Cái bình lớn cuối cùng vẫn không làm ra được, Naaru và Tiger vì thế thực không hài lòng, hai người hẹn ngày mai tiếp tục hợp tác, không làm ra nó liền thề không bỏ qua. Tôn Chí Tân lại thực vừa lòng, nhìn bãi đồ gốm được cẩn thận dưới ánh trăng, phát hiện bản sự của hai người kia thật sự thực kinh người ! phôi bát có hai mươi bảy cái, tô bốn cái, chậu chín cái, quảng khẩu quán loại nhỏ có ba cái. Naaru còn nhéo một đôi cá, lặng lẽ làm cá hôn môi mà Tôn Chí Tân từng nói. Hắn nghe qua một lần chuyện cá hôn môi vẫn không quên, dựa theo hình dạng cá ở trong sông nặn ra một đôi cá hôn môi Naaru nặn niêm thổ nửa ngày, quả thật cảm giác niêm thổ này so với bùn đất bình thường quả thật có khác biệt rất lớn, vô luận là độ dẻo hay độ trơn nhẵn đều hơn rất nhiều. Có thể thấy niêm thổ là thứ tốt, hắn sẽ không lãng phí tài nguyên, nặn ra một đôi cá kia chỉ lớn bằng hai ngón trỏ, ước chừng còn bé hơn ngón trỏ của hắn, hình dạng chính là cá trích trong sông, rất là khả ái gọn nhẹ. Tôn Chí Tân nhìn đôi cá giống nhau như đúc buồn cười nửa ngày, thực vô lương dùng cành nhỏ ở trên một con cá viết bá chữ hán Tôn Chí Tân, lại dựa theo phát âm tên Naaru viết lên con còn lại hai chữ. Sau đó đem hai con cá miệng đối miệng gắn vào nhau — hắc ! thật đúng là rất thú vị. Sau đó Tiger thấy khó chịu, nặn một con y như đúc mang đén, còn ép Tôn Chí Tân viết lên mấy chữ hắn kỳ thực cũng không hiểu. Tôn Chí Tân đành phải ở trên con cá thứ ba dựa vào phát âm tên Tiger viết lên hai chữ, Tiger mới thích . Kỳ thật Tôn Chí Tân rất muốn viết hai chữ ngu xuẩn, lại cảm thấy thật thực có lỗi với Tiger , cuối cùng không làm lung tung. 3 con cá nhỏ đặt cùng một nơi, càng nhìn càng thấy bộ dáng thực khôi hài, cũng không biết đốt thành thành phẩm thì trông như thế nào ? Tôn Chí Tân thật sự chờ mong. Lúc này sắc trời đã tối muộn, đang muốn cản hai người tự về lều của mình, nhưng dọn phôi xong để đợi chúng khô lại trở về, lại phát hiện hai vị này sớm đã ở lều của mình ngủ lại, nhỏ giọng nói chuyện, thảo luận ngày mai săn thú trở về hợp tác tiếp tục làm bình gốm như thế nào. Không biết có phải ảo giác hay không, Tôn Chí Tân cảm thấy hai vị này trải qua phối hợp làm bình với nhau đã có bộ dáng như anh em kết nghĩa tình thâm, không có chém nhau chan chát như trước nữa. Xem ra đây cũng là một chuyện tốt đi. Hai người này không đuổi đi nổi. Tôn Chí Tân đành phải đem hố lửa ở lều ngoài cháy lớn hơn chút, tự mình nằm ở đó. Hừng đông hôm sau tỉnh lại đám thợ săn đã xuất phát, bữa sáng là Buku làm , có lưu lại cho Tôn Chí Tân, đặt ở bên hố lửa duy trì độ ấm. Đứa nhỏ này vĩnh viễn cần lao như vậy, vĩnh viễn tri kỷ như vậy, Tôn Chí Tân thật sự thương hắn yêu t, cảm thấy tựa như con trai ruột của mình vậy. Rửa mặt xong mới đi tìm Buku khắp nơi, phỏng chừng đứa nhỏ này lại đi kiếm củi, kiếm củi hắn mỗi ngày đều kiên trì làm, tiểu tử kia thật sự rất có trách nhiệm, vô luận chơi thế nào cũng không quên. trẻ con thời Hiện đại làm sao hiểu chuyện như hắn được? Tôn Chí Tân càng nghĩ lại càng quí Buku, trong lòng nghĩ phải cái gì chơi vui ăn ngon thưởng hắn. Ân, cũng không thể nói là thưởng, Tôn Chí Tân chính là nhịn không được thích đứa trẻ này, bản năng muốn đối tốt với hắn