Khải giáp chiến binh
Chương 31 : gặp lục quyền
Bắc trường thanh chạy phía trước còn an tiểu tuyết chạy phía sau lưng hắn, đang chạy nhưng trên miệng của an tiểu tuyết lại nở một nụ cười vui vẻ giống như hai người đang chơi như những đứa trẻ những lo lắng bên trong nàng dường như tan biến đi.
Bắc trường thanh và an tiểu tuyết chạy được một lúc thì dừng lại bắc trường thanh thì vẫn bình thản thở điều đặng không nhanh không chậm cứ như hắn chưa từng chạy vậy còn an tiểu tuyết thì hạ người đặt hai cánh tay vào đùi thở hỗn hển nàng nhìn lên bắc trường thanh thấy bắc trường thanh vẫn phong đạm khinh vân, nàng mở lời:
“trường thanh ca chạy nhanh như vậy mà trường thanh ca lại không mệt hay sao?”
Bắc trường thanh lườm an tiểu tuyết một chút cười cười nói:
“hằng ngày vẫn rèn luyện cơ thể nên vẫn được”
An tiểu tuyết cũng ồ lên một tiếng nàng bây giờ đã biết bắc trường thanh là người luyện võ nên thể lực vượt xa người bình thường cũng là chuyện bình thường, nàng cũng không nghĩ nhiều.
Nàng không tự chủ được mà nhìn bắc trường thanh nhìn khuôn mặt của bắc trường thanh môi của nàng không tự chủ mà hiện lên một đường cong, mỗi lần nhìn khuôn mặt của hắn nàng luôn cảm thấy một cảm giác khác một cảm giác mà chính nàng cũng không biết đây là gì.
Nàng cứ nhìn chăm chú nhìn bắc trường thanh phát hiện bắc trường thanh đang híp mắt nhìn về một hướng phía trước, nàng theo hướng nhìn của bắc trường thanh thì nàng thấy được một cặp nam nữ nổi bật đang đi trên giữa đám người sở dĩ gọi là nổi bật bởi vì cách ăn một của hai người này nam thì mặc một bộ áo khoác to bao trùm toàn thân màu đen trùm đầu, còn nữ thì mặc một cái áo thun màu đỏ quần mặc quần jean một chân dài một chân ngắn. hai người đều mang một cái găng tay màu đen đánh số la mã người nam là vi còn nữ là viii.
An tiểu tuyết nhìn hai người mặc đồ kì quái như vậy nàng xoay qua hỏi bắc trường thanh
“hai người này tại sao mặc đồ kì dị như vậy?”
Bắc trường thanh lúc này mới xoay người nhìn nàng nói:
“có thể là sở thích không cần phải xoi mói người khác”
“đi thôi”
Bắc trường thanh bước đi an tiểu tuyết cũng đi theo sau hướng đi của hai người còn đôi nam nữ kia cũng đi tới hướng của bắc trường thanh và an tiểu tuyết, khi vừa đi qua nhau người nam kia cùng bắc trường thanh đồng thời nghiêng đầu nhìn về phía đối phương.
Thời gian như ngừng động mọi người cứ như đi chậm lại chỉ còn có bắc trường thanh và người nam kia, hai người cứ như thế mà qua nhau khi hai người vừa bước qua nhau một tiếng gió rít gào vang lên giữa dòng người nhưng mọi người trên đường dường như không hề hay biết thậm chí thiếu nữ đi cùng người nam kia cùng an tiểu tuyết hai người kế bên nhưng không hề hay biết.
Hai cặp nam nữ cứ thế mà bước qua nhau bắc trường thanh tay phải của hắn bây giờ hơi run run người nam phía sau lưng của hắn đồng thời cũng vậy, người nam kia xoay người lại nhìn bắc trường thanh nữ tử bên cạnh của hắn cũng dừng lại nhìn người nam kia nói:
“lục quyền ngươi tại sao lại dừng lại?”
