Lạnh
Chương 9 : Nỗi đau
Trong màn đêm mịt mù, vẫn chừa lại đó là từng cơn gió thổi đứt quãng lạnh ngắt đến vô hồn, khẽ thổi qua mái tóc dài bê bếch máu lê liệt dưới nền suối. Cơ thể lạnh buốt xanh ngắt do những cơn gió vô tình thổi. Mái tóc đen xanh bị nhuộm đỏ hết cả còn mái tóc hồng kia nay cũng phơn phớt máu hồng đào. Hơi thở yếu ớt len lỏi lấy lại sự sống từ tay tử thần,những giọt máu càng ngày càng ứa ra nhiều hơn, dần xuống con suối nhỏ gần đó, những giọt máu như gửi lời tạm biệt cuối cùng từ hai cô gái.......
Ánh đèn sáng khẽ chiếu vào hai khuôn mặt trắng bệt cùng hơi thở yếu ớt như không cầm cự nổi. Nhè nhẹ bước tới chính là bác bảo vệ hay canh gác ở đây, khi thấy hai cô gái nằm đây, bác chỉ biết nhìn mã số rồi vội chạy đến khu tập trung trường đó đến thông báo cho GV biết (may mắn ghê). Bác chạy trong tinh thần chưa kịp định hình lại, tim bác vẫn đập liên hồi, bác là vị cứu tinh cho hai cô tiểu thư này.
- Thông báo với trường, tôi tìm thấy xác của 2 em học sinh lớp 10A1. Mời thầy Tổng cùng GV chủ nhiệm đến xác nhận.
Bác bảo vệ nói to làm các phía xung quanh cũng bị ảnh hưởng, đèn bắt đầu sáng rực lên. Chỉ riêng cái lớp 10A1 kia là tim muốn rớt cả ra, hoàn toàn không tin là họ chỉ còn là hai cái xác. Chừng 20 tiếp đó, lại có thêm hai bác nữa chạy vội đến thông báo thêm là thấy thêm xác 4 em nữ sinh trường này bị nhốt trong nhà kho. Giờ đây, các anh sao đã chính thức lo lắng, tinh thần hoảng loạn chạy vội đến lớp 10C2 mặt ai cũng toát lên vẻ gì đó là lạnh lùng tàn nhẫn.
- Tôi nói các cô ra tay vừa phải chứ tôi không nói là các cô hành hạ người ta như một con búp bê, hiểu chứ?
Nhân Mã hét lên, nhưng như thế vẫn lay chuyển được những con người tàn nhẫn vô tâm đang đứng trước mặt các anh và các anh cũng tàn nhẫn không kém họ.
- Tôi thích xử lý sao mà không được, nhìn nó làm gì chúng tôi này?
Nói rồi, Hội trưởng hội học sinh kia vạch ra bàn tay chia chỉa vết rạch của dao lam, cố rặng từng giọt nước mắt, những giọt nước mắt giả tạo. Bạch Dương chỉ nhìn những giọt nước ấy mà cười nhếch mép.
- Tôi không tin.
Bạch Dương tóm cổ một bạn nữ trong số đó, đôi mắt xanh ngắt đến vô hồn nhì cô gái ấy mà ném đi không thương tiếc. Đôi tay bóp chặt mang đầy vẻ tức giận cùng đôi mắt bỗng bạc bẽo đến đáng sợ.
- Cứ tin đi, chúng nó sắp chết hết rồi.
Nói rồi, bọn họ hất khuôn mặt đầy dơ bẩn, sự trơ trẽng chẳng ngại ngùng. Không lẽ, chỉ vì yêu, mà họ làm vậy?
Chỉ trong 20 phút hạn hẹp, các sao nữ đã được đưa vào trạm y tế gần nhất để chữa trị, kết quả vẫn còn nằm ngoài sự dự đoán. Nhưng, trong số các học sinh nơi đây chỉ có các sao nữ là bị ẩn gia thế do muốn có sự an toàn tuyệt đối, nhưng đâu phải lúc nào cũng như họ nghĩ, càng có danh tiếng thì càng khó bị tấn công. Các học sinh bị tập trung lại một chỗ vì sự an toàn là trên hết, thầy cô bộ môn của 10A1 đều được đi cùng với một số thành phần lẻn mất.
- Nhẹ thôi!
