Khải giáp chiến binh
Chương 30 : quyết định
Khải giáp học viện trong phòng y tế an tiểu linh giữa cơn hôn mê từ từ mở mắt ra, toàn thân nàng đều đang đau nhức, nàng vẫn còn ý thức được là mình đã bị đánh bại bởi thiên hạt khải giáp, trong thâm tâm nàng hơi khó chịu, đối với một thiên tài như nàng đi trên một con đường bằng phẳng chưa bao giờ thua cuộc trước đối thủ hôm nay nàng lại còn bị đánh bại một cách đơn giản và thê thảm như vậy.
“tỷ tỷ tỉnh rồi!”
Một giọng nói vui mừng ở bên cạnh nàng, an tiểu linh xoay người nhìn lại thì đó là một thiếu nữ gương mặt hơi giống nàng chính là an tiểu tuyết, nàng hơi gật đầu ra hiệu với an tiểu tuyết rằng mình đã tỉnh.
“tỷ tỷ thấy trong người còn khó chịu gì không”
An tiểu tuyết ân cần hỏi thăm, an tiểu linh lắc đầu nói
“không sao, chỉ là nằm hơi lâu hơi chóng mặt một tí”
“có cần gọi cho mai lão sư xem xét vết thương không?”
An tiểu linh lắc đầu nói:
“không cần đâu tiểu tuyết ta nghỉ ngơi một lát thì sẽ khỏi”
An tiểu tuyết nghe tỷ tỷ mình nói vậy thì cũng yên nhìn xem an tiểu linh, một tiếng mở cửa vang lên giữa phòng người vào phòng lãnh phong, an tiểu linh thấy lãnh phong bước vào định ngồi dậy mà tiếp đón nhưng lãnh phong giơ tay lên ra hiệu là không cần.
“tiểu linh ngươi cảm thấy đỡ hơn chưa”
“đa tạ lãnh phong viện trưởng quan tâm tiểu nữ”
Lãnh phong gật đầu
“ngươi kể lại việc ngươi gặp và giao thủ với thiên hạt khải giáp cho ta nghe một lần”
An tiểu linh cũng không giấu diếm gì kể lại tường tình sự việc nàng gặp và giao đấu với thiên hạt khải giáp không thiếu một chi tiết nào, lãnh phong nghe nàng nói thì hơi trầm tư như là đang suy nghĩ gì, trầm mặc một hồi lãnh phong nhìn lại an tiểu linh và nói
“có lẽ ngươi lầm rồi người đánh bại ngươi không phải là tô minh”
“không phải là tô minh?”
An tiểu linh hơi giật mình ngoài tô minh ra ai còn có khả năng triệu hoán thiên hạt khải giáp, lãnh phong như hiểu suy nghĩ của nàng và nói tiếp
“ban đầu ta còn hơi nghi ngờ bất quá khi ngươi nói cách mà ngươi giao thủ với thiên hạt khải giáp ta dám chắc hắn không phải là tô minh”
“tại sao viện trưởng lại nghĩ như vậy?”
“ta là người sinh ra cùng thời với tô minh phong cách hắn chiến đấu ta nắm rõ rang nhất”
“hắn là một người luyện võ sử dụng là động, khi chiến đấu hắn rất cuồng bạo nhưng thiên hạt khải giáp mà ngươi giao đấu thì lại bình tĩnh nếu ta không lầm thì hắn luyện chính là tinh, rõ ràng hai phong cách chiến đấu của bọn hắn thì là hai người”
“còn một chuyện nữa tô minh đã chết bị chính tay ta kết liễu đều này không thể lầm được”
An tiểu linh nghe vậy thì hơi ngạc nhiên nói
“tô minh đã chết!!!”