Lục quyền không nói đưa tay phải của hắn lên lúc này tay phải của hắn đang run rẫy, nữ tử kia vô cùng kinh ngạc từ khi trở thành thánh thú không thể nào mà run rẫy như thế được nàng nhìn lục quyền hỏi:
“ngươi bị làm sao”
“bát quyền ngươi vừa thức tỉnh cảm giác của ngươi vẫn chưa hòa hợp với bản thân ngươi”
Nói xong hắn chỉ tay về phía bắc trường thanh bát quyền cũng nhìn theo hướng tay của hắn
“ngươi thấy nam tử phía trước bề ngoài là một người bình thường nhưng hắn là một khải giáp chiến binh”
“cái gì? nhân loại khải giáp chiến binh”
“đúng vậy không chỉ như thế ta và hắn đã giao thủ qua một chiêu và bàn tay ta đang run rẫy là do hắn gây ra”
“cái gì? ngươi và hắn cùng giao thủ lúc nào mà ta không hề thấy”
“ngươi vẫn chưa đạt tới trình độ đó đương nhiên là không thể hay biết nhưng dù gì ngươi cũng vừa mới thức tỉnh theo thời gian ngươi sẽ đạt tới thôi”
Lục quyền nói xong nhìn bắc trường thanh cười một nụ cười đầy thâm ý:
“thật là một nhân loại thú vị”
“đi thôi đừng chậm trễ việc của ngươi”
Lục quyền dẫn theo bát quyền đi về phía trước bọn hắn rất nhanh bóng lưng của bọn hắn biến mất giữa dòng người.
Về phần bắc trường thanh hắn ngay từ đầu khi gặp được lục quyền và bát quyền cảm giác của hắn cảm nhận được khí tức bọn chúng không phải nhân loại đồng thời cũng không phải là hồn thú nhất là lục quyền cho hắn một cảm giác nguy hiểm ngoại trừ cha hắn ra hắn chưa từng cảm giác ai mạnh như vậy.
Đương nhiên lục quyền so với cha hắn vẫn còn kém xa nhưng với sức của hắn hiện giờ muốn đánh bại lục quyền phí rất nhiều sức, tay của hắn bây giờ cũng đang run rẫy.
Khi hắn cùng lục quyền bước qua nhau lục quyền đã sử dụng quyền pháp của trung hoa mà tấn công hắn, hắn đương nhiên không để bị đánh không mà lấy cứng đối cứng sử dụng quyền pháp của bản thân chống lại.
An tiểu tuyết nhìn bàn tay run rẫy của bắc trường thanh lo lắng hỏi:
“trường thanh ca, ca bị làm sao?”
“không có gì đâu”
Bắc trường thanh nở một nụ cười nói đồng thời trong túi áo hắn cũng lấy ra một chiếc điện thoại nhắn cho ai đó, an tiểu tuyết liếc sang điện thoại của hắn như là một cô vợ nhỏ lén lút xem điện thoại của chồng nhưng nàng vẫn không thấy được là nhắn với ai.
Nhắn xong tin nhắn hắn nhìn sang an tiểu tuyết nói:
“lâu rồi không đi dạo ngươi muốn đi dạo cùng ta không?”
An tiểu tuyết hơi sững sờ không nghĩ tới bắc trường thanh, làm nàng không tự chủ được mà nghĩ lung tung sững sờ hồi lâu thì nàng lại nghe một giọng nói của bắc trường thanh
“này nha đầu ngươi làm sao lại đóng băng thế kia”
“xin lỗi trường thanh ca đang suy nghĩ lung tung một chút, đi thôi”
Nói xong nàng chạy tới nắm tay của bắc trường thanh mà chạy bắc trường thanh cũng không tránh cứ mặc nàng nắm tay mình mà chạy.
Khải giáp học viện nghiên cứu viện bên trong phòng nghiên cứu vệ tinh nơi này là nơi quản lí vệ tinh của khải giáp học viện mỗi ngày đều có người thay nhau quản lí nơi này. lúc này ở trong phòng có một thiếu niên tuổi tầm 25 tuổi mặc một bộ đồ sửa chữa màu cam, khuôn mặt kiên nghị có một nét lạnh lùng, con ngươi đen nhánh thâm thúy, cao tầm 1m75, hắn đang ngồi trên bàn máy tính đang làm gì đó đột nhiên điện thoại của hắn xuất hiện một dòng tin nhắn với nội dung.
“thời gian ngày càng gấp rút cần phải nhanh chóng hoàn thành, đồng thời điều tra ngoài trừ hồn thú có chủng loại khác xuất hiện ở trái đất hay không”
Thiếu niên này nhìn dòng tin nhắn mày hơi nhíu thì thầm:
“ngoài trừ hồn thú còn chủng loại khác?”
“tại sao chưa từng nghe nói?”
