Cặp đôi lạnh lùng
Chương 1 : Ghoul & k.w.
2h30AM, biệt thự Black - nơi được coi là tòa nhà chính của tổ chức Ghoul, New York.
Bóng tối bao trùm lên căn biệt thự 7 tầng này làm nó trở nên u ám, mang đầy sát khí hơn.
Cốc cốc !
- Vào đi. - Giọng nói lạnh tanh vang lên khiến người nghe không khỏi lạnh sống lưng.
- Thưa chủ nhân, đã có kết quả. - Người đàn ông run run cất giọng mang đầy sự sợ hãi.
- ...
- Bang CXT9, Z7, KT18 cùng 9 bang khác ở châu Âu đã nằm gọn trong tổ chức của chúng ta rồi ạ.
- Ừm, ra ngoài - Đôi môi anh đào khẽ nhếch lên, ánh trăng chiếu lên chiếc mặt nạ bạc vừa bí ẩn vừa không kém phần quyến rũ, không biết khuôn mặt bên dưới đang suy tính những gì...
Một lát sau.
- Hey, Min ! Đây là hồ sơ mà tớ đã thu thập được và cũng có kế hoạch cho màn lên sàn này rồi - Tiếng lanh lảnh của một cô gái trẻ làm vỡ bầu không khí yên tĩnh của tòa nhà. Đẩy cửa phòng một cách tự nhiên, Hương Quỳnh không ý tứ ngồi phịch xuống chiếc ghế sofa, vắt chân chữ ngũ.
- Cứ nói. - Khánh Ngân xoay chiếc ghế lại, nhìn thẳng vào người đối diện.
- Ừm. - Giọng Hương Quỳnh nghiêm túc trở lại - Theo điều tra cho thấy tổ chức của chúng ta đã thống trị toàn bộ thế giới ngầm tại Mĩ và châu Âu, mục tiêu tiếp theo là châu Á, điểm xuất phát là...Việt Nam.
- Việt Nam ? - Khánh Ngân hỏi lại.
- Ừ, nếu không thích thì có thể thay đổi đến Nhật. Theo ý kiến của riêng mình thì Việt Nam tuy là 1 đất nước nhỏ bé nhưng lại là khởi đầu rất khả quan, có thể đánh lạc hướng kẻ thù, hơn nữa vị trí địa lí cũng rất thuận lợi cho việc vận chuyển vũ khí qua đường biển, v...v... Này Min, sao im lặng quá vậy ?
- Anh Khánh Phong đang ở đó.
- What ? Trùng hợp vậy sao ? Chẳng phải lí do anh ấy tới Việt Nam là do cậu ? Cậu mà về đấy chắc sẽ có nhiều rắc rối lắm.
- ...
- ...
- Chuẩn bị phi cơ riêng, tớ sẽ đi trong vòng 2 ngày tới.
- Quyết định nhanh vậy sao? Thế còn vụ great- pama nhà cậu?
- Tớ sẽ lo sau, có gì thì cứ gọi !
Khánh Ngân đứng dậy, với lấy chiếc áo khoác da trên móc, trùm lên người, xuống tầng hầm chọn con xe Lamborghini LP670-4SV phóng với vận tốc 95km/h để tới thủ đô Washington D.C.
7hAM, biệt thự K.W.
- Hello Miss Khanh Ngan. Welcome to come back! [Chào tiểu thư Khánh Ngân, mừng cô trở về!]
Hai hàng người hầu xếp ngay ngắn, đồng thanh hô rõ to. Khánh Ngân cảm thấy thật chướng mắt, cô liếc qua từng người với cặp contact lens màu huyết làm tất cả lạnh sống lưng mặc dù trời không rét.
- Ồ Min ! Con đến chơi với ta à ? Chắc con chưa ăn sáng đâu nhỉ ? Vào đây với ta nào !
Sau khi nghe tin cháu nội đến, ông Dương Hàn Bảo Long vui mừng ra mặt. Đang tập dưỡng sinh, ông liền chạy ù vào trong, sai người hầu làm 1 bữa sáng thật thịnh soạn, bố trí người đứng cổng chào đón, còn mình thì đi tới đi lui, không ngồi yên được. Tuy tuổi đã ngoài 60 nhưng ông không hề bị 1 căn bệnh quái ác nào nhòm ngó, có lẽ do ăn uống điều độ, thể dục thể thao thường xuyên, làm việc hợp lí,...
Khánh Ngân ôm chầm lấy ông, chào hỏi lễ phép:
- Min chào ông ! Lâu lắm mới gặp, nhớ ông quá đi mất!
- Con bé này chỉ giỏi nịnh ta thôi - Ông Bảo Long cười lớn, vui vẻ vào trong nhà.
- ...
- What ? Mới sáng sớm mà đã tới nhà người khác, không thấy bất lịch sự à ? - Trần Thu Hiền bước xuống lầu với vẻ mặt ngái ngủ, tóc tai bù xù, mặc chiếc váy hở hang như muốn khoe hàng vậy. Trông cái bộ dạng ấy, Khánh Ngân chán chường, nghĩ thầm : "Nếu đây không phải em họ mình thì cũng sớm ăn kẹo đồng rồi.". Tuy vậy, trên mặt cô vẫn giữ nét thản nhiên như cái con người vừa nãy là không khí.
- Con đừng có chấp ! Tính nó y như mẹ vậy, nhiều lúc....
