Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy, trực tiếp véo một cục niêm thổ trực tiếp tạo hình. Lúc này chỗ tốt của bàn xoay liền hiển hiện ra , vừa xoay nó vừa dùng tay tạo hình cho bùn, từ từ xuất hiện hình dạng cái bát. Khi nó xoay, khiến cho bề mặt nặn thành thực trơn nhẵn, quả là lợi khi của nghành gốm. Naaru nhìn thấy thú vị, tiến đến hỏi:“ cái gì đây ? nhìn qua giống cái bát.” Thông minh ! Tôn Chí Tân tán thưởng nhìn hắn một cái, ngay cả bát cũng nhận ra…… Ân, chứng tỏ tay nghề của ông đây vẫn không lụt, ít nhất khiến người ta vui mừng là không xuất hiện cái việc chỉ hươu bảo ngựa. Tiger cũng ghé vào nhìn, nói:“Này …… Chính là đồ gốm ngươi nói? đồ gốm chính là dùng bùn nặn ra ?” “Đúng, trước dùng nguyên liệu làm ra hình dạng, sau đó nung trong lửa, cuối cùng có thể cho ra đồ gốm — nếu không cũng có thể cho ra một số thứ khác.” Tiger vì thế sờ cằm: hình như rất đơn giản a…… Vì sao giá đồ gốm lại lớn thế?” Đơn giản ? ngươi tới thử xem ! Tôn Chí Tân dùng vẻ mặt ứa máu nhìn hắn. Tiger lúng túng , ngoan ngoãn ngồi xuống bên người Tôn Chí Tân, im thin thít ngồi nhìn. Naaru xem một lúc lâu, thấy thứ hình bát kia được Tôn Chí Tân xoa nắn san bằng, càng hiện ra vẻ ngay ngắn dễ nhìn. Sau đó…… Cũng không biết là làm gì sai, nó đột nhiên sụp xuống không ra hình dạng. Tôn Chí Tân đại 囧, nhìn một đống bùn nhão, nhận mệnh gom nó, một lần nữa thử lại. “thật thú vị.” Naaru nói, cũng đi véo một nắm bùn đến nặn. Nghịch bùn, là con trai, có ai chưa từng? Naaru lúc đầu là đùa nghịch, kỹ thuật cũng không tệ, lấy bùn cố gắng nặn ra hình dạng mình nghĩ đến. niêm thổ Tôn Chí Tân nói, Naaru cũng chỉ coi như bùn mà thôi…… Ân, có lẽ cao cấp hơn, là bùn cao cấp đi, dù sao đều là bùn lấy đến nghịch chơi . Tôn Chí Tân chậm rãi chuyển bàn xoay, cái thứ hai làm được một nửa thì thất bại. Đem bát bùn một lần nữa tạo hình, lần thứ ba làm mới làm được một nửa, thình lình nghe Naaru nói:“Ngươi xem cái này được không ?” Tôn Chí Tân đảo mắt vừa thấy, liền chấn kinh. Đã thấy trong tay Naaru nâng một cái bát, hình dạng giống như đúc, đúng là hình dạng đầy đủ của cái bát mình vừa thất bại mấy lần! Nó hoàn toàn đối chiếu hình dạng mình vừa rồi dùng bàn xoay làm ra, ước chừng lớn bằng bàn tay, toàn bộ thân bát mượt mà trơn nhẵn, miệng bát khẩu chỗ loe ra uốn lượn tinh xảo vô cùng, hoàn toàn nhìn không ra là nặn tay mà cứ như dùng bàn xoay xoa ra. Ta giận ! trình độ này là sao? ! trâu bò quá đi, cũng quá dọa người ! Đối lập với cái mình dùng bàn xoay xe làm ra, đã là lần thứ ba , vẫn chỉ là đến một nửa thì có dấu hiệu sụp đổ . Nhưng Naaru không cần dùng có thể nặn ra hình dạng hoàn mỹ này, thật sự là…… Tôn Chí Tân phát điên !. ai oán trừng Naaru, lại nghe Tiger