Snape vừa nổi lửa trại vừa phức tạp nhìn thánh điện kỵ sĩ nằm bất tỉnh bên kia, sao mọi chuyện lại có thể diễn ra đến bước này, làm thế nào một phù thủy lại cùng một thánh điện kỵ sĩ bình an vô sự ở cùng một chỗ? Snape hồi tưởng lại toàn bộ quá trình sự việc đã diễn ra. Hogwarts đã thành lập được ba năm, bọn học trò ban đầu đã trở thành những học trò năm ba. Bởi vì Hogwarts có thể vững vàng tồn tại qua ba năm đầu, nên những gia đình phù thủy vốn duy trì thái độ quan sát cũng bắt đầu đưa con em nhà mình vào Hogwarts. Không khí tại Hogwarts lập tức so với lúc mới bắt đầu tốt hơn rất nhiều. Mà bọn Godric cũng tranh thủ thời gian không dạy học kiên trì không ngừng tìm tòi giữa Muggle những đứa nhỏ có pháp lực và đưa bọn chúng về Hogwarts. Lúc này Godric thừa dịp Hogwarts nghỉ hè ra ngoài tìm kiếm phát hiện một cứ điểm của giáo đình đã bắt được mấy đứa nhỏ nghe nói là có pháp lực. Sau khi lẻn vào, Godric xác nhận những đứa nhỏ này đúng là phù thủy nhỏ xuất thân Muggle. Hơn nữa anh cũng thám thính được Giáo Hội tính đợi cho đến lễ Giáng sinh sẽ bắt những đứa nhỏ này hỏa thiêu trước mặt mọi người, khiến dân chúng lần thứ hai đắm chìm trong ánh sáng của thượng đế. Trước khi trở thành một người dạy học Godric kiên trì không ngừng cứu vớt những đứa nhỏ rơi vào tay Giáo Hội, mà nay khi đã trở thành một giáo sư, trách nhiệm của một người thầy trong tim khiến anh lại càng không thể để những đứa nhỏ phải chịu tổn hại trước mắt mình. Lúc này anh liên lạc với những người khác trong thành, lên kế hoạch giải cứu. Trên thực tế kế hoạch của bọn họ rất thành công, thành công lẻn vào, thành công tránh khỏi lính bảo vệ, thành công mang theo bọn nhỏ chuẩn bị rời đi. Đại khái tỳ vết duy nhất chính là một đội thánh điện kỵ sĩ bất ngờ đến thăm cái cứ điểm Giáo Hội này, phù thủy và thánh điện kỵ sĩ vậy là lại gặp nhau. Khi bọn thánh điện kỵ sĩ chuẩn bị xông lên ngăn cản phù thủy, những phù thủy ôm lấy đứa nhỏ cứu được độn thổ rời đi. Snape ở phía sau cũng mang theo cô nhóc mình cứu được độn thổ đi, chẳng qua ngay lúc anh độn thổ một bàn tay nắm chặt lấy anh. Chính vì sự cố ngoài ý muốn này quấy nhiễu khiến cho địa điểm độn thổ của anh xuất hiện sai lệch. Đáp xuống nơi độn thổ đưa đến, Snape cảm thấy may mắn mình không xuất hiện tình trạng phản phệ vì nhiễu loạn ngoài ý muốn, mà cô nhóc anh mang theo cũng không bị thiếu tay thiếu chân gì, thật sự là hết sức may mắn. Snape kéo cô nhóc đang quay cuồng vì lần đầu độn thổ tới bên chân, lúc này anh mới có cơ hội thấy rõ ràng cái tên quấy rối anh độn thổ. Không thấy không sao, Snape vừa nhìn thấy đối phương liền lập tức nắm chặt đũa phép, sự đề phòng hiện rõ trong mắt.Anh biết người này, tuy rằng đã gần mười năm chưa gặp lại đối phương, nhưng Snape liếc mắt một cái liền nhận ra. Đây là kẻ mạnh đầu tiên anh gặp sau khi đến thời đại này, cũng là người hủy diệt tòa thành Prince – thánh điện kỵ sĩ Germany Terracina. Không hổ là thánh điện kỵ sĩ được huấn luyện nghiêm khắc, người bị mang theo khi độn thổ sẽ càng không thoải mái so với người độn thổ, Germany Terracina dù cũng cảm giác choáng váng buồn nôn, nhưng là hắn vẫn rất nhanh vượt qua sự khó chịu đó. Giờ phút này hắn sắc mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm phù thủy áo đen trước mặt, người mà so với trong trí nhớ của hắn còn