Khải giáp chiến binh
Chương 32 : hồn thú phá kết giới
Bước ra khỏi phòng nghiên cứu vệ tinh lãnh phong nhìn về bắc vô song nói:
“ngươi đây là đang nghi ngờ long thần sau”
Nghe được câu hỏi của lãnh phong đứng bên cạnh lâm lang lôi vô cùng kinh ngạc nhìn bắc vô song hắn không hiểu tại sao lãnh phong nói như vậy nhưng hắn tin rằng suy đoán của lãnh phong là không sai, bao nhiêu năm quen biết chỉ có lãnh phong là người hiểu rõ bắc vô song nhất.
Bắc vô song cười cười lắc đầu đôi mắt nhìn về phía bầu trời nhìn mây trắng bay một cách thâm thúy nói:
“long thần là một nhân tài nếu hắn có thể giúp học viện thì chỉ có lợi hoàn toàn không hại, nhưng sâu trong đôi mắt của hắn có ẩn chứa một sự cô đơn”
“sâu trong đôi mắt hắn đã nói lên cho ta biết rằng hắn không muốn trợ giúp khải giáp học viện”
“ồ tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?”
“bởi vì ta cũng từng gặp rất nhiều người có được ánh mắt đó”
Nói xong bắc vô song hơi trầm mặc dường như hắn lại nhớ tới đều gì đó, trầm mặc một hồi bắc vô song cũng nói tiếp:
“không chỉ như vậy, những năm nay vệ tinh có một luồng dữ liệu bí mật trà trộn vào và đánh cắp bớt đi”
Nghe như vậy lãnh phong và lâm lang lôi chấn động hai người liếc nhìn nhau:
“còn có chuyện này tại sao lại không nghe ngươi nói?”
“chuyện này ta cũng vừa mới phát hiện nên mục đích hôm nay ta tới đây mục đích là xem dự án nâng cấp khải giáp đang tiến hành như thế nào một phần là xem lại dữ liệu của vệ tinh”
“ồ! vậy vừa rồi ngươi kiểm tra là kiểm tra dữ liệu của vệ tinh”
“không sai”
“có phát hiện được ra điều gì không?”
“không, dữ liệu vẫn như cũ và không thay đổi gì nhiều”
“như vậy chẳng phải ngươi nghi oan cho long thần hay sao”
“không, chính vì vậy mà ta mới nghi ngờ long thần”
“ồ giải thích như thế nào”
“ngươi còn nhớ thiên hạt khải giáp xuất hiện cách đây vài ngày không?”
“khi thiên hạt khải giáp xuất hiện thì an tiểu linh triệu hoán u minh linh miêu khải giáp và triệu tinh hà triệu hoán lang vương khải giáp, nhưng khi ta vừa kiểm tra thì không hề có dữ liệu của hai khải giáp nói trên”
“ý ngươi là có người âm thầm lấy đi dữ liệu triệu hoán nhưng làm như vậy vì mục đích gì”
“10 năm trước thiên hạt khải giáp tuy mạnh nhưng chỉ có một mình hắn triệu hoán được khải giáp ngươi còn nhớ chứ?”
Lãnh phong nghe vậy trầm mặc một hồi đột nhiên như có một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn sau đó hắn nhìn bắc vô song nói:
“ngươi muốn nói những kẻ ăn cắp dữ liệu của vệ tinh khải giáp là muốn tạo ra một vệ tinh có thể triệu hoán khải giáp tự do mà không cần phải thông vệ tinh của khải giáp học viện”
“không sai”
“và người ngươi nghi ngờ là long thần”
Bắc vô song gật đầu thở dài nói:
“ngoài long thần ra ta không nghĩ có ai có thể làm được đều này, còn một chuyện nữa ta đã nói với hắn về sự xuất hiện của thánh thú ta tin chắc thiên hạt khải giáp sẽ xuất hiện một lần nữa, nếu như thiên hạt khải giáp xuất hiện một lần nữa thì suy đoán của ta là đúng”
“ngươi cho rằng long thần là một thành viên của thiên yết đội”
Bắc vô song gật đầu nói
“không sai”
Lãnh phong trầm mặc một hồi nhìn bắc vô song nói
“vậy nếu thật sự là long thần ngươi sẽ làm gì”
Bắc vô song thở dài
“nếu thật sự là hắn thì sự kiện 10 năm trước lại tái hiện một lần nữa”
Nói xong bắc vô song bước đi về phía trước để lại lãnh phong và lâm lang lôi nhìn nhau hai người trầm mặc.
Tại một công viên giải trí bắc trường thanh đang đứng ở một vòng quay xích đu hình ngựa đang chạy, ngồi trên xích đu hình con ngựa là an tiểu tuyết nàng có vẻ đang rất vui vẻ, trên môi nàng nở một nụ cười nghiêng nước nghiêng thành.
Bắc trường thanh nhìn thấy nàng vui vẻ môi hắn không tự chủ mà hiện lên một đường cong.
“ting ting”
Âm thanh điện thoại của hắn vang lên bắc trường thanh lấy điện thoại ra xem nhìn những dòng tin nhắn trên đó mày của hắn nhíu càng chặt thì thào:
“thánh thú, hồn thú tiến hóa”
“mọi chuyện càng ngày càng thú vị, kế hoạch cần phải thực hiện nhanh chóng”
Nói đến đây mắt của hắn nhìn về an tiểu tuyết đang vui vẻ, vẻ mặt của hắn biểu lộ hơi phức tạp nhưng sau đó là kiên định đi về phía an tiểu tuyết nói:
“được rồi thời gian cũng đã trể cũng nên trở về rồi nếu không cha mẹ của ngươi sẽ lo lắng”
Nghe được bắc trường thanh muốn trở về vẻ mặt an tiểu tuyết hiện lên một vẻ mất mác nhìn bắc trường thanh với một ánh mắt lắp lánh phảng phất như nói:
“có thể tiếp tục chơi không? chỉ chơi một chút nữa thôi rồi về sau”
Bắc trường thanh dĩ nhiên là hiểu được ý tứ của nàng bất quá hắn nghiêm mặt nhìn an tiểu tuyết, nhìn vẻ mặt của bắc trường thanh an tiểu tuyết biết mình không thể tiếp tục chơi được nàng phồng má dậm chân giận dỗi đi về nhà.
