Author: Cừu con nhi Thể loại: One - short Nhân vật: Xử Nữ nam - Thiên Yết nữ *oOo* Trong chuyện tình yêu, ai cũng bảo con trai sẽ là người chủ động trong mọi việc. Nhưng có lẽ là lầm rồi, vì tôi đã và đang được một Tổng Giám Đốc theo đuổi nhiệt tình đây này. Đến nổi tôi phải hẹn hò với chị ấy. Thật thì chị ấy không phải là tệ, nhưng chị ấy hơi lố thì phải. Mà chuyện hơi lố cũng chẳng có gì qua trọng nữa, tại tôi đang hẹn hò với chị ấy mà, yêu chị ấy nữa cơ đấy! Hè... hè... hè... để kể cho nghe hen. Hôm ấy... *oOo* Cậu thức dậy trong sự sảng khoái của ngày mới. Rất thoải mái! Nhưng... -Xử à! Chào buổi sáng. Cái sự sảng khoái đã bị dập tắt khi giọng nói ngọt như mật ong của chị nhẹ nhàng vang lên. Cậu trợn muốn lòi tròng khi... chị đang ngồi bên cạnh giường mỉm cười, tươi như hoa. -Chị... chị... Yết... Cậu bất giác cảm thấy ớn lạnh. Kể thì việc này cũng không phải chuyện lạ đời. Đơn giản là vì chị luôn xuất hiện vào mỗi buổi sáng như một lời chào buổi sáng vui vẻ. Tôi sống ở chung cư và phòng chị thông với phòng tôi qua đường ban công nên chị có thể qua bất cứ khi nào. Ai nói Thiên Yết lạnh lùng, khô khan chứ? Thiên Yết của cậu ngọt như mía lùi đây nè. Cũng đã 5 năm trời kể từ khi việc này xảy ra rồi đấy. Quay trở lại hiện tại, chị hôn nhẹ vào má cậu rồi cuồi tinh nghịch quay trở về phòng. Ở lại là một khuôn mặt đỏ hồng đến xì khói. Cậu lấy tay chạm nhẹ vào chỗ chị hôn rồi mút. Vẫn vị ngọt quen thuộc. Cậu quyết định rời khỏi giường và hòa mình vào dòng người nhộn nhịp (tất nhiên là sau khi thay quần áo và VSCN) sau nụ hôn buổi sáng ấy. Vừa bước ra cổng chung cư. Chiếc xe hơi sành điệu đen hiện đại đang rít còi ầm ĩ. Và đoán thử chủ nhân của nó xem? Chị đấy! Cậu thở dài rồi từ tốn xách cái cặp máy tính màu đen của mình rồi bước lên xe. Và như mọi ngày, chị là "tài xế tình nguyện" chở cậu đến công ty. Thật ra... chị là Tổng Giám Đốc đấy! Còn cậu? Đơn giản là một nhân viên kế toán. Kể ra thì nghe hơi bất hợp lý nhưng chị lớn hơn cậu 1 tuổi và là Tổng Giám Đốc. Công ty cậu làm cũng như chị là Tổng Giám Đốc là một công ty giải trí. Sau khi gửi xe, Tổng Giám Đốc vui vẻ nắm lấy tay cậu thủng thẳng tiến vào công ty. Chị ít nói nhưng cách chị thể hiện nói lên tất cả. Và đoán xem, ở trong công ty chị sẽ làm gì cậu? Câu trả lời là chị sẽ cho cậu làm kế toán riêng rồi. Trở lại, cậu và chị đang ở trong phòng làm việc riêng của chị, phòng Tổng Giám Đốc. Và... chị đã tấn công. Ánh mắt ma mị đầy quyến rũ ánh lên khi cánh cửa vừa đóng. Chị ôm choàng lấy cậu và "tiến công" vào khoang răng trắng ngà của cậu. Phải! Bạo thế đấy! Cậu thì không mấy ngạc nhiên vì lần nào cũng như vậy. Chỉ điều "trình" của chị ngày càng tăng thôi. Nhưng ai cũng có giới hạn. Chị buông cậu ra mỉm cười thật nhẹ nhưng vẫn có chút khiêu khích rồi tứ tốn đến bàn làm việc của mình. Cậu khẽ đơ. Không ngạc nhiên nhưng ngạc nhiên, có phải không? Ngày qua ngày, mọi thứ càng rõ rệt. Và cái tình cảm của cậu dành cho chị, ngày càng tăng. Cậu liếc nhẹ mắt sang chỗ chị thì thấy chị đang ngáp. Cậu thấy lo lắng. Trái tim của cậu rất muốn cậu lại gần hỏi nhưng cái lí trí bướng bỉnh khiến cậu phải dán chặt mông xuống ghế. Cậu xua cái ý nghĩ lo lắng và vùi mình vào công việc. Nhưng một lần nữa, cậu bị kéo ra. Kéo ra bởi hơi ấm nóng ngọt ngào quen thuộc. Cậu phì cười khi nhìn thấy khuôn mặt nhõng nhẻo của chị, cái kiểu rất-muốn-được-hôn. Nhưng vẫn cái tính lì đòn, cậu đẩy nhẹ chị ra rồi lắc đầu. Chị phụng phịu. Nhưng đâu có bỏ cuộc. Chị bắt đầu ôm lấy cậu từ phía sau. Cơ thể chị như áp vào cơ thể cậu làm cậu rợn mình. Nhưng... tính đàn ông mà, sao cưỡng lại được. Cậu chộp lấy chị và tấn công không thương tiếc. Chị bị tấn công bất ngờ nên hơi bối rối định đẩy cậu ra nhưng không được. Một lúc sau khi hoàn hồn chị mới để yên. Cứ thế, cả hai cứ đắm chìm trong thế giới mộng mơ ngọt ngào. Dứt nụ hôn, cậu đỏ mặt. Cậu đã mất lý trí. -Xử dễ thương quá! Tiếng chị khúc khích. -Chị chọc em á? -Một phần. -Chị cứ thế. Chụt! Một nụ hôn lên má. Chị nhếch môi cười khẩy nhìn cậu ngơ ngác. Rồi chị bỏ về chỗ của mình. Thật là... chị cứ mập mờ thế đấy. Cứ chọc, cứ quyến rũ rồi lại bỏ đi. Chị làm cậu cảm thấy chẳng tự tin khi đối diện chị. Tình cảm này... sẽ đi về đâu? Thôi thì đề tương lai quyết định vậy.