của Mạnh Hàn liền trầm xuống. Chuyện khác thường xảy ra trong đó nhất định sẽ có yêu. Làm gì có chuyện tiện nghi cho người khác như vậy. Công chúa một Công quốc chạy đến trước mặt mình, muốn làm nữ nhân của mình, tuyệt đối có rất nhiều điều kiện khó có thể tiếp nhận được.
- Ta làm nữ nhân của ngươi, từ đây về sau ngươi không thể trợ giúp cho hầu tước một chút nào nữa.
Trên mặt Công chúa Catherine không lộ ra biểu tình gì nữa, kể ra điều kiện của mình:
- Ngươi không thể cho hắn tiền, cũng không thể bán cho hắn các loại binh khí, càng không thể cho người của ngươi trợ giúp hắn. Lúc cần thiết, ngươi phải trợ giúp ta ra tay đối phó với hầu tước và thủ hạ của hắn.
Nghe Catherine nói những lời này xong, trái lại Mạnh Hàn liền nở nụ cười. Không riêng gì Mạnh Hàn, ngay cả Joey cũng nở nụ cười. Juli không như thế đầu óc tinh tế, không có nghĩ nhiều như thế. Hai tiểu thị nữ cũng sẽ không nghĩa quá nhiều, cũng không thể lĩnh hội được trong chuyện này có gì đáng để buồn cười. Chỉ có điều nếu đại nhân và Joey tỷ tỷ đều đang cười, trên mặt các nàng liền hiện lên một nụ cười mỉm.
- Công chúa có biết hay không? Đại ca của công chúa ở chiến trường tiền tuyến, bị ta làm cho thiếu chút nữa không xuống được đài?
Sau khi Mạnh Hàn cười xong, lại thêm phần hứng thú nhìn công chúa Catherine. Khi Mạnh Hàn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt căng thẳng của nàng, hắn thuận miệng hỏi.
- Biết!
Công chúa Catherine trả lời đơn giản.
- Công chúa có biết hay không, ta khiến Nhị ca của công chúa phải bồi mười vạn kim tệ, còn giết hơn hai trăm ma pháp sư và chiến binh của hắn. Thậm chí còn để hắn thiếu chút nữa phải mang tội là cấu kết với pháp sư tử linh?
Mạnh Hàn tiếp tục hỏi.
- Biết!
Catherine lại đơn giản trả lời.
- Vậy công chúa có biết hay không, bất kể là các ca ca của công chúa, hay là phụ thân của công chúa, hiện tại đều hận không thể liền khiến ta chết?
Hai mắt Mạnh Hàn nhìn chằm chằm vào Catherine, nghiêm túc hỏi.
- Biết!
Vậy công chúa có biết hay không, cái mà công chúa muốn nhận được, và cái mà công chúa sắp trả giá, giá trị cũng không giống nhau?
- Biết!
- Vậy công chúa không phải cảm thấy, ta là một kẻ ngu si chứ?
Về vấn đề này, ngay cả bản thân Mạnh Hàn cũng có chút không đủ vàng thật không sợ lửa. Lúc trước tại sao mình lại đi nói đùa với một nữ hài ngây thơ này chứ? Hiện tại dường như mình có chút không xuống được đài.
- Ngươi đã nói, nếu như ta làm nữ nhân của ngươi, ngươi sẽ giúp ta!
Catherine không trực tiếp trả lời vấn đề này, nhưng riêng chuyện nàng dùng điều này để gọi là nói chuyện hiệp nghị, hình như trên thực tế nàng cũng thừa nhận Mạnh Hàn thật sự đủ ngốc.
- Tuy rằng ta rất không muốn nói như vậy ở trước mặt nữ nhân, nhưng ta vẫn không thể không nói.
Mạnh Hàn có phần không thể làm gì được, nhìn công chúa ngây thơ đại nghĩa trước mặt mình vì gia tộc của chính mình có thể liều mình cắt thịt hổ nuôi chim ưng. Mạnh Hàn rất nghiêm túc nói:
- Có một số việc, cũng không phải đơn giản như công chúa tưởng tượng đâu!
