Nhưng bất cứ điều gì cậu muốn nói đều bị cắt ngang bởi tiếng ríu rít của những cặp khác. Bonnie và Raymond đi với họ trên xe của Matt, và luôn có những lời dí dỏm không dứt suốt quãng đường đến trường. Âm nhạc vọng ra ngoài những cánh cửa mở của giảng đường. Khi Elena bước ra khỏi xe, một điều chắc chắn kỳ dị bao trùm lấy cô. Có gì đó sẽ xảy ra, cô nhận thấy thế, nhìn vào khối hình vuông của tòa nhà trường học. ‘Tốc độ’ đang được giữ thấp trong mấy tuần vừa qua sắp sửa tăng vụt lên đây. Mình đã sẵn sàng, cô nghĩ. Và hy vọng là như thế thật. Bên trong, một cảnh như kính vạn hoa với màu sắc và các hoạt động. Cô và Matt bị kéo ồ vào ngay khi họ bước vào, và những lời ca tụng trút xuống cả hai người họ. Váy của Elena… mái tóc của cô ấy… những bông hoa của cô ấy. Matt là một huyền thoại của những việc: một Joe Montana khác, một sự đánh cuộc chắc chắn ột suất học bổng dành cho vận động viên. Trong sự xoay tít đến chóng cả mặt đang sống và thở vào cô, Elena vẫn tiếp tục tìm một cái đầu tóc đen. Tyler Smallwood đang thở mạnh về phía cô, mùi của sức mạnh và Brut và kẹo Doublemint. Bạn gái anh ta đang nhìn như muốn giết người. Elena lờ anh ta đi trong hy vọng là anh ta sẽ đi chỗ khác. Thầy Tanner đi ngang qua với một cái ly giấy đầy nước, trông có vẻ cái cổ áo đang bóp cổ thầy. Sue Carson, một nàng công chúa đêm vũ hội năm cuối khác, thở mạnh và thủ thỉ về cái váy màu tím violet. Bonnie đã ở ngoài sàn nhảy rồi, lấp lánh lung linh dưới ánh đèn. Nhưng Elena không thấy Stefan đâu cả. Lại một luồn hơi Doublemint nữa và cô muốn bệnh luôn. Cô thúc vào Matt và bọn họ bỏ ra phía bàn thức ăn, nơi mà Coach Lyman đang chửi rủa bài phê bình trận đấu. Những cặp đôi và nhóm bạn đi đến phía họ, trải qua vài phút và sau đó lui ra nhường chỗ cho cặp kế tiếp đang xếp hàng. Giống như họ là Hoàng tộc thật sự vậy, Elena nghĩ lung tung. Cô liếc qua bên để xem Matt có chia sẽ trò tiêu khiển của cô không, nhưng cậu ấy đang nhìn chằm chằm về phía bên trái. Cô nhìn theo hướng cậu ấy. Và ở đó, ẩn nữa người sau đám cầu thủ bóng bầu dục, là cái đầu tóc đen mà cô đang tìm kiếm. Không thể nhầm lẫn được, ngay cả trong anh đèn lờ mờ. Một cơn rung chạy khắp người cô, nhiều đau đớn hơn bất cứ thứ gì khác. “Giờ sao nào?” Matt nói, quai hàm cậu nghiến lại. “Trói gô lại nhé?” “Không. Em sẽ mời anh ta nhảy, thế thôi. Em sẽ đợi đến khi chúng ta nhảy điệu đầu tiên, nếu anh muốn.” Cậu ấy lắc đầu, và cô bước về phía Stefan qua đám đông. Càng lúc càng hung hăn, Elena ghi nhận thông tin về anh ta khi cô đi đến gần. Chiếc áo cộc màu đen của anh được cắt khác biệt và tinh vi hơn những tên con trai khác, thanh lịch hơn, và anh ta đang mặc một chiếc áo len cashmere phía dưới nó. Anh ta đang đứng khá điềm tĩnh, không sốt ruột, khá cách biệt so với những nhóm xung quanh anh ta. Và, mặc dù cô chỉ có thể thấy anh ta trong hồ sơ, cô có thể nhận ra là anh ta đang không đeo kính.