“nếu như vậy tại sao lại không nghe khải giáp học viện tuyên truyền việc này dù gì nó cũng là một chuyện chứng tỏ được sức mạnh của khải giáp học viện”
Lãnh phong lắc đầu
“tuy nói là giết chết được tô minh nhưng tử thương vô số, tuy nói ta là người kết liễu hắn nhưng thật ra nếu không có bắc vô song đánh trọng thương hắn trước thì 3 viện trưởng bọn ta không có cơ hội mà đánh bại hắn”
“độ thích hợp với khải giáp của hắn đã ở một mức độ dung nhập tự nhiên không chỉ thế võ thuật của hắn cũng ở trình độ vĩ nhân, chỉ có bắc vô song mới có thể đánh bại được hắn”
“do đó trận chiến tuy thắng lợi nhưng không vẻ vang gì nên tất cả bọn ta đều không muốn tuyên truyền ra ngoài”
An tiểu linh gật đầu nàng xem như hiểu tích cách 3 người viện trưởng mỗi người đều tâm cao khí ngạo, trận chiến như thắng lợi nhưng thật ra 3 người bọn họ đã thua.
“an tiểu linh ngươi muốn theo ta học tập võ thuật chứ?”
An tiểu linh hơi giật mình trước lời đề nghị của lãnh phong, nàng trầm mặc một hồi sau đó gật đầu việc nàng biết tuy nàng là đã thức tỉnh được khải giáp riêng nhưng nói về kĩ năng chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu, võ thuật thì nàng còn kém xa lắm.
“tiểu nữ nguyện ý, nhưng lãnh phong viện trưởng ta vẫn còn một thắc mắc”
“ồ! ngươi thắc mắc chuyện gì?”
“nếu thiên hạt khải giáp không phải là tô minh vậy ai còn có khả năng triệu hoán được nó? thiên hạt khải giáp không phải khải giáp mà tô minh đã thức tỉnh sao tại sao còn có người có thể thức tỉnh được nó”
Lãnh phong gật đầu mỉm cười đáp
“ngươi hỏi rất hay, khải giáp riêng không nhất thiết là người thức tỉnh mới triệu hoán được nếu người thức tỉnh trao lại ngọc hồn thú của hắn thì người được trao sẽ có khả năng triệu hoán được”
“còn việc ngươi hỏi người triệu hoán thiên hạt khải giáp thật ra là ai, thì bản thân ta cũng không biết nhưng có lẽ là tàn dư của băng khủng bố hắc ám, thiên yết đội”
“thiên yết đội?”
“là một trong 12 đội của băng khủng bố hắc ám, do thiên yết đội là tập hợp những thành viên quá trẻ tuổi có tiềm năng nên không được tham chiến, thời gian mười năm có lẽ bọn chúng đã lớn lên và bắt đầu hành động”
“khoan đã, lãnh phong viện trưởng nói là những người trẻ tuổi giống như ta?”
Lãnh phong gật đầu, an tiểu linh trầm mặc nàng cứ tưởng thiên hạt khải giáp đánh bại nàng là tô minh thì nàng dù bị đánh bại nhưng cũng là đều hiển nhiên, nhưng lãnh phong lại nói người đánh bại nàng là một người chạc tuổi nàng, lòng hiếu thắng của nàng lại nổi lên, nàng luôn tự tin là trong tuổi nàng không có ai là đối thủ của nàng dù là triệu tinh hà hay là giang nam.
Lãnh phong cũng phát hiện an tiểu linh trầm mặc chỉ cười cười mà lắc đầu, trẻ nhỏ hiếu thắng là tốt nhưng nếu để đều đó thành một chấp niệm thì khó mà bước tiến xa trong võ thuật.
“được rồi ngươi nghỉ ngơi đi khi ngươi hồi phục thì ta sẽ bắt đầu huấn luyện cho ngươi và triệu tinh hà cùng giang nam 2 tên tiểu tử kia”
Nói xong hắn cũng bước đi ra khỏi phòng y tế của học viện, an tiểu linh vẫn còn đang trong suy nghĩ của nàng, nàng lại không hề phát hiện an tiểu tuyết đang nhìn nàng với một ánh mắt vô cùng hâm mộ, những gì an tiểu linh cùng lãnh phong nói nàng đều nghe chính vì thế nàng vô cùng hâm mộ.