nói:“Tiểu tân, ngươi xem cái ta làm được không ?” Tôn Chí Tân quay đầu, nhất thời cả kinh hồn vía thăng thiên. Hắn lại thấy một phôi bát hoàn mỹ ở trên tay Tiger! so với Naaru còn hoàn mỹ hơn, bởi vì lần thứ ba dùng bàn xoay mình cố ý làm đế, Tiger học theo, bát trong tay hắn còn có một cái đế dùng để cách nhiệt và dễ cầm tránh bị trơn làm rơi vỡ. Mẹ ngươi có phải người không ? người người hạ bút thành văn, cũng chỉ có mình liều chết liều sống chỉ có thể nặn bùn thất bại…… A a a a a ! các ngươi đến tột cùng có phải người tiền sử hay không? Tôn Chí Tân kinh tủng , đờ đẫn trừng mắt hai phôi bát này, đột nhiên rất muốn đi đập đầu. Còn để cho người ta sống hay không ? chỉ xem vài lần có thể nặn ra hình dạng này, chính mình ở chỗ này rối rắm nửa ngày, liều mạng đem nó trở thành một bộ môn rất cao thâm, người ta tùy tay bóp nặn liền cho ra hàng mỹ nghệ. Giống quả bóng xì hơi ngồi sang bên cạnh, Tôn Chí Tân ủ rũ đem bàn xoay đẩy ra, nói:“Các ngươi thử dùng cái này xem. biết dùng không ?” “Hình như không khó.” Naaru nói. Những lời này quá đả kích nhân người, Tôn Chí Tân hữu khí vô lực nhìn hắn. “để ta thử xem, vừa xoay nó vừa dùng tay mết là được , đúng không ?” Naaru lại nói, buồn cười nhìn Tôn Chí Tân nhìn như muốn ói máu. Naaru thử trước, nhìn Tôn Chí Tân dùng bàn xoay, hắn thật sự cảm thấy thật sự rất đơn giản. Cho nên Tôn Chí Tân liền nhìn thấy một cái bát càng thêm hoàn mỹ nhanh chóng xuất hiện trên bàn xoay xoay chuyển liên tục của Naaru, hình dạng tuyệt đẹp này trực tiếp đả kích hủy diệt niềm tin cuối cùng của Tôn Chí Tân. Có bàn xoay Naaru quả thực như hổ thêm cánh, xoay nó lia lịa, một tay vốc nước nặn bùn, thứ kia liền nhanh chóng thành hình, toàn bộ thao tác của hắn đều phi thường dễ nhìn, tựa như một nghệ thuật gia đường phố trực tiếp làm gốm trước mặt bạn, có một cảm giác thông thuận mây bay nước chảy lưu loát sinh động. Thấy Tiger nặn ra đế bát, lúc này Naaru cũng biết. Hắn nặn bát trước, sau đó mới làm phấn chân đế, cuối cùng ghép lại với nhau. phục rồi! Đến lượt Tiger, người này làm ngược với Naaru, đầu tiên hắn làm một vòng bùn làm đế, sau đó lấy nó làm gốc nặn thành bát, tốc độ nhanh hơn cũng tốt hơn, coi như so với Naaru còn giảm đi được một phần việc. Hơn nữa lúc làm miệng bát tay hắn vô cùng linh mẫn, nắm phần bên cạnh hơi ép ra bên ngoài lẩm nhẩm chuyển động bàn xoay, hình dạng giống miệng loa liền xuất hiện. Cuối cùng dùng lá trúc đem cái bát đã thành hình xuống khỏi bàn xoay, Tiger khẩu khí không xác định hỏi Tôn Chí Tân:“Này so với Naaru thế nào ? có thể dùng không ?” Những lời này hỏi Tôn Chí Tân khiến hắn phát điên, nó không chỉ có thể dùng, là quá có thể dùng! so với mình làm không đâu vào đâu, nó thật có thể coi là trân