Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh
Chương 62
“Tối chủ nhật lúc chạng vạng em sẽ đưa ra lựa chọn của mình.”
Chạng vạng... bóng tối sâu thẳm tím thẫm của buổi chạng vạng...
Những màu sắc mịn như nhung phủ quanh Stefan, và anh quay trở lại với chính mình. trời không còn tối nữa và bình minh đã lên, lan khắp bầu trời quanh anh. Trong lúc chìm sâu vào suy nghĩ, anh đã lái xe ra tới tận bìa rừng.
Từ phía tây bắc, anh có thể nhìn thấy cây cầu Wickery và khu nghĩa trang. Những kí ức mới mẻ khiến mạch máu của anh rộn ràng.
Anh đã nói với Damon rằng anh sẵn sàng từ bỏ mọi thứ vì katherine. Và đó là những gì anh đã thực hiện. Anh đã từ bỏ tất cả những gì liên quan đến ánh mặt trời, và trở thành một tạo vật của bóng đêm vì cô. Một kẻ đi săn bị kết tội phải săn lùng chính mình mãi mãi, một tên trộm phải đi đánh cắp sự sống để thoả mãn huyết quản của hắn ta.
Và có lẽ là một tên sát nhân nữa. Không, họ đã nói cô gái tên Vickie sẽ không chết.
Nhưng có thể là nạn nhân tiếp theo của anh. Điều tồi tệ nhất về cuộc tấn công cuối cùng đó là anh chẳng nhớ được điều gì cả. Anh chỉ nhớ về sự yếu đuối, nhu cầu quá mạnh mẽ, và anh nhớ mình đã lảo đảo bước qua cửa nhà thờ, sau đó thì không nhớ gì nữa. Anh lấy lại được tự chủ khi đã ra ngoài với tiếng hét của Elena vang vọng bên tai – và anh đã chạy hết sức tới bên cô mà không dừng lại để nghĩ xem điều gì đã xảy ra.
Elena... trong một thoáng anh cảm thấy một sự gấp gáp của niềm vui thích tự nhiên và cả nỗi sợ hãi, quên hết mọi thứ xung quanh. Elena, ấm áp như ánh mặt trời, mềm mại như buổi ban mai, nhưng sâu thẳm trong cô cứng rắn như thép khó có thể bị phá vỡ. Cô giống như ngọn lửa bùng cháy trong lớp băng, như mũi dao găm bằng bạc sắc nhọn.
Nhưng anh có quyền yêu cô hay không? mỗi cảm xúc của anh với cô đều đặt cô trong nguy hiểm. Liệu điều gì sẽ xảy ra nếu lần tới khi cơn khát đang chiếm lấy anh, Elena lại đang là con người sống gần anh nhất, là mạch máu gần nhất với dòng máu tươi mới ấm áp?
Mình sẽ chết trước khi chạm vào cô ấy, anh nghĩ, thề với chính mình. Trước khi mình xuyên qua mạch máu của cô, mình sẽ chết vì khát. Và mình thề rằng cô sẽ không bao giờ biết được bí mật khủng khiếp này. Cô ấy sẽ không bao giờ phải từ bỏ ánh sáng mặt trời vì mình.
Phía sau anh, bầu trời đã sáng rõ. Nhưng trước khi rời khỏi đó, anh nảy ra một ý nghĩ sáng suốt, với tất cả nỗ lực của nỗi đau đằng sau nó, anh tìm kiếm vài Kẻ có sức mạnh khác có thể ở gần đây. Tìm kiếm một vài sự lí giải khác cho những gì xảy ra trong nhà thờ.
Nhưng chẳng thấy gì cả, không có một dấu hiệu nào của câu trả lời. Khu nghĩa trang nhạo báng anh với sự im lặng.
Elena thức dậy với mặt trời chiếu sáng qua ô cửa sổ. Cô cảm thấy, lúc đầu, như thể mình vừa phục hồi sau một trận cảm cúm dài, và như đây là buổi sáng Nô-en.
Những suy nghĩ của cô lẫn lộn cả với nhau khi cô ngồi dậy.
Ối. Cô đau khắp mình mẩy. Nhưng cô và Stefan – đã đặt mọi thứ đúng chỗ. Tên khốn say rượu Tyler thô lỗ... Nhưng Tyler không còn là vấn đề nữa. Chẳng có gì đáng quan tâm ngoài việc Stefan yêu cô. Cô đi xuống cầu thang trong chiếc áo ngủ, nhận ra từ ánh sáng xiên ngang qua cửa sổ rằng cô hẳn đã ngủ rất trễ. Dì Judith và Margaret đang ở trong phòng khách.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
185 chương
14 chương
75 chương
43 chương