- Đầu tiên, liên minh giữa một nước với một nước còn có thể xé bỏ bất cứ lúc nào. Trong lúc đó cá nhân chúng ta chỉ hiệp định bằng miệng. Nhớ kỹ, chỉ hiệp định bằng miệng, ta có thể không thừa nhật bất cứ lúc nào.
Mạnh Hàn đưa một đầu ngón tay của mình ra, rất nghiêm túc nói cho Catherine biết:
- Chỉ cần ta cần.
- Tiếp theo, ta không cho là ở dưới tình huống trước mắt này, mặc dù ta trợ giúp công chúa, thì có thể nhận được sự tán thành của phụ thân công chúa và các ca ca của nàng, khiến bọn họ từ bỏ ý định muốn giết chết ta. Có lẽ trong cảm nhận của công chúa đã nhận định ta rất ngu. Nhưng ta vẫn không có ngốc đến mức vì muốn công chúa mà xuất lực tới mức từ bỏ tính mạng của mình.
Đầu ngón tay thứ hai đưa ra. Hai mắt Mạnh Hàn vẫn nhìn chằm chằm vào công chúa Catherine:
- Tinh cách phụ thân và ca ca của công chúa thế nào, ta nghĩ công chúa hẳn rõ ràng hơn ta.
- Thứ ba, lúc trước hiệp định cũng không phải nói đơn giản công chúa làm nữ nhân của ta, ta sẽ trợ giúp công chúa vô điều kiện.
Mạnh Hàn đưa ra ngón tay thứ ba, đặt ở trước mặt Catherine:
- Ta nhớ đến lúc ấy lời ta nói chính là, nếu như công chúa làm người thừa kế Đại Công, đồng thời làm nữ nhân của ta, ta sẽ dốc toàn lực trợ giúp công chúa. Bây giờ công chúa còn không phải là người thừa kế của Đại Công! Làm thương nhân, ta hi vọng đầu tư của ta có thể thu được tiền lời lớn nhất, mà không phải vì muốn công chúa mà giúp Đại Công, sau đó ta bị Đại Công giết chết.
Sau khi nói xong ba điểm này, Mạnh Hàn buông xuống ngón tay đang giơ trước mặt Catherine xuống, tiếp đó đưa mặt lại gần. Khi khuôn mặt Mạnh Hàn chỉ còn cách khuôn mặt của Catherine chưa tới một nắm đấm. Catherine vẫn lẳng lặng đứng, bình tĩnh một cách kỳ lạ, không ngờ không có tránh né.
Mạnh Hàn và Catherine mặt đối mặt gần như thế nhìn nhau một hồi lâu, Mạnh Hàn mới trầm giọng hỏi:
- Ta nói vậy, công chúa đủ hiểu chưa?
Không tự chủ được, Catherine gật đầu. Lúc này Mạnh Hàn mới đứng lùi lại, lẳng lặng nhìn Catherine, chờ phản ứng tiếp theo của nàng.
Đứng ở tại chỗ giãy dụa một hồi lâu, Catherine mới gian nan mở miệng nói:
- Nếu như... nếu như ta chỉ muốn cầu xin ngươi đừng giúp ai cả thì sao?
- Vậy công chúa cảm thấy bây giờ ta đang làm cái gì?
Mạnh Hàn bỗng nhiên nở nụ cười, hỏi ngược lại:
- Sản nghiệp tơ lụa, là hầu tước đại nhân tốn kim tệ mua. Lúc ấy có rất nhiều người ở đó, nhưng chỉ có hầu tước đại nhân ra giá. Ta sản xuất vũ khí trên lãnh địa của mình, có thể bán cho bất kỳ người nào, đều với giá cả như nhau, cũng không hề cho hầu tước đại nhân ưu đãi đặc biệt gì. Người của ta từ trước đến nay chỉ ra tay vì ta, mà không phải vì người khác. Cho dù lần trước đánh cược, không phải là ta chủ động đưa ra. Ta nói những lời này, công chúa có thể hiểu rõ ý hay không?
Truyện khác cùng thể loại
85 chương
128 chương
146 chương
1293 chương
11 chương
100 chương