" Khải Minh, ngươi làm gì ở đây?" Edgard lần theo mùi của giống cái đi đến bìa rừng, cách bộ lạc một khoảng. Khải Minh vừa nhìn thấy hắn, cơn đau ở lồng ngực lại lần nữa nhói lên. Đây là Réne của cậu, chính là Réne của cậu. Khải Minh ôm chầm lấy Edgard. Cậu nhớ mùi vị của hắn, dù bây giờ hắn là Edgard, không hoàn toàn là con người nữa nhưng mùi vị của hắn vẫn không hề thay đổi. " Tên đần, ta nhớ ngươi muốn chết." "..." Edgard vui mừng ôm lấy Khải Minh, giống cái như vậy là đã chấp nhận hắn rồi? " Ai bảo ngươi thay đổi nhiều như vậy, ta đều không thể nhận ra được." Đột nhiên cánh tay của Edgard đang ôm Khải Minh cũng siết chặt rồi đột ngột thay đổi tư thế, vác Khải Minh lên vai nhanh chóng chạy về bộ lạc. " Này, ngươi làm gì đấy, ta có thể tự đi." " Edgard!" Khải Minh liên tục dùng nắm đấm nhưng đối với một "Réne mới" thì mấy chiêu này chẳng khác gì mèo cào, chính là giống cái đang ngại ngùng biểu lộ tâm trạng vui mừng của mình. Lúc Edgard mang Khải Minh về đến nơi thì những thú nhân còn lại trong bộ lạc cũng đang làm động tác giống nhue Edgard, vác giống cái trên vai trở về căn nhà gỗ của mồi người. Giống như, chiến lợi phẩm?! Edgard mang Khải Minh về đến căn nhà gỗ của mình, thả cậu xuống chiếc giường đá đã được trải hai lớp da thú dày. Hắn đã hỏi những giống cái trong bộ lạc, họ luôn thích giường ngủ lát da thú, bởi vì nó rất êm và ấm, nhưng hầu hết da thú đều không đủ để lót giường, ngay cả việc tìm kiếm một bộ lông thú đủ dày để mặc qua mùa đông đã là khó khăn. Số lông thú này Edgard phải đi săn đến tận phía Bắc mới tìm đủ. " Khải Minh, ngươi đồng ý làm giống cái của ta không?" Edgard vừa nói vừa cọ mũi với Khải Minh, đây là cách thể hiện sự tôn trọng đối với giống cái khi giống đực như hắn muốn đối phương thành bạn đời. Khải Minh ngơ ngác. Edgard đây là đang cầu hôn cậu? Cái này có hơi nhanh đi? " Chỉ huy, theo tôi thì Edgard đúng là đang cầu hôn ngài. Chỉ số cảm xúc của ngài đang dao động, có phải ngài rất thích?" Đột nhiên, giọng nói của T vang lên trong đầu làm Khải Minh suýt nữa mắng cậu ta ra tiếng. Cậu chưa thể để T ra mặt, nó sẽ làm kinh động những người ở đây. " T, tắt nguồn đi, đừng có nói nhảm trong đầu ta." Edgard chưa đợi câu trả lời của Khải Minh đã vui vẻ vác cậu ta lên vai chạy về phía nhà gỗ của hắn. Nói đùa, chần chừ một lúc, giống cái của hắn không chừng lại đổi ý. " Này, ngươi đang làm cái gì..." Khải Minh mặt đầy hắc tuyến. Trong trí nhớ của cậu, Réne còn chưa từng mạnh dạn thẳng thắng như vậy đâu. Lúc về đến trung tâm bộ lạc, Khải Minh há hốc nhìn theo những thú nhân kia đang dùng cùng một tư thế vác một người nhỏ hơn họ trên vai đi về nhiều hướng khác nhau, đây không phải là những giống cái trong tên gọi của Edgard? Cậu lần nữa đầu lại đầy hắc tuyến, Réne của