- Không sao đâu ạ ! Mình ăn đi ông. - Khánh Ngân chen lời rồi cô cắt bít tết thành từng miếng nhỏ, đẩy sang phần bên cạnh.
- Haizz, ta cũng già rồi, may mà công việc ở tập đoàn còn có bố mẹ con lo toan, không thì ta cũng chẳng biết thế nào...Mà con đến gặp ta có việc gì đúng không?
- Xin tiền của bố chứ còn gì nữa ? Loại cháu thế này thì chỉ vứt đi thôi ! - Một giọng nói chanh chua vang lên, chủ nhân của nó - bà Dương Mỹ Linh ưỡn ẹo ngồi vào bàn cùng 2 cô con gái.
- Mummy con nói đúng đó ông ! Cái loại cháu gì mà cứ đi biền biệt rùi lúc cần tiền thì lại vác cái xác về nhà - Trần Thu Thảo lên tiếng ủng hộ mẹ mình.
- IM HẾT ! Ở đây tới lượt lũ tắc kè hoa chúng mày nói à ? - ông Dương Hàn bực mình, gắt to.
- Bố/ Ông - mẹ con tắc kè đồng thanh, trong lòng cảm thấy uất ức.
- ...
" Min ! Kiềm chế, không thể hỗn láo trước mặt ông" - Khánh Ngân tự nói với bản thân mình, rồi lên tiếng :
- Ông, con muốn về Việt Nam.
- Hử ? - Ông Dương Hàn hỏi lại - Về Việt Nam ? Tại sao ?
- Con muốn vậy. - Cô trả lời cụt lủn.
Sau một hồi suy nghĩ, ông nói :
- Tùy con vậy, nhưng phải có điều kiện.
- Ông nói đi.
- Ừm, con phải đi học - Ông trả lời chắc chắn.
- Dạ ?
- Ta biết con đã học rất tốt, điều đó thể hiện ở việc con đã tốt nghiệp 3 trường Đại học nổi tiếng, dĩ nhiên ta rất tự hào về điều đó, nhưng con mới chỉ 17 tuổi, ta không muốn con phải vùi đầu vào công việc quá sớm, hãy hưởng thụ cuộc sống tuổi trẻ đi, đừng đi theo vết xe đổ của ta.
- Vâng.
- ...
Tiếng chuông điện thoại vang lên làm ngưng cuộc trò chuyện, Khánh Ngân nhanh tay bắt máy.
- Hello?
- Chuyến bay đã được chuẩn bị, có thể đi bất kì lúc nào - Hương Quỳnh nói với giọng khẩn trương.
- OK.
Khánh Ngân tắt máy, cầm chiếc áo khoác trên ghế, cúi chào ông nội :
- Xin phép ông, con về.
- Ừ, lái xe cẩn thận, ghi nhớ những điều ta nói nhé !
Dặn dò xong, ông đứng dậy bước lên lầu, Khánh Ngân cũng đi, cô lướt qua bà Mỹ Linh, không nói không rằng dù chỉ là một lời chào hỏi làm bà ta tức muốn ói máu mà hét lớn :
- Đồ mất dạy, cô mày ngồi lù lù ở đây mà không thèm chào một tiếng à?
- Chắc gì cô đã xứng đáng làm bề trên của nó, người đâu mà chỉ biết ăn bám chồng, ngồi ở nhà không thấy chán à ? Cơ mà chồng cô cũng chỉ là một con lừa nhờ sự can thiệp của bố vợ mà được làm ở tập đoàn danh tiếng này sao ? - Dương Hàn Bảo Nhật bước vào với bộ vest lịch lãm, đậm chất quý tộc, tao nhã ngồi xuống ghế.
- Anh, anh suốt ngày bênh nó, chê bai vợ chồng em, mà kể cả anh nói thế em còn chịu được nhưng còn Thu Hiền, Thu Thảo thì sao chứ - Bà Mỹ Linh bất mãn nói.
- Cũng giống mẹ nó thôi - Ông lãnh đạm, ánh mắt chứa sự khinh thường không che dấu. Để lại 1 cái nhếch môi, ông cũng đứng dậy, rời khỏi phòng ăn.
- Thật là bực mình, cái đồ sao chổi kia thì có gì tốt chứ, suốt ngày Khánh Ngân Khánh Ngân - Bà ta nói vọng ra, giọng đầy tức tối.
- Thôi, mẹ, bỏ qua đi - Thu Hiền lên tiếng an ủi mẹ mình.
- A mẹ ơi, con cũng muốn về Việt Nam - Đến lượt Thu Thảo nũng nịu.
- Kệ chúng mày - Bà ta dậm chân bước đi, để lại 2 đứa con đang âm thầm tính toán điều gì đó có vẻ khá thú vị...
GTNV mới:
Dương Hàn Bảo Long : ông nội Khánh Ngân và Khánh Phong, chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn D.H, có 3 người con.
- Dương Hàn Bảo Nhật : con cả, có 2 con trai, giám đốc marketing tập đoàn D.H.
- Dương Hàn Khánh Minh : con thứ, bố Khánh Ngân và Khánh Phong, tổng giám đốc tập đoàn D.H.
- Dương Mỹ Linh : đanh đá, có ác cảm với Khánh Ngân, có hai cô con gái là Trần Thu Hiền và Trần Thu Thảo, tính y hệt mẹ.
Truyện khác cùng thể loại
9 chương
41 chương
244 chương
88 chương
11 chương
1 chương