“Và ngươi biết mọi thứ về Shi ni shi?” “Không ai biết về nó cả.Đó là một địa điểm – và là một tổ chức.So với nó ta rất nhỏ bé bời vì..”- trông Shinichi có vẻ xấu hổ - “..well,ta đoán vì ta chỉ thích giúp đỡ mọi người.” “Và giờ ngươi muốn giúp đỡ ta?” “Nếu ngươi thực sự muốn trở thành con người..Ta biết một cách.” “Có lẽ tôi nên để hai người nói chuyện với nhau ? ” – Damon lên tiếng – “Ba người đã là một đám đông rồi ,đặc biệt là trên cái chạc cây này.” Stefan liếc anh sắc lẻm “Nếu anh có ý định dù là mơ hồ nhất về chuyện dừng chân ở khu nhà trọ…” “Với Damaris đang sẵn sàng chờ đợi anh ấy à ? Nghiêm túc xíu đi em trai.” – Và Damon biến thành dạng quạ ngay trước khi Stefan có thể bắt anh ta phải hứa Elena trở mình , máy móc sờ soạng để tìm kiếm một thân thể ấm áp nằm bên.Nhưng những gì ngón tay cô tìm thấy chỉ là một chỗ lún,lạnh lẽo với hình dạng của Stefan . Đôi mắt cô mở bừng . “Stefan?” Sự yêu thương.Đó là điều quá tuyệt vời hội tụ chỉ ở một con người.Anh ấy luôn biết khi nào cô sắp thức dậy.Và anh ấy hẳn đã xuống lầu để lấy bữa sáng cho cô – Mrs.Flower luôn có đồ ăn được hâm nóng sẵn sàng dành cho anh ấy khi xuống tới nơi(điều ấy chỉ càng chứng tỏ bà là một phù thủy trong dáng vẻ người da trắng)- và Stefan sẽ đem một chiếc khay lên. “Elena” – cô lên tiếng , kiểm tra giọng chỉ để nghe thấy mình đang nói – “Elena Gilbert , mày đã có quá nhiều những bữa sáng trên giường rồi” . Cô xoa bụng . Phải , chắc chắn cô cần luyện tập chút ít . “Được rồi” – cô tiếp tục tự nói ra ngoài – “ Hãy bắt đầu với việc thở đều và vặn mình .Tiếp đó là co duỗi nhẹ nhàng .Nhưng tất cả điều này..” – cô nghĩ – “..có thể đặt sang một bên khi Stefan xuất hiện.” Nhưng Stefan đã không xuất hiện kể cả khi cô thấy mệt mỏi sau bài vận động kéo dài trọn một tiếng đồng hồ. Và anh ấy đã không xuất hiện để mang lên, dù chỉ một tách trà. Anh ấy đâu rồi ? Elena nhìn ra ngoài khung cửa sổ và bắt gặp bóng dáng Mrs.Flower bên dưới. Trái tim Elena đã bắt đầu đập gấp kể từ khi cô luyện tập bài aerobic của mình và vẫn chưa có dấu hiệu chậm lại.Bắt đầu một cuộc đối thoại với Mrs.Flower dường như là chuyện bất khả thi khi cô hét vọng xuống : “Mrs.Flower ?” Và , không như dự đoán , người phụ nữ ngừng phơi quần áo và nhìn lên : “Đây rồi ,chuyện gì vậy Elena yêu quí ? ” “Stefan ở đâu ạ ? ” Dãy đồ phơi bay phấp phới xung quanh Mrs.Flower và che khuất bà.Khi chúng ngừng lay động, người phụ nữ đã biến mất. Nhưng Elena vẫn để mắt theo dõi chếc giỏ đựng đồ giặt.Nó vẫn ở đó.Cô kêu lên : “Đừng đi!” rồi vội vàng mặc quần bò cùng chiếc áo sơ mi xanh biển mới của mình.Sau đó, cô vội vàng nhảy cóc xuống cầu thang và vào khu vườn sau nhà.