hắn lại đi đầu thai vào những người chưa hoàn toàn tiến hoá, phân chia giống đực giống cái! Khiến một chỉ huy dũng mãnh từng chinh chiến trăm trận như hắn trở thành giống những giống cái yếu đuối kia! Không lâu sau rốt cuộc Edgard đã đưa giống cái của hắn về đến nhà gỗ, đặt giống cái nằm lên chiếc giường bằng đá hắn chuẩn bị sẵn. Edgard nghe Lạp Á nói Khải Minh đặc biệt yếu đuối hơn những giống cái khác, cơ thể cũng nhỏ hơn nhiều, khẳng định đã chịu nhiều uất ức ở bộ lạc cũ, cho nên nói hắn đối xử với Khải Minh nhẹ nhàng một chút. " Ngươi xem, ta đã lót nhiều lớp lông thú dày, không để ngươi bị lạnh." Edgard nói xong liền nằm đè lên thân thể của Khải Minh, đầu cúi xuống tham lam hít thở mùi hương của cậu, so với những giống cái hắn từng gặp qua đều dễ ngửi hơn. Edgard nhịn không được một ngụm hôn lên môi của giống cái. Ban đầu còn nhẹ nhàng liếm láp, nhưng lúc sau càng trở bên cuồng dã, giống như đang gặm cắn miếng thịt ưa thích của hắn. Bàn tay thô to không hề rảnh rỗi, vuốt ve thân thể của giống cái, khiến bụng dưới của Edgard cũng nóng lên một trận. " Ưm..." Chết tiệt! Cái gì cũng chưa làm, liền muốn chiếm tiện nghi trước! Khải Minh thừa biết không đủ khả năng để đọ sức mạnh cùng những thú nhân này, nhưng kĩ thuật thì họ lại không so được với cậu. Khải Minh nhanh chóng co đầu gối, hung hăng đá vào thứ đang dựng lên của hắn, sau đó liền lăn qua một bên, hả hê nhìn bộ dạng chật vật của đối phương. Edgard bị một cú bất ngờ, bản thân không kịp phòng bị liền trúng chiêu, đau đớn che hạ bộ của mình. Đối mắt hổ phách của hắn ẩn nhẫn tức giận nhìn giống cái. Khải Minh bất ngờ nhìn Edgard nảy sinh biến hoá, cậu đã quên dù đây là Réne đầu thai lại nhưng hắn vẫn là thú nhân, nếu hắn tức giận muốn giết cậu cũng không thể phản kháng, mà Khải Minh vừa vặn đã làm một việc không nên làm, nhìn bộ dạng kia của Edgard, chính cậu cũng cảm thấy đau trứng. " Edgard, ở bộ lạc của ta, trước khi thú giống cái về phải làm nghi lễ." Khải Minh hít sâu nói. Thời điểm khế ước hoà bình ở Địa cầu vẫn còn, chuyện nam nhân thú nam nhân là vô cùng bình thường. Hầu hết nữ nhân đều không nguyện ý sinh con, khiến dân số Địa cầu trong một thời gian giảm sút nghiêm trọng, số lượng nữ nhân không hề tăng mà còn giảm đi. Rốt cuộc, các nhà khoa học đã phát minh ra nhiều biện pháp tạo trẻ con gián tiếp, trong đó có cả loại thuốc giúp nam nhân hình thành tử cung tạm thời, nghịch thiên sinh con. Cho nên cơ bản Khải Minh không bài xích những chuyện thú nam, hơn nữa trước đó cũng tưng nghĩ qua. Sau khi cuộc chiến kết thúc nếu như Réne chấp nhận cậu, liền làm nghi lễ đơn giản, sau đó du ngoạn vài năm, rồi dùng bóng thuỷ tinh để tạo ra đứa trẻ của bọn họ. Nhưng, tất cả đều là quá khứ rồi. " Tuy không rắc rối nhưng nhất thiết cần