phẩm ! Nhưng Naaru không phục, nói:“Tránh ra ! ta đến làm cho ngươi xem.” Lời này nói với Tiger , nhưng Tôn Chí Tân lại thành thật tránh ra , bởi vì hắn không thể không ủ rũ thừa nhận, chính mình đã bỏ qua hai thợ nặn tiềm năng, so với bọn họ, thứ mình làm chó má cũng chê. thời gian Kế tiếp hai người kia cùng nhau tranh đoạt bàn xoay, tình hình giống như mọi khi đánh nhau chết sống, ngươi làm một cái ta cũng làm một cái, để xem ai làm tốt hơn. Ở trong lều Tôn Chí Tân, hai người là có thể buông bộ dáng bình thường ổn trọng thành thục, hóa thân thành gà chọi, so tài với nhau. Chỉ có lần đánh nhau này Tôn Chí Tân xem không hề đau đầu, còn ước gì hai người tiếp tục không ngừng đấu, tốt nhất đem một đống niêm thổ kia nhanh làm thành bát. Nhìn hai người tranh bàn xoay, Tôn Chí Tân thành thật làm công tác của mình — so tài nghệ với hai người này, chi bằng thành thật làm chân khuân vác, đem phôi bát mang đi, lấy niêm thổ bê về. Một hai thứ về sau chiến đấu giữa hai người đã thăng cấp, khi Tôn Chí Tân mang đống đất thứ ba về liền thấy Tiger đang nặn gì đó, ánh mắt Naaru không ngoan cường theo dõi hắn, ánh mắt lóe ra như là trong đầu đang nghĩ sẵn xem nên nặn cái gì để chiến thắng đối thủ cường đại. Cũng không dễ dàng gì, sáng kiến của Tiger cuối cùng nhận lấy kết quả lấy thất bại, hậm hực ngồi một bên, sắc mặt thối um mười phần khó coi. Naaru lại đi lên, thực phúc hắc dựa theo cái Tiger nặn…… Ách, cũng không hẳn là ăn cắp ý tưởng, hắn nặn cho nó thêm một cái quai để cầm. Cuối cùng đã rõ, Naaru thắng, Tiger bại Tiger không phục, vì thế lại nhào bùn tiếp tục nặn một cái gì đó giống như bình. Tôn Chí Tân chỉ xem liếc một cái liền biết Tiger muốn làm cái gì, xem ra cùng Naaru đấu nhau đã hoàn toàn kích phát trí tưởng tượng và sức sáng tạo của người này, đang muốn tạo ra thứ mới mẻ. trí lực Người tiền sử, thật sự không thể xem nhẹ ! Đối với thứ Tiger đang làm thử này Tôn Chí Tân cố gắng duy trì, bản thân không nặn nổi thứ cao cấp như vậy, chỉ mong hai người này làm ra được. Bình gồm có nhiều tác dùng, một là dùng để đựng quần áo và giày dép, hai và nếu có nó, Tôn Chí Tân có thể làm ra rất nhiều thứ khác, tỷ như đồ chua, lại tỷ như nhưỡng rượu. Nghĩ xa hơn, bình gốm có thể dùng để bắt mực, đem thứ này ra biển, không cần thêm cái gì, tự nhiên sẽ có mực chui vào làm nhà, chỉ cần cách ngày lôi nó ra kiểm tra có mực dính bẫy không là được. Dùng bình bắt mực chính là làm ăn không bỏ vốn, khuyết điểm duy nhất chính là hiệu suất không quá cao mà thôi. Được chỗ là nó không tốn công, đơn giản chỉ cần chọn vách núi đen gần mặt biển, đem dây buộc vào miệng bình, sau đó thả nó xuống, cách 1 đoạn thời gian lại đến thu bình, rất dễ ! Chỉ là nó thật sự không dễ làm, đối