Bảo Bình vỗ vai Nhân Mã đang đạp ình ình xuống đất do tức dận sau trò chơi vừa rồi, nét mặt trông khá xanh xao cùng mang mác theo đó là chút buồn.
- Kệ nó đi, hậu quả nó vậy.
Bạch Dương đi đầu quay lại phía sau nói, anh còn buồn hơn họ nhưng chẳng qua anh dấu kín nó trong lòng, tệ hơn là Bảo Bình chẳng thốt lên được chữ nào cứu cắm đầu mà đi.
- Mày cũng đồng ý mà còn la.
Sư Tử đi chót nói, đôi mắt pha loãng nét dận dữ cùng tự trách rất nhiều, cơ thề Song Ngư vốn khá yếu nhưng lại rất ham chơi, hầu như chưa ai có thể biết được bệnh tình của Ngư nhi ra sao.
- Nói ai thế?
Nhân Mã nhìn Bạch Dương bằng đôi mắt đầy sát khí, làng trong toàn một màu đen đến vô hồn. Giọng nói cũng đậm chất lạnh lẽo.
- Nhanh nhanh đi, đi lén mà nói hoài.
Song Tử vội nhắc nhở chúng bạn đang đứng phía trên vì họ đang đi sát mép tường nên chỉ đi hàng 1 là đủ chỗ.
Trong căn phòng trắng, từng khuôn mặt từ đẫm máu đến xanh ngắt cùng xám nhợt đều có. Khuôn mặt không chút hồ cùng đôi mắt không thể mở dù một chút. Bạch Dương chỉ vừa chòm đầu vào xem, đối mắt anh, khuôn mặt đẫm máu cùng mái tóc màu xanh cũng nhuốm màu đỏ tươi, từng đường nét trên khuôn mặt đã bị hàng gai đâm cho ứa máu. Bạch Dương hoảng hồn vội kéo Bảo Bình lên, lần này anh sốc nặng hơn bao giờ hết, nhìn Yết kìa máu tóc hồng kia nay đã nhuốm hàng máu đỏ tươi từ vầng tráng nhỏ, máu cứ ứa ra không ngừng, vết thương rách ngày một lớn hơn. Thấy Bảo Bình đứng đơ người, cả đám vội đi lên cửa chính xem Cho Tiện, theo cách khéo léo, họ đã lẫn qua được mặt giáo viên. Họ kéo các bác sĩ lại căn phòng đó,chi phí các sao nam. Trong tám tiếng dài thâu đêm, kết quả còn trong tầm dự đoán, các bác sĩ chỉ cầm bộ hồ sơ ra nói đôi chút:
- Các em nữ trong phòng tạm thời không sao, có thể cứu được.
Câu này làm mọi người có vẻ nhẹ nhàng hẳn, hồn ai cũng như được giải thoát sự lo lắng dần mất đi.
- Nhưng có điều đáng lo ngại ở đây các em ấy đều mắc chứng mất trí, chỉ nhớ được mọi chuyện từ trước mười hai, còn lại đã quên sạch. Cụ thể hơn
Thiên Yết: Thiếu máu, có vết thường bị nhiễm trùng, mất trí nhớ do va chạm mạnh xuống hệ thần kinh, cảm lạnh.
Kim Ngưu: Da tái ngắt do có ngửi hoặc tiếp xúc với những thứ không an toàn, cũng mất trí nhưng chỉ là một thời gian ngắn.
Thiên Bình: Có rất nhiều vết bầm cùng những vết thương, mất máu nghiêm trọng gây ra chứng mất trí, vết thương bị nhiễm trùng.
Ma Kết: Chỉ bị trầy đầu gối cùng tay, chân trầy khá nhiều, va chạm vùng đầu do miếng nhôm nên chứng mất trí cao.
Nói rồi, bác sĩ lẳng lặng quay vào trong, nét mặt có đôi chút buồn, nhưng vẫn gắng cười cho họ yên tâm. Chưa kịp vào hẳn đã bị tay của 2 anh nào đó giữ lại?
- Cự Giải/Song Ngư sao vậy bác?
Tiếng nói đồng thanh của Bạch Dương và Sư Tử lên tiếng đồng thay, đôi mắt có nát giận dữ cùng sự lo lắng đến đáng sợ.