Đang trong dòng suy nghĩ thì cánh cửa phòng được mở ra thiếu niên này xoay người lại nhìn về phía cửa thì thấy hai người trung niên cùng một người thiếu niên, hắn vội vàng đứng dậy đi tới ba người này nói:
“xin chào bắc viện trưởng, lâm viện trưởng, lãnh viện trưởng không biết ba vị viện trưởng đại giá quan lâm có gì chỉ giáo”
Ba người tới là bắc vô song, lâm lang lôi và lãnh phong, ba người nhìn thiếu niên này bắc vô song mở lời:
“vệ tinh vẫn hoạt động ổn định chứ long thần”
“vẫn bình thường không hề có trục trặc gì xảy ra”
“ngươi xác định”
“học trò vô cùng xác định”
Bắc vô song lãnh phong lâm lang lôi ba người nhìn nhau mà nhíu mày, thấy thần sắc của bọn hắn không đúng long thần cất tiếng hỏi:
“không biết là có chuyện gì”
“thật ra không bao lâu trước đây có một khải giáp chiến binh xuất hiện nhưng hắn không phải là người của khải giáp học viện”
“không phải là người của khải giáp hoc viện nhưng lại triệu hoán khải giáp?”
“đúng vậy”
“ngươi không ngại khi chúng ta kiểm tra một chút chứ”
“ba vị viện trưởng cứ tự nhiên”
Long thần đưa tay về phía máy tính ra hiệu bắc vô song gật đầu đi tới máy tính mà bấm từ trên màn hình máy tính những con số và chữ xuất hiện khắp nới trên máy tính nhìn dòng thông tin trên màn hình máy tính bắc vô song nhíu mày nói:
“đúng là bình thường không hề phát hiện đều gì bất thường”
“nếu như vậy thiên hạt khải giáp làm sao mà triệu hoán được”
“có thể bọn chúng dùng một kĩ thuật đặc thù có thể triệu hoán được khải giáp nhưng chỉ có thể triệu hoán trong một thời gian xác định, kĩ thuật này rất khó sử dụng nhưng cũng không phải là không có khả năng”
“nếu đúng như lời của ngươi nói thì chuyện này không đáng lo lắm”
“long thần chuyện bọn ta nhờ ngươi nghiên cứu về việc nâng cấp khải giáp ngươi đã hoàn thành chưa”
Bắc vô song nhìn về long thần hỏi, long thần nghe hỏi liền trả lời:
“học trò đã nghiên cứu về kim loại của khải giáp nhưng rất tiếc trái đất không có nguyên liệu để nâng cấp kim loại”
“như vậy ý ngươi là việc nâng cấp khải giáp là không thể”
Long thần lắc đầu
“trong khoảng thời gian này học trò phát hiện tuy kim loại không được nhưng từ trường và ngọc hồn thú thì có thể”
“ồ! ngươi nói rõ một chút”
“theo nghiên cứu của học trò chỉ cần người điều khiển khải giáp bộc lộ một ý chí mạnh mẽ kích thích vào ngọc hồn thú thì ngọc hồn thú sẽ tạo ra một nguồn từ trường lớn có thể kích thích được khải giáp đồng thời nâng cấp chúng thành một hình dạng và sức mạnh mới”
Nghe lời long thần nói ba người đều kinh ngạc không nghĩ tới ngọc hồn thú còn có khả năng này
“không chỉ thế nguồn năng lượng của ngọc hồn thú là vô hạn chỉ cần khải giáp chiến binh còn ý chí thì ngọc hồn thú vẫn sẽ cung cấp sức mạnh cho khải giáp chiến binh”
“tốt long thần ngươi làm tốt lắm”
“đây là việc học trò phải làm”
“ừ! ngươi nghỉ ngơi đi bọn ta cũng không quấy rầy ngươi nữa”
“ba vị viện trưởng khoan đã”
“ngươi còn lời gì muốn nói sao”
“không biết ngoài hồn thú ra còn chủng loại nào xuất hiện ở trái đất không?”
nghe câu hỏi của long thần ba người vô cùng kinh ngạc bắc vô song lên tiếng hỏi
“ngươi tại sao lại hỏi như vậy?”
“học trò chỉ hiếu kì”
“ngươi hỏi rất hay đúng là có một chủng loại mới vừa mới xuất hiện gần đây”
Đối với một nhân tài như long thần bắc vô song cũng không giấu diếm gì mà nói cho hắn biết về sự xuất hiện của thánh thú
“hồn thú tiến hóa thành thánh thú còn có việc này?”
“không sai do đó bọn ta đều trông cậy vào nghiên cứu của ngươi”
“vâng học trò đã hiểu”
“ngươi nghỉ ngơi đi bọn ta đi”
“ba vị viện trưởng đi thông thả”
Khi bắc vô song lâm lang lôi và lãnh phong đi long thần đứng đó nhíu mày thì thầm:
“thánh thú xuất hiện xem ra mọi chuyện nhanh hơn dự tính của đội trưởng”
“mong là đội trưởng đủ sức có thể chống trọi hết thảy”
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
19 chương
18 chương
74 chương