"Mình cũng vậy", Elena đáp lại nhẹ nhàng. Và khi cô ấy theo những người bạn của mình vào nhà, cô ấy không góp phần vào tràng cười đó. Ngay khi cô ấy và Meredith mang được đồ của mình vào trong thì trời cũng đã tối. Thật khó để giữ được cô ấy ngồi trong phòng khách huyên náo của Bonnie bên cạnh tiếng lửa ầm ĩ, với một tách sô cô la nóng trên tay. Và ngay khi ba người họ thảo luận những kế hoạch cuối cùng cho Ngôi nhà ma, và cô ấy được thư giãn. "Chúng ta đang đi đúng hướng", cuối cùng Meredith nói. "Dĩ nhiên, chúng ta đã tiêu tốn nhiều thời gian để tính toán trang phục cho những người khác đến nỗi chúng ta còn chưa nghĩ cho bản thân". "Của mình thì dễ thôi", Bonnie nói. "Mình sẽ trở thành nữ tu của một thành phố cổ ở Xentơ, và mình chỉ cần một vòng hoa gồm những cái lá sồi trên đầu và một cái áo choàng trắng. Mary và mình chỉ may nó trong một đêm." "Mình nghĩ mình sẽ trở thành phù thuỷ," Meredith trầm ngâm đáp lời. "Tất cả chỉ cần một cái váy đen dài, còn cậu thì sao Elena?" Elena mỉm cười. “Ồ, việc đó vẫn còn là một bí mật, nhưng .... Cô Judith để mình đi gặp thợ may váy. Mình tìm thấy một tấm hình của một cái áo dạng dài thời Phục Hưng trong một cuốn sách mình dùng cho bài báo cáo miệng của mình, và mình sẽ bắc chước nó. Nó làm bằng vài lụa miền Bắc Ý, màu xanh đá, và nó tất nhiên là rất đẹp." "Nó có vẻ đẹp đó.", Bonnie nói. "Và đắt nữa". "Mình sử dụng tiền của mình với sự tin tưởng của ba mẹ mình. Mình chỉ hy vọng là Stefan sẽ thích nó. Đó là một ngạc nhiên với anh ấy, và .... Ừ mình chỉ mong anh ấy thích nó thôi." "Vậy Stefan sẽ trở thành gì? Anh ấy có giúp làm Ngôi nhà ma không?" Bonnie tò mò hỏi. "Mình không biết", một lúc sau Elena trả lời. "Anh ấy dường như không thích thú lắm với những thứ của Halloween". "Thật khó để nhìn thấy anh ấy được trùm trong mấy tấm vải ránh rới và bị phủ máu giả như mấy tên con trai khác", Meredith đồng ý. "Anh ấy ..... ừm, quá đáng tôn quý để bị như thế." "Mình biết!" Bonnie nói. "Mình biết chính xác anh ấy có thể trở thành cái gì, và anh ta nhất định phải diện bảnh đó. Nhìn xem, anh ấy là người ngoại quốc, anh ấy có một làn da tái xanh, anh ấy có một cái nhìn tuyệt vời làm người khác phải suy nghĩ.... Thêm vào những chi tiết và cậu sẽ có một bá tước Dracula hoàn hảo!" Elena mỉm cười với vẻ không bằng lòng. "Well, mình sẽ đi hỏi anh ấy". "Nói tới Stefan", Meredith nói, đôi mắt đen của cô ấy đang hướng về Elena, "mọi chuyện thế nào rồi?" Elena thở dài, nhìn vào ngọn lửa. "Mình.... không chắc nữa", cuối cùng cô ấy cũng lên tiếng, thật chậm. "Có những lúc mọi thứ rất tuyệt vời, và cũng có những lúc...." Meredith và Bonnie trao cho nhau một cái nhìn thoáng qua, vàu sau đó Meredith nói nhẹ nhàng. "Những lần khác thì sao?" Elena ngập ngừng suy nghĩ. Sau đó cô ấy đi đến một quyết định. "Chờ mình một chút", cô ấy nói, và đứng dậy đi nhanh chóng về phía cầu thang. Elena quay trở lại với một cuốn sách nhỏ bằng nhung màu xanh trên tay.