- Hai em ấy, em Song Ngư thở rất yếu có nguy cơ tử vong cao, cùng hệ thần kinh rối loạn làm máu không lưu thông, mới biết thêm là em ấy bị bệnh suy nhược cơ thể nên có thể nói em này là trường hợp không khả quan mấy. Còn về Cự Giải, em ấy đã bị sốt trước khi bị thương cùng với cơn mưa ban chiều làm em ấy có chứng mất máu nghiêm trọng, hô hấp yếu cùng bệnh sốt di căn do nọc độc của bọ cạp gây ra, tạm nói chung em ấy giống trường hợp của em Song Ngư, hai em ấy có thể sống hoặc sẽ không còn vì cả hai đều rất yếu, máu mất rất nhiều cùng hệ hô hấp kém.
Để lại đó, Sư Tử gục xuống không nói nên câu, anh nhớ người con gái mới sáng này còn vui vẻ chơi bài với anh nhưng giờ cô ấy sắp không còn rồi. Bạch Dương đấm tay vào tường tự trách bản thân, cũng chẳng bật được lấy một câu. Đôi mắt cả hai nhìntrong vô vọng. Vậy, họ sẽ không thấy được ánh nắng bán mai này rồi, nụ cười tỏa nắng hôm nào, rồi cũng mất.......
- Các con của chúng tôi đâu?
Từ xa chạy tới, là những người danh tiếng hàng đầu nước hoặc tiếng tăm lừng lẫy. Ai nấy khuôn mặt cũng hoảng hốt cùng sự lo lắng mà ra.
- Cho hỏi các vị là ai?
Cô Kim ngạc nhiên khi một dàn người nổi tiếng đứng trước mặt cô làm cô hoảng hơn bao giờ hết.
- Tôi là Ba đây là Mẹ của Song Ngư, Ma Kết, Kim Ngưu, Cự Giải, Thiên Yết và Thiên Bình.
Trước mặt các sao nam là các vị thuộc hàng quý tộc danh tiếng, ông chùm Mafia với người vợ xinh đẹp là vị công nương nổi tiếng, gần đó là hai vị có đôi mắt đều xanh ngắt như nhau, có danh là những người giàu trên thế giới. Hai gia đình quý tốc thì khỏi nói, họ nổi tiếng cũng không kém phần quan trọng trong các sự kiện lớn nên họ cũng là điểm nhấn mạnh trong mọi truờng hợp. Cùng hai gia đình phải nói là nổi hơn nổi, họ đều là những người mà báo chí ngày đêm tìm kiếm, họ rất thành đạt từ chứng khoáng đến làm việc nghệ thuật, tất cả đều thành công trong mọi lĩnh vực.
Bảo Bình khẽ nói nhỏ vào tai Bạch Dương:
- Ba mẹ Cự Giải kìa.
Bảo Bình chỉ vào người phụ nữ có mái tóc xanh đen cùng người đàn ông lịch lãm có mái tóc đen tuyền. Họ trong có vẻ khá lo lắng.
Sau chừng một tiếng đứng tranh cãi, cuối cùng ba mẹ các sao nữ mới đưa ra một quyết định là cho con họ chuyển trường hoặc chuyển lớp theo thiệt hại. Rất may, trong khoảng thời gian gang tấc kia đã có một thứ gì đó vô hình đã cứu được mạng sống của Song Ngư và Cư Giải. Làm họ quyết định cho con họ chuyển lớp mong sẽ có sự an toàn hơn nữa cho các con họ. Và tuy nhiên, những fan nữ gây ra những trò này đã bị đưa về phía cảnh sát giải quyết, chưa hẳn kết thúc tại đó còn nhiều chuyện vẫn còn giữ kín, chôn sâu tận trong ký ức lạt lõng phương xa. Ngày hôm đó trôi qua thật nhanh, các sao nữ đã được một chiếc Limo đưa về trước bao sự ngỡ ngàng của Đống fan girl. Các anh sao thì đứng nhìn chiếc xe khuất dần trong làn khói mù mịt, đây là cảnh xế chiều hoàng hôn buông dần trong những thắc mắt nghẹn ngào chưa có lời giải đáp....
Dù chỉ một lần, em chỉ mong anh nói
Anh yêu em
Truyện khác cùng thể loại
11 chương
10 chương
18 chương
82 chương
55 chương