Có thể triệu hoán khải giáp đi chiến đấu chống lại những thế lực xấu xa nàng từ nhỏ đã mong trở thành khải giáp chiến binh nhưng khi lớn lên thì không thể, nàng giấu đi cảm xúc của mình nhìn an tiểu linh nói
“tỷ tỷ cũng nên nghỉ ngơi đi lần sau ta lại đến thăm tỷ”
Nói xong an tiểu tuyết cũng đi ra khỏi phòng y tế, nàng bước đi nhưng trong đầu vẫn suy nghĩ tới việc trở thành khải giáp chiến binh nàng vừa đi vừa suy nghĩ, những suy nghĩ cứ liên tục chạy qua đầu.
Nhưng đang suy nghĩ nàng lại đụng trúng một người làm nàng bị ngã nhào về phía mặt đất
“nha đầu đi thì hãy tập trung mà đi, suy nghĩ vớ vẫn gì đó?”
Một giọng nói vang lên trước mặt an tiểu tuyết, nàng ngẩng đầu lên thì thấy được bắc trường thanh đang đứng trước mặt nàng, đột nhiên trong nội tâm của nàng hơi vui vui những thứ nàng đang nghĩ đột nhiên bay mất, một bên giả ủy khuất nhìn bắc trường thanh
“trường thanh ca thấy muội ngã mà không đỡ muội lên”
“ngươi có tay có chân thì tại sao lại nhờ ta đỡ lên”
An tiểu tuyết hơi sững sờ không ngờ bắc trường thanh nói như vậy, trước giờ dù nàng không giống tỷ tỷ nàng là khải giáp chiến binh nhưng nàng cũng được xem như một nữ thần trong trường chưa có một nam sinh nào đối với nàng như bắc trường thanh nhưng chính vì vậy không hiểu vì sao mà nàng lại thích cái cảm giác này.
An tiểu tuyết đứng lên tươi cười nàng nhảy nhót trước bắc trường thanh như một đứa trẻ nói
“trường thanh ca đang làm gì ở đây”
“chỉ là đi dạo mà thôi”
“vừa hay muội cũng đang rảnh, có thể đi cùng với trường thanh ca không?”
Bắc trường thanh nhìn an tiểu tuyết gật đầu, bỏ hai tay vào túi mà bước đi ra khỏi khải giáp học viện, hai người cứ đi mà không hề có một câu nói nào, bắc trường thanh cứ đi còn an tiểu tuyết cứ theo phía sau lưng hắn.
Không khí trầm mặc một hồi bắc trường thanh mở miệng
“ngươi lại có tâm sự?”
An tiểu tuyết vẫn vừa đi vừa suy nghĩ đột nhiên lại nghe câu hỏi của bắc trường thanh, nàng trầm mặc một hồi rồi nói ra những chuyện mà nàng đang suy nghĩ với bắc trường thanh, nàng cũng không biết tại sao nàng lại làm như vậy nàng chưa từng kể với ai suy nghĩ của mình nhưng ở gần bắc trường thanh nàng không tự chủ được mà nói ra.
Bắc trường thanh nghe được những gì mà an tiểu tuyết cảm nhận đang muốn nói gì thì một giọng nói mang theo ngữ điệu của lưu manh
“ồ tiểu mỹ nhân đi một mình à, cùng tụi ca đi karaoke không nào tiểu mỹ nhân?”
Một đám lưu manh bao gồm 5 người đứng trước mặt an tiểu tuyết dùng ánh mắt dâm tà nhìn nàng, an tiểu tuyết không tự chủ mà đứng sau lưng bắc trường thanh nắm lấy tay áo của hắn.
Đám lưu manh lúc này mới để ý bắc trường thanh, nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của bắc trường thanh một tên trong đám lưu manh khinh thường nhìn an tiểu tuyết phía sau nói
“tiểu mỹ nhân đừng đi theo tên tiểu bạch kiểm này, hắn chỉ được có khuôn mặt trắng thôi, ca đây chắc chắn hắn rất yếu nha”
Hắn vừa nói đám lưu manh còn lại cười phá lên, bắc trường thanh thì vẫn lạnh nhạt nhìn phía sau lưng an tiểu tuyết nói
“ngươi nói ngươi muốn trở thành khải giáp chiến binh”
An tiểu tuyết hơi giật mình không hiểu lời nói của bắc trường thanh nhưng nàng cũng gật đầu
“vậy ta hỏi ngươi, ngươi muốn trở thành khải giáp chiến binh là vì đều gì”
Lần này an tiểu tuyết lại trầm mặc, bắc trường thanh lại nói tiếp
“không phải ngươi muốn trở thành khải giáp chiến binh vì bảo vệ mọi người hay sao? nếu vì là bảo vệ mọi người vậy ngươi chỉ vì không thể trở thành mà khải giáp chiến binh mà ngươi từ bỏ sao?”