Nhất thời không nghĩ ra được cho hắn cái gì, Tôn Chí Tân đi đến lò nung làm hôm qua đi một vòng. Cẩn thận quan sát lò nung mình cùng bọn trẻ làm ra, bởi vì lúc ấy lửa cháy đủ to, bọn trẻ đồng lòng cố gắng cho vào rất nhiều củi, hôm này nhiệt độ vẫn chưa rút, sờ vào còn thấy nóng. Tôn Chí Tân nhìn nó c ẩn thận, phát hiện bốn vách tường lò gốm đã cháy khô, so với chính mình tưởng tượng còn tốt hơn. Nói cách khác, lò nung này xem như dựng thành công, tùy thời có thể tiến hành nung gốm. Giờ quan trọng nhất là chuẩn bị nhiên liệu, hai là đợi phôi gốm Naaru và Tiger làm được cứng lại, là có thể khởi công. Quay đầu đi xem sân phơi gốm, Tôn Chí Tân không khỏi ấm lên trong lòng. phôi gốm vốn bày tán loạn đêm qua không biết được ai thật cẩn thận xếp lại chỉnh tề, còn dùng dây quây lại, báo hiệu cho người khác không nên tới gần, miễn làm hỏng mấy thứ này. làm như vậy không phải phụ nữ trong tộc chính là người già trong tộc, chỉ bọn họ mới có tâm tư tỉ mỉ như vậy. Tôn Chí Tân nhìn một vòng quây kia, trong lòng tràn đầy vui mừng. Vô luận là ai cũng sẽ như vậy khi thấy thành quả lao động của mình được người ta cẩn thận bảo vệ. Như thế khiến cho Tôn Chí Tân cảm thấy mọi thứ mình làm đều thu về được, thậm chí còn thu được nhiều hơn, bởi vì mọi vật đều có giá , chỉ có tình nghĩa mới là vô giá, một vòng quây bảo vệ đại diện cho rất nhiều tốt đẹp . Những người tiền sử này biết quý trọng thành quả lao động của người khác, càng hiểu bề ngoài thô lỗ ngu muội nhưng họ biết tôn trùng sinh hoạt và tâm tình của hắn. Ánh mắt Tôn Chí Tân ấm áp nhìn chúng, lúc này lại cảm thấy xuyên qua thật sự là đặc ân của trời cao! lại ngoài vòng quay còn có hỗn độn những phôi gốm phế phẩm, xem ra hơn phân nửa là từ trẻ con trong tộc. Phỏng chừng là buổi sáng thấy những phôi gốm này cảm thấy chơi vui, một đám liền nắm bắt thử, sau đó tùy tiện đặt ở đây. Bọn họ không dám động đến niêm thổ của Tôn Chí Tân, chỉ tùy tiện đào bùn đến nặn mấy cái này, chúng nó bên trong đa số đều không đâu vào đâu, chỉ có số ít là không tệ lắm. được người khác quý trọng thành quả lao động của mình như vậy, Tôn Chí Tân mỉm cười đem những vật nhỏ này vào trong vòng quây, dù sao cũng nung một mẻ, bọn trẻ nhìn thấy thành quả của mình nhất định rất vui. Đến giữa trưa, sợ phôi gốm bị ánh mặt trời làm rạn nứt, Tôn Chí Tân dùng da lông chấm nước vẩy vào mặt ngoài của chúng phòng ngừa xuất hiện vết rạn. thời gian ước chừng phải vài ngày, cuối cùng đợi chúng đủ cứng mới đem đi nung. Bước chuẩn bị Kế tiếp là nhiên liệu, Tôn Chí Tân cẩn thận suy nghĩ cảm thấy với tình huống trước mắt nhiên liệu tốt nhất gồm có hai loại, một là củi đốt, hai là than củi từ củi đốt. Trong đó nguyên lý rất cần chú ý , đầu tiên, nếu chỉ đơn đốt củi gỗ, độ ấm không đạt được đến nhiệt độ niêm thổ kết tinh, nó cần nhiệt độ từ 800 đến 1200 độ, mà củi gỗ bình thường chỉ có thể lên đến 420 độ. Đem củi gỗ biến thành than củi, khi phát ra nhiệt lượng rất khả quan, thích hợp đốt lò có thể đạt tới ngoài 1000 độ. Về phương diện này tư liệu bằng chứng có rất nhiều, Trung Quốc cổ đại dùng nó đến luyện gang đủ chứng minh khả năng của nó. Nhưng nung gốm lại cần lửa lớn, bởi vậy củi gỗ cũng thiết yếu , càng có thể phòng ngừa