với Tiger mà nói lại thứ mới , Tôn Chí Tân ở mặt nặn gốm lại là mười phần kém cỏi, đành phải ngồi bên cạnh Tiger hiến kế cho hắn, đem suy nghĩ nói cho hắn, lại từ ngón tay linh hoạt của hắn chuyển hóa thành sản phẩm. Naaru liền ghen , không muốn Tiger giành điều tốt Trước mặt Tôn Chí Tân, liền chính mình cũng nhảy vào, phối hợp với Tiger làm phôi. Bởi vì nó rất khó, Tôn Chí Tân lại biểu hiện ra thái độ rất coi trọng. cuối cùng Naaru và Tiger cũng không còn tâm tranh cường háo thắng, hai người toàn tâm toàn ý phối hợp làm ra cái thứ mà Tôn Chí Tân tỏ vẻ có tác dụng thật lớn. Trước mắt Tiger và Naaru ngồi đối diện nhau, một người nặn thành hình, một người hỗ trợ đảm bảo nó không sụp xuống, phối hợp như cá gặp nước. Đều nói đàn ông nghiêm túc là có sức quyến rũ nhất, là khí chất đàn ông hấp dẫn người ta nhất — lời này đại khái là nữ nhân nói , dù sao Tôn Chí Tân không cảm giác được đàn ông nghiêm túc rốt cuộc khả ái ở đâu, lực hấp dẫn làm sao có. Nói thực ra, hai nam tử thành thục mà sức quyến rũ cùng nhau đem hai đôi bàn tay dày to đặt trên bàn xoay nặn bùn bộ dáng thật sự rất được. Đặc biệt Naaru và Tiger, một kẻ thành thục dương cương, một kẻ anh vĩ trác tuyệt, mặt đối mặt nặn bùn chơi, nhìn qua liền càng thích. Toàn bộ hình ảnh không khỏi khiến Tôn Chí Tân suy nghĩ đến tình tiết trong phim, cảnh tượng nam nữ nhân vật chính ôm nhau cùng nặn bùn. đem nam nữ nhân vật chính đổi thành Naaru cùng Tiger, hai người này ai ? trước hết tưởng tượng Naaru ôm Tiger , sau đó là Tiger ôm Naaru, sau đó hai người bị một đạo sét từ trên trời cuồn cuộn đánh xuống, như là mười đạo thiên kiếp người thường khó đỡ nổi. Tôn Chí Tân ôm gối nghĩ loạn, thực không lương tâm ngồi bên cạnh cười ngặt nghẽo Lại nhìn ra ngoài một hồi, miệng nhịn không được liền ngâm nga một khúc sinh tử luyến: “oh, oh, my love, my darling, i’m hungered of your touch, alone lonely time….. ” làn điệu và giai điệu Kỳ quái khiến hai người chú ý, đều dừng lại nhìn Tôn Chí Tân:“Ngươi hát cái gì vậy ?” Tôn Chí Tân phù một tiếng cười như điên, lại dùng tay che mặt không nói. Tiger rất hiểu tính tình ác liệt của Tôn Chí Tân, bản năng liền cảm thấy người này trong lòng chắc chắn là không nghĩ được chuyện gì tốt, mắt báo sắc bén lóe ra, lấy ánh mắt cảnh cáo nhìn hắn. Tôn Chí Tân có thể không nhìn Tiger ánh mắt, nhưng không thể nào không nhìn bùn trong tay bọn họ đang sụp xuống, cả kinh kêu lên:“Ôi, hỏng mất, hỏng mất !” Cũng thật là, một cái phôi chuẩn bị thành hình đã bị Tôn Chí Tân hát một khúc làm hỏng, Tôn Chí Tân nhìn thấy đau lòng không thôi. Sự thật chứng minh, rắm có thể đánh loạn, nhạc không thể hát bừa…….Nó nếu có thể hát cũng không thể đoán trước được phản ứng cùng cái giá phải trả.