có một nghi lễ, để chứng minh ngươi từ nay chính là của ta." Hiện tại không cần để ý đến nhân loại có tuyệt chủng hay không, những người kia đều không liên quan đến cậu. Edgard nghe vậy cũng trở nên trầm mặc. Giống cái muốn một cái nghi lễ, vậy hắn sẽ đi tìm nghi lễ cho giống cái. " Nếu ngươi không biết, ta có thể chỉ cho ngươi." " Không sao, ta đã biết." " Vậy....ta hơi mệt." Được. Vậy để tìm xong cái "nghi lễ" kia, sau đó cùng với Khải Minh cũng không muộn, trước hết vẫn là nên lấy lòng cậu. Edgard nghĩ xong liền an ổn nằm xuống, kéo giống cái của hắn vào lòng. Tâm tư liên tục dao động, cái "nghi lễ" kia hôm sau hắn phải đi hỏi Lạp Á xem. Khải Minh trong lòng cũng bình ổn lại. Cậu cũng cần thời gian tìm hiểu nơi này, chuyện đám cự long lúc sáng cũng cần có cách giải quyết, không thể cứ lo lắng chúng đột ngột kéo đến. Đúng vậy, hôm sau phải tìm ra hang ổ của chúng, đánh nhanh thắng nhanh, diệt trừ hậu hoạ. Mỗi người một tâm tư, cứ thế cùng nhau chìm vào bóng đêm. Có lẽ, đây chính là khởi đầu mới của nhân loại, một cơ hội để lần nữa bắt đầu tất cả. Thú nhân ở đây dậy khá muộn so với đồng hồ sinh học của Khải Minh, cho nên lúc cậu mở mắt nhìn xung quanh thì mọi thứ vẫn còn chìm trong sự yên tĩnh. Edgard dường như cảm nhận được động tĩnh, cũng theo đó mở mắt. Đây chính là bản năng của họ, cũng chính là cách thú nhân tự cảnh giác nguy hiểm của bản thân, chỉ cần một động tĩnh nhỏ cũng có thể đánh thức họ. Edgard nhìn Khải Minh còn đang ngồi thẫn thờ nhìn ra ngoài, trong lòng bắt đầu suy tính có nên đưa giống cái về thăm nhà hay không. " Ngươi nhớ nhà?" " Không hẳn, ta chỉ không quen mọi thứ yên tĩnh như vậy." Khải Minh cười cười. Chỉ mới vài ngày trôi qua, nhưng lại cảm giác như rất lâu rồi. " Khải Minh, chỉ cần ngươi muốn, ta đều có thể làm cho ngươi." Edgard từ phía sau ôm lấy Khải Minh. " Cảm ơn ngươi, Edgard." Đột nhiên Khải Minh lại nhớ đến đám cự long kia, lòng có chút bất an. Nếu không nhanh chóng diệt trừ con đầu đàn, số lượng những con kia sẽ càng lúc càng tăng, đến lúc đó thì không dễ để đối phó. " Edgard, bình thường ngươi có thấy đám cự long kia đi từ hướng nào hay không?" " Có một lần đi săn thấy chúng tấn công từ phía Nam, nhưng chúng ta đã vài lần đến thăm dò nhưng vẫn không có phát hiện, về sau thì từ bỏ. Sao vậy?" " Bọn chúng thật ra được điều khiển bởi một con đầu đàn, ta đang muốn tìm ra nó. Chỉ cần giết được con đầu đàn những con còn lại sẽ bất động, có thể tuỳ tiện diệt rất nhanh. Ta nghĩ lúc ngươi đi tìm chắc chắn là chúng chưa đủ số lượng nên mới không lộ diện, hơn nữa con đầu đàn cũng rất thông minh, nó tự ẩn nấp giữa đám cự long khác. Chỉ cần một con bị thương, những con còn lại đều sẽ tìm cách cứu nó ra và mang về, cho nên lần trước ta mới nói cần tách riêng chúng.