Nhật Ký Ma Cà Rồng Tập 1: Thức Tỉnh
Chương 42
“Và chiếc váy đó cũng thật đẹp,” Caroline tiếp tục, trong khi tâm trí Elena vẫn hoạt động theo bản năng. Cánh tay khư khư khoác tay Stefan một cách tự nhiên đã nói với cô tất cả mọi chuyện: Caroline đã ở đâu vào giờ ăn trưa trong những tuần qua, cô ta đã làm gì. “Mình nói với Stefan là bọn mình chỉ ghé qua một chút thôi, nhưng bọn mình sẽ không ở lại lâu. Nên cậu không phiền nếu mình giữ anh ấy cho riêng mình trong các điệu nhảy chứ, được không?”
Elena trở nên bình tĩnh đến kỳ lạ trong lúc này, tâm trí cô kêu vo vo trống rỗng. Cô nói không, dĩ nhiên là cô không phiền, và nhìn Caroline bỏ đi, một bản hòa tấu của vàng nâu và vàng kim. Stefan đi với cô ta.
Một vòng tròn các gương mặt xung quanh Elena; cô quay đi khỏi họ và tiến về đối diện với Matt.
“Anh đã biết anh ta đi với cô ta.”
“Anh biết cô ấy cũng muốn anh ta. Cô ấy theo đuôi anh ta vào giờ ăn trưa và sau giờ học, và đôi chút ép bản thân với anh ta. Nhưng…”
“Em hiểu rồi.” Vẫn còn khó chịu, bĩnh tĩnh một cách giả tạo, cô lướt qua đám đông và nhìn thấy Bonnie đang đi về phía mình, và Meredith cũng đã rời khỏi bàn. Họ đã chứng kiến. Có lẽ mọi người đều chứng kiến. Không nói lời nào với Matt, cô đi về phía họ, theo bản năng hướng về phòng vệ sinh nữ.
“Cậu thấy cái váy đó chứ?” Bonnie nói, khẽ kín đáo nắm lấy những ngón tay của Elena.
“Phần trước chắc hẳn là được dán chặt bằng keo siêu dính. Và cô ta sẽ mặc gì vào vũ hội tới nhỉ? Giấy bóng kính ư?”
“Handiwrap,” Meredith nói. Cô ấy thêm vào với giọng thấp, “Cậu ổn chứ?”
“Ừ.” Elena có thể thấy trong gương mắt cô sáng rực và có một đốm màu đang đốt cháy hai bên má. Cô vuốt tóc và quay đi.
Căn phòng trống rỗng, để họ được riêng tư. Bonnie đang nghịch lo lắng với cái nơ bướm đính sequin ngang thắt lưng. “Sau cùng có lẽ đó không phải là chuyện quá tệ,” cô nói êm ả. “Ý mình là, cậu đã không nghĩ về bất cứ gì khác ngoại trừ anh ta trong mấy tuần rồi. Gần cả tháng. Vậy nên có lẽ thế này là tốt nhất và cậu có thể tiếp tục với những thứ khác, thay vì… ừm, đuổi theo anh ta.”
Et tu, Brute? Elena nghĩ. “Cám ơn cậu rất nhiều vì đã ủng hộ,” cô nói to.
“Giờ thì, Elena, đừng như thế chứ,” Meredith chen vào. “Cậu ấy chỉ cố không làm tổn thương cậu thôi, cậu ấy chỉ nghĩ…”
“Và mình tin rằng cậu cũng nghĩ vậy, đúng không? Ừm, tốt thôi. Mình sẽ chỉ cần ra ngoài và tìm cho bản thân vài thứ khác để tiếp tục. Như mấy người bạn thân khác chẳng hạn.” Cô để họ nhìn chằm chằm phía sau cô.
Bước ra ngoài, cô ném mình xoay tít trong màu sắc và âm nhạc. Cô đang tỏa sáng hơn bất kỳ vũ hội nào trước đó. Cô nhảy với tất cả mọi người, cười quá to, tán tỉnh mọi anh chàng trong tầm ngắm của cô.
Họ gọi cô lên và trao vương miện cho cô. Cô đứng trên sân khấu, nhìn xuống những hình dáng hình bướm sáng chói phía dưới. Ai đó tặng hoa cho cô, ai đó đặt vương miện tiara lên đầu cô. Có những tiếng vỗ tay. Tất cả trôi qua như trong một giấc mơ.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
33 chương