trẻ hơn rất nhiều trong lòng không biết đang suy nghĩ gì. Snape hơi kỳ quái là kẻ địch của phù thủy – thánh điện kỵ sĩ vì sao không thừa dịp anh mới vừa rồi không kịp thời phản kháng mà ra tay đối phó anh, chẳng lẽ đây chính là tinh thần kỵ sĩ? Dù vậy Snape cũng không cần phải chú ý cái gì là tinh thần kỵ sĩ, anh là một phù thủy, còn là một Slytherin giảo hoạt. Thời điểm đối mặt kẻ thù mạnh mẽ, anh sẽ không coi trọng thứ đạo đức quân tử, anh cần chính là đánh úp bất chợt, nếu không mạng của anh đã sớm mất qua mấy lần giao tranh của Tử thần Thực tử với Hội Phượng Hoàng rồi. Snape ra tay, năm đó tại tòa thành Prince anh đã thấy qua cách đánh quỷ dị của thánh điện kỵ sĩ, những người được giáo đình truyền dạy bí pháp đối phó với những người có pháp lực, rất khó đối phó, bởi vậy anh trực tiếp dùng Avada. Kỵ sĩ xám linh hoạt né được cái Avada vừa xuất hiện, hắn vẫn duy trì tư thế hai tay ôm ngực nhìn chằm chằm Snape. Snape không biết đối phương đang suy nghĩ gì, nhưng loại ánh mắt này làm cho anh cảm giác mình là con mồi mà đối phương là thợ săn. Slytherin tuyệt đối không ngồi chờ chết, Snape bắt đầu xuất những thần chú khác, hơn nữa anh đều dùng những thần chú có lực tấn công mạnh. Germany Terracina rốt cục ra tay, hắn rút kiếm ra trực tiếp dùng kiếm sắc bén đánh trả từng tia ánh sáng do Snape phát ra, mà trên người hắn lại có một tầng khí mỏng manh khiến cho hắn không đến mức bị thương do thần chú phản xạ từ thanh kiếm. Tuy rằng tầng khí mỏng manh trên người hắn càng ngày càng loãng, nhưng trong trận giao chiến này với Snape hắn đang chiếm thế mạnh. Snape nhăn mày, đây là thủ đoạn đặc biệt của thánh điện kỵ sĩ trong tình huống anh không xuất ra toàn lực, thủ đoạn quỷ dị của đối phương chiếm thượng phong, phải nghĩ biện pháp chiến thắng. Ngay khi Snape tăng mạnh pháp lực, phát ra càng nhiều thần chú nguy hiểm đánh về phía Germany Terracina, mà đối phương cũng có ý đồ sáp lại gần anh, đột nhiên bọn họ đồng thời cảm thấy mặt đất dưới chân đang không ngừng rung động, hơn nữa loại rung động này càng ngày càng mãnh liệt, bọn họ đã không thể đứng thẳng trên mặt đất. Động đất! Snape lập tức biết chuyện gì xảy ra. Anh ngồi xổm dậy, lập tức nắm chắc đứa nhỏ còn đang hôn mê bên chân. Bởi vì Germany Terracina quấy nhiễu mà Snape độn thổ sai chỗ, nơi này là một vách núi, phía dưới là biển rộng, sóng biển thỉnh thoảng đánh lên vách nham thạch anh đứng. Vị trí sau lưng của Snape là vách núi, trước mặt là thánh điện kỵ sĩ, có thể nói anh bị vị thánh điện kỵ sĩ này ngăn chặn lối ra. Hơn nữa lúc này trời còn không thương, xảy ra một trận động đất, bởi vì động đất khá mãnh liệt, dưới chân Snape xuất hiện những đường nứt gãy chạy về hướng biển rộng. Mọi thứ đều phát sinh trong thời gian rất nhanh, cho dù là gián điệp hai mang có thể chu toàn mọi việc như Snape cũng chưa kịp phản ứng thì khối đất dưới chân anh đã đứt ra. Trong nháy mắt rơi xuống vực, Snape nắm chặt cô bé, sau đó rất nhanh phóng thần chú vào mình và cô nhóc, mục đích làm cho bọn họ có thể an toàn rơi xuống. Nhưng là anh đột nhiên trợn trừng hai mắt, khiến cho anh có biểu cảm kia chính là vị thánh điện kỵ sĩ vẫn luôn bất động đột nhiên ra sức nắm chắc anh muốn túm anh đến nơi không có bị nứt rời ra của vách núi. Có thể là thánh điện kỵ sĩ thật sự cùng Snape không hợp, giống như trước đó hắn ta quấy nhiễu làm cho Snape độn thổ sai chỗ, giờ phút này hành động của hắn ta lại làm chậm thần chú của Snape. Mà ngay lập tức một dư chấn mãnh liệt kéo đến, vùng đất dưới chân vị kỵ sĩ dưới cũng đứt rời, sau đó bọn họ cùng nhau rớt xuống vách núi. Trong khoảnh khắc rơi xuống, Snape hơi do dự, nhưng cũng vẫn thảy cho gã kỵ sĩ một thần chú. Bởi vì đồng thời thêm pháp thuật cho ba người, trong đó còn có một đứa nhỏ không hề hay biết, Snape cũng chỉ kịp thời phóng lên ba người những thần chú phòng hộ cơ bản nhất ngay trước khi rơi xuống nước. Vài tiếng bùm vang lên, ba người đều rơi vào trong nước. Có thể bởi vì dòng máu yêu tinh cải thiện thân thể của anh, Snape từ chỗ cao rơi vào trong nước không hề ngất đi. Chỉ cảm thấy ngực bị đè ép, trước mắt có chút choáng thấy toàn màu đen, thế nhưng lập tức liền tỉnh táo lại. Sau đó anh nhìn tình huống bốn phía, cô nhóc kia trước khi rơi vào trong nước anh đã dùng một bàn tay nắm chặt, giờ phút này đang dựa sát vào anh. Tuy rằng hôn mê bất tỉnh nhưng cũng không có gì nguy hiểm. Mà tên thánh điện kỵ sĩ kia lại có chút không ổn, có thể là khi rơi xuống đụng phải đầu, trên đầu máu chảy ròng ròng, người đang nổi lềnh bềnh trong biển. Snape thoáng do dự một chút, vẫn bơi nhanh về phía thánh điện kỵ sĩ đang bị sóng cuốn đi, nắm chắt lấy hắn ta. Bởi vì một người phải mang theo hai người hôn mê bất tỉnh bơi lội trong biển rộng nên Snape cũng hơi khó khăn, anh thật vất vả bơi tới bờ biển, ra sức vứt hai người lên bờ sau đó chính mình cũng leo lên. Rời khỏi mặt nước liền tốt hơn nhiều, Snape không bị thương, pháp lực cũng không bị hao tổn, lúc này anh dùng bùa trôi nổi kéo hai người kia đi tìm chỗ nghỉ ngơi. Cuối cùng Snape lựa chọn một cái hang núi đặt chân, anh đốt lửa trại, thả kỵ sĩ tới bên đống lửa, mà chính mình thì ngồi vào đầu bên kia lửa trại. Một lúc sau cô bé kia liền tỉnh lại, bởi vì vẫn luôn được Snape bảo về cho nên cô  không có bị thương, nhưng có thể đã bị dọa nên sợ hãi co rúm lại trong góc, cẩn thận ăn lương khô Snape cho mình. Snape mặc kệ đã qua bao lâu vẫn như cũ không thể bồi dưỡng ra cái tính kiên nhẫn giả dối đối với học trò, mà ngay cả khi lẻn vào Giáo Hội cứu người anh cũng chẳng qua là thấy đứa bé này có tóc đỏ giống Lily mà lựa chọn mang theo cô bé rời đi, giờ phút này trừ việc cung cấp một ít thức ăn, anh sẽ không làm điều thừa đi an ủi đứa nhỏ bị thương hay những thứ linh tinh khác. Hơn nữa Snape giờ phút này còn đang băn khoăn tại sao mình lại thuận tay cứu kẻ thù, đương nhiên tiềm thức Snape cho rằng khi anh rớt xuống vách núi kỵ sĩ hành động vươn tay cứu anh là vì hắn không hy vọng con mồi đã tới tay lại đưa không công cho đám Poseidon. Khi Snape còn đang băn khoăn, kỵ sĩ đối diện lửa trại đã tỉnh, dù sao cũng là người đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, ngay khi mở mắt hắn ta đã vươn tay tới thắt lưng nơi để thanh kiếm tùy thân nhưng không tìm thấy cảm giác quen thuộc. Ánh mắt hắn vốn còn mờ mịt lập tức trở nên đề phòng, cuối cùng hắn ta thấy được Snape ngồi ở bên kia bởi vì ánh lửa lúc sáng lúc tối mà thấy không rõ nét mặt. “Vì sao anh phải cứu tôi?” Germany Terracina nghe mình dùng giọng nói khàn khàn hỏi. – Hết chương 60 – Tác giả: giáo sư cùng tình địch chung sống, Salazar anh chuẩn bị ghen chết đi.