nhiệt độ tăng nhanh mà làm vỡ phôi gốm. Bởi vậy quá trình đầu vào hẳn là củi gỗ – than củi – củi gỗ. kết cấu nhiên liệu đầu vào Như thế có vẻ đầy đủ, đồng thời chúng nó khi lửa cháy lớn và nhiệt độ cao sẽ sinh ra ôxít carbon và carbon diocid ở từng giai đoạn, cuối cùng làm ra đồ gốm hoàn chỉnh. Bản thân Tôn Chí Tân cũng biết, bởi vì nung gốm cần trường kỳ chuẩn bị, trong quá trình rất dễ có sự cố phát sinh, sẽ lãng phí rất nhiều thời gian. Mùa đông ngày càng gần, thời gian không đủ để tiêu hao, cho nên kế hoạch của hắn cần sửa lại, không cần biết một lò nung có thể nung được bao nhiêu thứ, nhưng mục đích có thể làm ra sản phẩm dùng được phạt đạt tới. Như vậy để dùng hay để trao đổi sau này, sẽ không xảy ra sự cố. Mấy ngày kế tiếp Tôn Chí Tân không để ý Tiger oán giận và ánh mắt bất mãn của Naaru, mỗi ngày ngoại trừ thời gian hai người nặn gốm cho phép ở trong lều của mình, những lúc khác ngoại trừ ăn cơm sẽ đuổi đi luôn. Với tật xấu hay mềm lòng của hắn, hai kẻ tai họa này còn ở lại, hắn không được việc gì cả. Vì thể hắn thậm chí còn mời Trí giả Esuike, đẻ lão nhân gia ra mặt hỗ trợ đuổi hai phần tử ngoan cố không chịu đi khỏi lều của mình. Để làm than củi, dùng biện pháp đơn giản nhất để thu hiệu quả tối ưu. Chính là dùng một thứ dụng cụ, đem củi gỗ bỏ vào, ngăn không khí lại, củi gỗ ở bên trong sẽ đốt hết không khí, củi cháy dần thành than. Toàn bộ quá trình kỳ thật không khó, Trung Quốc cổ thời đại minh thanh ngay cả nha đầu nhà giàu cũng biết làm, dùng biện pháp này để làm than củi sưởi ấm. Chỉ là ở đây căn bản không có công cụ thích hợp, cái thứ này còn chưa phát minh ra đâu, toàn bộ quá trình làm than liền thành một vòng lẩn quẩn. Toàn bộ tình huống giống như sự xuất hiện tất yếu của bình gốm, khuyết thiếu dụng cụ sản suất cần thiết đã hạn chế sự phát triển của hai bộ tộc một cách nghiêm trọng. Cái gọi là phía đông không có phía tây có, đường này không thông Tôn Chí Tân đơn giản chọn dùng phương pháp khác làm than củi. Lấy một cái hố to, đem củi gỗ lấp vào, sau đó đắp đất lên, vì thế sẽ không cần đốt thêm củi gỗ. Cách này không tốt ở chỗ tốn công tốn sức, xác xuất thành công thấp, lượng củi gỗ lãng phí cũng có vẻ nhiều, đồng còn phải làm thêm một bước tiến hành chọn lựa than củi, bởi vì toàn bộ biện pháp gượng ép, lương phẩm khẳng định thấp. Bất quá như vậy cũng có ưu việt, duy nhất chính là có thể làm rất nhiều. Ngày đầu tiên Tôn Chí Tân hướng dẫn lũ tiểu quỷ đi làm, thiếu chút nữa làm cả đám mệt chết. Ngày hôm sau tiếp tục liều mạng, Tôn Chí Tân sắp điên rồi, hoàn toàn không đoán trước được lượng việc lại lớn như vậy, nếu không phải trẻ con trong tộc vô luận nam nữ cũng không mảnh mai gì, hắn thật đúng là làm không nổi. Ngày thứ ba, giải phóng, mãnh nam huynh Tamu từ doanh địa thu thập cây báng bên kia trở về trợ giúp , Tôn Chí Tân mới thấy ánh rạng đông. Quả nhiên, mãnh tướng huynh xuất mã, một chấp hai…… Nhầm rồi, hắn là một chấp mười ! sản lượng than củi mới chậm rãi nhiều lên, tới ngày thứ sáu, phôi đã phơi đủ rồi, lượng than cũng đã đủ để nung gốm. Ngày thứ bảy, tiễn bước Naaru và Tiger đi săn thú, Tôn Chí Tân rốt cục hạ quyết tâm: Hôm nay sẽ nung gốm, thành công hay thất bại, tuyệt đối không từ bỏ!