Carey bởi vì từ nhỏ đã cùng Snape học tập độc dược, hiện tại cậu có thể một mình điều chế ra rất nhiều loại độc dược, cũng có thể coi là một bậc thầy độc dược sơ cấp rồi. Vì vậy ở lớp độc dược Snape để cho một mình cậu dùng một bàn điều chế một số độc dược khác mà Snape sai bảo. Carey từ tận đáy lòng yêu thích độc dược, tại thời điểm điều chế độc dược cậu vô cùng thành kính, tập trung, hoàn cảnh bên ngoài có xảy ra sự cố gì cậu đều không cảm giác được. Cho nên khi cậu xoay người ghi lại biến hoá xảy ra trong quá trình điều chế độc dược, cậu căn bản là không thấy được Buck ném một vài thứ gì đó vào vạc dược của mình. Có thể là loại dược liệu này cùng những thứ tài liệu khác trong vạc đã xảy ra biến hóa nào đó, tại thời điểm Carey còn chưa phát hiện có gì lạ, vạc dược liền ầm một tiếng nổ mạnh. Cũng may trong quá trình chế tác độc dược Carey thường xuyên phát sinh loại nổ mạnh này, cậu coi như kịp thời phóng cho mình một cái protego mới không làm mình bị thương. “Carey Prince!” Đang kiểm tra ở một góc sáng sủa khác của phòng học Snape lập tức nghe thấy tiếng nổ chạy lại đây, đầu tiên anh nhanh chóng quét một vòng thân thể Carey xác định cậu không có bị thương, sau đó liền lớn tiếng trách mắng cậu, cũng phạt cậu sau lớp học nộp lại luận văn ba mươi tấc Anh về cách chế tác chắc chắn các loại độc dược. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thời gian rảnh rỗi trong tương lai của Carey đều phải sử dụng hết cho lần phạt này. Trước khi Snape lại đây Carey cũng đã xem xét vì sao vạc nổ mạnh, cậu hơi nghi ngờ, nhưng cũng không có phản đối lại trừng phạt của Snape. Trước đó Snape cũng trừng phạt cậu không biết bao nhiêu lần, qua mỗi lần trừng phạt, cậu đều có thể cảm giác được tiến bộ rõ ràng của chính mình, đối với loại trừng phạt này cậu vui vẻ chịu đựng. Hiện tại Carey không có tâm tư tìm hiểu vì sao trong vạc của mình lại có thêm một loại dược liệu, nhưng những người khác không định như cậu cứ vậy buông tha tên hại cậu nổ vạc. Ngoài Carey và Buck, Bert cách tương đối gần đã thấy toàn bộ quá trình sự việc, chỉ là cậu còn chưa kịp nhắc nhở Carey cái vạc đã nổ mạnh. Bert nhìn Buck tươi cười đắc ý dào dạt sau khi thấy vạc Carey nổ tung thì rất tức giận, cậu nắm chặt nắm tay. Tuy rằng tên Carey kia rất đáng ghét luôn cùng cậu dành ba, nhưng đó chính là người nhà của cậu, cậu coi trọng nhất chính là người nhà mình. Người nhà cậu chỉ có cậu có thể bắt nạt, những người khác tuyệt đối không được, nhất là tên ngu ngốc Potter kia lại càng tuyệt đối không được. Bert không định nói việc cậu thấy cho Snape, cậu muốn dùng gậy ông đập lưng ông. Bert định đi kho cất giữ dược liệu nhìn xem, tuy rằng trình độ độc dược không bằng Carey, nhưng dù như thế nào cũng lớn lên bên cạnh Bậc thầy độc dược Snape, hiểu biết của cậu đối với độc dược tin rằng tốt hơn nhiều so với đa số người trong lớp học này. Tuy nhiên một bàn tay ngăn lại hành động của cậu, đó là tên mặt dày mày dạn sáp đến cùng cậu hợp tác điều chế độc dược Donahue Weasley. “Cậu làm gì vậy? Cậu và tên Potter đáng ghét kia là đồng bọn?” Bert nhìn thoáng qua chỗ Buck. Bởi vì sợ Snape chú ý tới chỗ cậu đứng, nên cậu cùng Donahue dùng ánh mắt trao đổi. “Không phải, cậu xem hắn lập tức sẽ rõ, không cần phải tự ra tay.” Donahue cũng dung mắt liếc về phía Buck nơi đó. Donahue tuy nhìn khá bình tĩnh, nhưng nội tâm của cậu đang không ngừng phấn khích vì nắm được tay người trong lòng, quả nhiên thật mềm mại. Bert tập trung nhìn qua, khóe miệng xoẹt qua tia mỉm cười, quả nhiên đứa ngốc Potter làm sai bước rồi, kế tiếp cậu chỉ cần chờ tiếng nổ mạnh là được. Quả nhiên rất nhanh vạc Buck liền nổ tung như Bert đang mong đợi, hơn nữa Buck cũng không giống Carey