Vợ chồng bình thường
Chương 1 : Vợ chồng bình thường
Chương 1: Ngày rụng trứng (H)
Ngay khi Ban Ấu An bước vào cửa, người đàn ông đã giật chiếc túi trên tay cô và đặt nó sang một bên. Cô chưa kịp nói gì thì bên kia đã ôm chầm lấy cô từ phía sau, vùi mặt vào gáy cô mà hôn, hai tay sờ soạng trên ngực cô.
“Hừm...” Ban Ấu An rên rỉ, “Lý Mông, em còn chưa tắm…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chồng của cô đang cởi cúc áo trước ngực, miệng lẩm bẩm: “Sao dạo này cứ thích mặc đồ khó cởi thế này. Vợ ơi, giơ tay lên...”
Ban Ấu An nâng cánh tay lên để người đàn ông cởi quần áo của cô dễ dàng hơn. Cô đang mặc một bộ áo vest trắng. Ban Ấu An ngực không lớn, không thích mặc nội y nhưng Lý Mông lại thích cô mặc áo lót, có lẽ điều đó khiến bộ ngực không trọng lượng của cô trông quyến rũ hơn chăng?
Bàn tay Lý Mông luồn vào trong áo cách một lớp áo lót bao lấy bộ ngực của Ban Ấu An, xoa nắn mơn trớn, môi và lưỡi đồng thời hôn liếm trên lưng cô.
Ban Ấu An không thể đứng vững, côn thịt cương cứng của Lý Mông đâm vào mông cô một cái, cô lấy tay chạm vào thì thầm: “Anh có thể vào.”
Lý Mông mở khóa quần của cô, đưa tay vào quần lót cô đào bới một chút, Ban Ấu An nhẹ nhàng thở hổn hển, ép hai chân lại.
“Còn chưa đủ ướt.” Lý Mông tiếp tục hôn xuống lưng của cô, Ban Ấu An theo sức đẩy mà nằm trên sàn, Lý Mông đỡ lấy bụng dưới của cô, liếm láp đến xương cụt của cô mới dừng lại.
Ban Ấu An cảm thấy nóng ran ở rãnh mông, trong tiềm thức muốn thoát ra.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Lý Mông!” Ban Ấu An vô tư đá vào người anh, “Đừng có ngửi!”
Ban Ấu An đã quên mất rằng hôm nay là ngày rụng trứng của mình, cô đã chạy khắp nơi, mồ hôi ra rất nhiều và chắc hẳn ở nơi đó có mùi hôi.
“Chúng ta là vợ chồng với nhau còn thẹn thùng cái gì.” Lý Mông vỗ vỗ mông của cô.
Ban Ấu An chỉ có thể che mặt để trốn tránh hiện thực.
Lý Mông đưa lưỡi ra liếm mông cô qua lớp quần lót. Ban Ấu An không hề giãy giục, cô ngừng đấu tranh và tận hưởng nó.
Lưỡi của người đàn ông rất linh hoạt, Ban Ấu An không thể không rên rỉ sau khi bị liếm.
“Ô...” Ban Ấu An vô thức nuốt nước bọt tiết ra trong miệng, cô không biết có phải là ảo giác của cô hay không, mấy ngày nay Lý Mông vẫn đang làm tình với cô một cách nghiêm túc.
Thời gian đầu mới kết hôn, ngày Lý Mông khai phá nơi đó của cô, anh không có dịu dàng, chăm sóc như bây giờ, giống như chỉ làm tròn nghĩa vụ vợ chồng, thậm chí không hôn. Về sau, khi nào Lý Mông xúc động sẽ mãnh liệt hơn, nhưng tư thế lúc nào cũng là tư thế quay lưng không có ngoại lệ.
Ban Ấu An biết rất rõ dáng người, ngoại hình và giọng nói của cô không giống với người bạn gái cũ của Lý Mông, người đã quen nhau 7 năm, đây có thể là lý do khiến Lý Mông rất thích và cũng không muốn nhìn mặt cô.
Lý Mông không yêu cô và Ban Ấu An hiểu điều này, nhưng cô không hối hận khi kết hôn với Lý Mông. Anh là sự lựa chọn tốt nhất mà cô có thể chọn vào thời điểm đó.
Bây giờ Lý Mông lại giống như chó đức liếm hoa huyệt và mông của cô, không phải vì yêu cô mà là để làm cho cô thụ tinh mang thai vào ngày rụng trứng.
Hai người đã kết hôn được ba năm. Họ sử dụng bao cao su mỗi lần quan hệ tình dục, không thảo luận về chuyện con cái. Người lớn trong nhà của Lý Mông và bố mẹ của Ban Ấu An cũng không hối họ sinh con. Đương nhiên, họ đã lâu rồi không thảo luận và không chuẩn bị tìm hiểu thông tin việc mang thai.
Hai tháng trước, Lý Mông nói anh muốn có một đứa con.
Điều này hoàn toàn nằm ngoài kế hoạch của Ban Ấu An, cô còn chưa nghĩ ra lý do để từ chối thì Lý Mông như bước vào thời kỳ động dục. Sau đó, anh liên tục chú ý đến thời kỳ rụng trứng của cô, trong giai đoạn này, Ban Ấu An ở nhà thì khó có thể xuống giường được.
“Bà xã___”
“An An!!”
Ban Ấu An định thần lại, quay lại nhìn anh.
Lý Mông cau mày nhìn cô chằm chằm một lúc. Ban Ấu An biết anh tức giận, cười nịnh nọt: “Hôm nay em mệt quá...”
“Anh lớn tiếng cũng không thể làm em hoàn hồn.” Lý Mông đột ngột vỗ vào mông cô, Ban Ấu An đau đớn tột cùng, “Đang làm chuyện này mà em cũng thất thần được sao? Hả?”
Ban Ấu An không muốn tiếp tục tranh luận với anh về vấn đề này, lắc mông xoa xoa côn thịt đang dựng lều: “Lý Mông. anh tiếp tục đi.”
“Gọi ông xã.”
“… Ông xã.” Ban Ấu An tự kéo quần lót xuống một nửa, Lý Mông liếm quần lót của cô ướt đẫm, hoa cúc một và nửa hoa huyệt của cô đều lộ ra ngoài.
Cô đã rất ướt, Ban Ấu An chắc chắn, cô lấy ngón tay chạm vào hoa huyệt của mình, tách lỗ nhỏ bằng hai ngón tay.
“Em muốn.” Ban Ấu An không khỏi đỏ mặt nói, “Anh vào nhanh đi.”
Đáp lại cô là chiếc lưỡi mềm mại, nóng bỏng của Lý Mông. Khuôn mặt của người đàn ông vùi vào cặp mông đầy đặn của cô, chiếc lưỡi đi vào hoa huyệt của cô.
Truyện khác cùng thể loại
166 chương
120 chương
813 chương
15 chương
24 chương
5 chương