“vậy ta hỏi ngươi tại sao lúc gặp hồn thú bọ hung đấy đang chuẩn bị giết tiểu nữ hài kia, ngươi lại không do dự mà chắn trước người tiểu nữ hài ấy”
Nghe được lời nói bắc trường thanh, an tiểu tuyết đột nhiên giật mình đúng vậy tại sao mình lại nghĩ không thành khải giáp chiến binh là không thể bảo vệ mọi người được, như là chứng minh lời nói của mình bắc trường thanh nhìn đám lưu manh
“nhưng mà muốn bảo vệ ai đó ngươi cũng cần phải có được sức mạnh tương ứng”
“nếu không mọi lời ngươi nói toàn là lời nói suông”
“tiểu tử ngươi lảm nhảm gì đó, mau cút xéo nếu không đừng trách bọn ta”
Đám lưu manh thấy bắc trường thanh không chú ý tới bọn chúng liền nổi giận đùng đùng, bắc trường thanh vẫn không để ý mà tiếp tục nói với an tiểu tuyết
“vậy để ta nói cho ngươi biết thế nào là sức mạnh”
“tiểu tử muốn chết”
Đám lưu manh không chịu được bắc trường thanh khinh thường mà xông lên tung một cú đấm đến bắc trường thanh, bắc trường thanh né sang một bên một cách nhẹ nhàng nhìn an tiểu tuyết
“là nữ nhân cũng nên biết một số võ thuật để phòng vệ, hôm nay ta dạy ngươi một chút”
Đám lưu manh tiếp tục xong vào bắc trường thanh, bắc trường thanh né sang một bên nói
“khi đối thủ tấn công trước hãy tập trung mà né, sau đó đánh vào phần yếu hại của đối thủ như hong, ngực, bụng”
Bắc trường thanh một bên nói một bên dùng nắm đấm, đấm vào phần hong của một tên lưu manh, tên lưu manh ấy bị mất thăng bằng mà loạn choạng về phía sau
“khi đối thủ bị mất thăng bằng hãy tấn công vào chân và đầu của đối thủ”
Bắc trường thanh dùng chân đẩy chân của tên lưu manh còn tay đẩy phần đầu tên lưu manh, tên lưu manh ấy bị mất thăng bằng mà té đập đầu xuống đất mà bất tỉnh.
Mấy tên còn lại thấy tên lưu manh kia bị hạ cũng tiến vào trận đấu.
“khi bị đối thủ tấn công cùng lúc hãy làm lệch các đòn tấn công của đối phương sau đó thực hiện lại những gì mà ta vừa nói”
Một bên nói một bên thì bắc trường thanh đã đánh bại 5 tên lưu manh mà một cách dễ dàng, để lại an tiểu tuyết mồm chữ o đang nhìn bắc trường thanh
“trường thanh ca từng học qua võ thuật”
Bắc trường thanh gật đầu
“luyện võ thuật để rèn luyện thân thể mà thôi, võ thuật ta vừa dùng là nhu thuật rất thích hợp cho nữ nhân, ngươi cũng nên học một ít”
An tiểu tuyết gật đầu trong mắt nàng lóe lên một tia sáng như là nàng đã quyết định được mình sẽ làm gì, bắc trường thanh gật đầu
“được rồi đi thôi, đánh một trận có lẽ sẽ có người tới, đi mau nếu không sẽ gặp rắc rối”
Nói xong bắc trường thanh cũng chạy đi còn an tiểu tuyết chạy theo sau.
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
19 chương
18 chương
74 chương