được huấn luyện nghiêm chỉnh, cậu bị một ít chất lỏng văng ra làm bị thương. Snape cũng phóng nhanh tới, đầu tiên là dùng đũa phép giúp Buck xử lý tốt vết thương, đây là trách nhiệm của nam hộ sĩ tại Bệnh thất. Sau đó trừ điểm của Buck, cũng phạt cậu dọn sạch toàn bộ vườn trường, đây là nhiệm vụ của giáo sư độc dược. Hiện tại oán niệm với việc phải kiêm chức nam hộ sĩ của bệnh thất của Snape đã nhỏ đi nhiều, ít nhất anh có thể lập tức giải quyết những phiền toái mà đám quỷ nhỏ tạo ra trên lớp độc dược của mình, mà không phải như lúc trước tốn thời gian đem chúng đến bệnh thất. Điều này làm cho anh có càng nhiều thời giờ để hưởng thú vui khi trừ điểm trên người đám nhóc con này. Hiển nhiên hôm nay thú vui trừ điểm của Snape đã được thỏa mãn, bởi vì khi anh vừa xử lý xong phiền toái Buck làm ra, mới ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một người sắp làm nổ mạnh vạc của mình. Làm giáo sư môn độc dược, điều kiện đầu tiên chuẩn bị không phải tri thức độc dược cao thâm, mà là thần chú phòng ngự bảo hộ cường đại, dùng để đề phòng các phiền toái ùn ùn kéo đến từ bọn học trò. Snape ung dung lướt qua, vung đũa phép ngăn chặn vụ nổ mạnh lập tức sẽ xuất hiện, sau đó vô cùng tức giận hung tợn trách cái tên học trò vừa rồi, “Ngài Longbottom, tôi nghĩ nhà Longbottom là gia tộc phù thủy lâu đời đã từng liên hôn cùng vô số sinh vật pháp thuật, mà ngài hiển nhiên, dòng máu quái vật của ngài đã muốn thức tỉnh rồi.” Đại khái là bị ba vụ nổ vạc liên tục kích thích đến phát hỏa, giọng Snape nghe càng như tiếng rắn xì xì, làm cho hơi thở của anh càng thêm khủng bố, “Hufflepuff trừ 10 điểm, còn có ngài Potter sẽ cảm kích khi có ngài làm bạn, ngài cùng Potter hãy dọn dẹp sạch vườn trường đi.” Snape rất cảm ơn Godric vì muốn bốn Nhà cạnh tranh để trở nên tốt đẹp hơn mà đưa ra kế hoạch tính điểm, việc này có thể giúp anh phát tiết cơn tức mà đám quỷ con này làm ra trên lớp độc dược của mình. “Ôi mẹ ơi, nơi này thật là đáng sợ, con muốn về nhà.” Hufflepuff Longbottom yên lặng rơi lệ. Người luôn luôn ngại ngùng và nhát gan như cậu sau khi trải qua vô số lần rửa tội bằng nọc độc đã lập một nguyện vọng vĩ đại là muốn cho con cháu của cậu đều phải tiến vào nơi lấy dũng cảm vang danh – Gryffindor, nếu không với trình độ độc dược khủng bố của gia tộc Longbottom bọn họ sớm muộn gì cũng bị lửa giận của giáo sư độc dược hù chết tươi. Có lẽ là sức ép của Snape quá đáng sợ, đến nỗi ngay sau Longbottom lại có mấy học trò làm nổ tung vạc của họ, có khi Snape đúng lúc phát hiện ngăn lại, có khi anh không kịp phát hiện, đành phải đen mặt giúp học trò trị thương sau khi nổ vạc. Ngàn năm sau thời điểm học trò nhập học sẽ không giống học trò ngàn năm trước đã có một số kinh nghiệm nhất định khi nhập học. Thời đại ấy học trò xuất thân từ các gia đình phù thủy đã có một chút căn bản, mà học trò xuất thân Muggle thì thậm chí còn không biết đọc viết, cho nên tại lớp độc dược có biểu hiện không xong cũng không có gì ngạc nhiên. Mà lúc này bởi vì biểu hiện không ra gì của bọn học trò, lửa giận của Snape càng thêm dữ dội, sau đó lại liều mạng dùng nọc độc châm chọc, khiển trách học trò, tiếp đó các học sinh lại bởi vì sợ hãi mà nổ vạc, cứ như thế biến thành tuần hoàn ác tính. Ngay khi lớp học kết thúc, cả thầy và trò đều không khỏi thở nhẹ một hơi. Snape đen mặt ra bài tập buổi học tiếp theo, sau đó phất áo choàng nhanh chóng rời đi. Mà các học trò thì ở khoảnh khắc anh rời đi, có người nhịn không được mà cầu nguyện, cảm tạ thượng đế giúp mình bình an sống sót đến khi buổi học chấm dứt. Sau buổi học Carey từ miệng Bert biết được chân tướng vụ nổ vạc mà căm ghét Buck không thôi. Mà Buck cũng bởi vì bị Snape trừng phạt mà cực kỳ ghét người nhà Snape, đương nhiên trừ mỹ nhân tóc bạc. Bởi vậy hai người trong lúc đó thù hận càng thêm sâu sắc. Bởi vì trước đó những phù thủy như Godric đều không có kinh nghiệm dạy học cho nên bọn họ chỉ có thể từng bước từng bước như nhảy qua tảng đá sang sông mà thực nghiệm, bởi vậy làm ra rất nhiều chuyện cười. Sau một thời gian gà bay chó sủa ban đầu này, Hogwarts nghênh đón đêm Giáng sinh lần đầu tiên. Lễ Giáng sinh là hoạt động hàng năm của Hogwarts, Snape đã từng không hiểu vì sao bọn họ phải tổ chức ngày hội này (NN: không hiểu chỉ vì mấy ảnh thờ Merlin chứ hem thờ chúa), nhưng hiện tại Snape đã biết. Lão rồng ham ngủ lại hay tức giận khi thức dậy đáp ứng đem tòa thành cho phù thủy mượn để thành lập trường học đã từng đưa ra điều kiện: yêu cầu những phù thủy trong tòa phải tổ chức lễ hội chức mừng tại ngày sinh nhật nó, mà ngày sinh nhật nó rất khéo lại chính là lễ Giáng sinh hôm nay. Lễ Giáng sinh trong tòa thành đã sớm được gia tinh bố trí đẹp đẽ vô cùng, tràn đầy không khí ngày lễ, loại không khí mà buổi tối hôm khai giảng đạt được. Nhóm phù thủy nhỏ thể hiện nhiệt tình cao nhất với các loại thức ăn phong phú, bọn họ cố đem thức ăn tống vào bụng mình. Nhìn biểu hiện của bọn nhỏ nhóm giáo sư ngồi ở chỗ dành cho người trưởng thành cũng rất vui vẻ, bọn họ sôi nổi nâng chén chúc lão rồng ham ngủ kia trải qua một sinh nhật vui vẻ, cảm ơn vì cung cấp một ngày hội đoàn tụ cho những phù thủy. Tiệc tối qua đi, giáo sư và các học trò đều tự trở lại phòng ngủ. Salazar và Snape khó có được lúc không trực tiếp trở về phòng ngủ như bình thường, mà lựa chọn cùng đi rừng cấm tản bộ hẹn hò kiêm hái thuốc. Hôm nay là trăng tròn, hai người đi từ từ vào rừng cấm, bởi vì Nhân Mã và Vampire đều lựa chọn sống ở chỗ sâu trong rừng cấm, bọn họ không định đi tìm các bạn hàng xóm chào hỏi, mà là tùy tiện đi dạo. Hai người không nói gì, gần đây bọn họ vẫn luôn bận rộn nhiều việc, từ lúc bắt đầu xác lập quan hệ đã vội vàng chuẩn bị cho Hogwarts khai giảng, chờ khai giảng xong lại vội vàng dạy học. Salazar coi học trò là vật sở hữu của mình, bởi vậy rất để ý dạy dỗ các học trò, cố gắng rất nhiều. Mà Snape tuy rằng dạy học tương đối thuận buồm xuôi gió, nhưng mà thời gian còn lại không có Salazar quấy rầy cũng đều dùng để nghiên cứu độc dược. Dù sao thời đại này có rất nhiều dược liệu mà thời đại trước kia không có, này đối với người cuồng nghiên cứu độc dược như anh mà nói thật sự là một nơi toàn bảo vật. Bởi vậy hai người đã có danh phận người yêu nhưng căn bản không có bao nhiêu thời gian ở chung. Salazar thả Tử Xà trên cổ tay ra, để nó dạo chơi trong rừng cấm, giờ đây mới chân chính là thế giới hai người. Khi hai người ở chung cũng không nói nhiều, nhưng lại rất hưởng thụ loại không khí này. Hai người chậm rãi đi tới, tại một nơi trong rừng cấm – nơi ánh trăng tròn chiếu sáng một vùng có một đóa hoa xinh đẹp nở rộ dưới ánh trăng. Salazar ngắm nhìn Snape bởi vì chút hoa tươi xinh đẹp này mà lộ ra biểu tình kích động, ánh mắt của y hiện ra một tia ý cười mà y cũng không nhận thấy, không tự chủ được y tiến sát đến môi Snape. Snape đang rất sung sướng vì thấy được dược liệu hiếm có, ngay lúc anh đang vui vẻ, anh phát hiện Salazar đang tiến đến gần – môi mình. Snape cứng đờ không hề động, cho đến khi môi Salazar chạm đến bờ môi của mình, anh chậm rãi hé miệng đáp lại nụ hôn của Salazar. Dẹp bỏ cái sự kiện ô long nghịch súng ra lửa lần đó, đây mới là lần đầu tiên hai người thực sự hôn nhau. Trong không gian tĩnh lặng dưới ánh trăng, không khí hai người hôn nhau vô cùng hài hòa. Mà lúc này tại tổng bộ thánh điện kỵ sĩ ở bờ bên kia của eo biển England, Terracina đang bị đội trưởng đội thánh điện kỵ sĩ triệu kiến.