Bắc trường thanh nhìn bóng lưng nàng lắc đầu cười, nhìn bóng dáng an tiểu tuyết đi xa bắc trường thanh thở dài một hơi:
“xin lỗi ngươi một số chuyện phải nhờ vào ngươi rồi”
Bắc trường thanh cũng xoay người rời đi bóng dáng của hắn dần dần biến mất giữa công viên giải trí.
Ban đêm ngoại thành
Hai bóng dáng từ từ xuất hiện trong bóng tối một nam và một nữ cả hai người đều đeo găng tay màu đen có đánh số la mã vi và viii chính là lục quyền và bát quyền thánh thú.
“ồ! kết giới nhân loại xem ra là càng ngày càng suy yếu đi rồi”
Lục quyền tiến về phía trước sờ vào không khí phía trước mặt hắn, rõ ràng phía trước hắn không có gì nhưng khi hắn sờ vào thì một vòng tròn màu vàng to lớn xuất hiện nó bao phủ toàn bộ thành phố bên trong đây chính là kết giới của nhân loại ngăn chặn các hồn thú xuất hiện từ bên ngoài.
“kết giới này chỉ có tác dụng với những hồn thú yếu đuối những hồn thú thật sự mạnh có thể phá kết giới mà vào, thánh thú chúng ta thì xem nó như là một bề mặt nước mà thôi muốn vào như thế nào thì vào thế đấy”
Bát quyền một mặt khinh thường mà nhìn vòng tròn trước mặt lục quyền, lục quyền nhìn bát quyền lắc đầu nói:
“đừng khinh thường nó nếu không phải la cuồng tên khải giáp chiến binh đầu tiên biến mất thì cho dù thánh thú cũng đừng hòng mà bước qua”
Bát quyền hừ một tiếng biểu lộ là không phục, lục quyền thấy thế cũng im lặng cũng không nói về kết giới này nữa, hắn bước qua kết giới hắn vừa bước qua kết giới hơi chân động một cái giống như là có một vật được đặt xuống bề mặt nước vậy, bát quyền cũng đi theo sau.
“ngươi vừa mới thức tỉnh nhiệm vụ đầu tiên của ngươi hãy đánh thức sức mạnh của những hồn thú khác”
“được thôi”
Bát quyền bước đi về phía trước còn lục quyền thì khoanh tay đi theo phía sau nàng, đi được một đoạn thì bát quyền dừng lại, phía trước nàng bây giờ là một hồn thú màu da hơi xanh trên hai tay của nó có hai thanh đao gắn chặt vào tay của nó.
“ồ là một con bọ ngựa cũng không tệ lắm, vậy thì chọn ngươi vậy”
Bát quyền tiến về phía trước hồn thú bọ ngựa giống như cảm nhận được gì đó nó xoay người rít gào một tiếng xông lên dùng hai thanh đao trên tay chém vào người của bát quyền, bát quyền nàng giống như là không cảm nhận được cú chém nàng cứ tiến tới khi thanh đao gần tới người nàng thì nàng đột nhiên biến mất.
Cú chém, chém vào không khí hồn thú bọ ngựa xoay người xung quanh tìm kiếm nhân ảnh của bát quyền nhưng không hề thấy được bóng dáng của nàng nó nhìn vào lục quyền đang đứng khoanh tay trước mặt nó, hắn chỉ về phía sau nó, hồn thú bọ ngựa như cảm nhận thấy được gì xoay người quay lại sau lưng.
Một đôi mắt mèo phát sáng giữa đêm nhìn chằm chằm nó bát quyền toàn thân nàng bây giờ có những từ trường màu trắng hiện lên xung quanh những từ trường này cứ lấp lánh trước người nàng làm cho hồn thú bọ ngựa toàn thân run rẫy bản năng mách bảo nó là có nguy hiểm phải chạy ngay lập tức.
Không do dự nó xoay người chạy nhưng bát quyền làm sao để nó chạy thoát nó vừa xoay người chạy được không bao lâu thì bát quyền lại xuất hiện trước mặt nó, nó xoay người về hướng ngược lại định tiếp tục chạy nhưng vừa mới xoay người thì bát quyền không biết từ lúc nào lại xuất hiện sau lưng nó.
Không còn sự lựa chọn nó phải xông lên mà tấn công bát quyền, nhưng chưa kịp để nó tấn công bát quyền đã tung một cước vào cổ của nó, cổ nó lập tức bị gãy ngã xuống mà mất đi khả năng chiến đấu, lục quyền đi từ xa quan sát miệng hiện lên một đường cong thì thầm:
“cũng không tệ”
Hồn thú bọ ngựa bây giờ đã mất khả năng chiến đấu nó cứ co người nằm dưới mặt đất cả người run rẫy, bát quyền đi tới trước mặt nó ngồi xuống đặt tay lên phần eo của nó những từ trường màu trắng bắn thẳng vào người của nó.
Phần eo của hồn thú bọ ngựa xuất hiện một viên ngọc, viên ngọc đó đang xoay tròn hút đi từ trường mà bát quyền truyền vào, đau đớn nó rít gào lên một tiếng vang trời giữa đêm khuya.
Xong việc bát quyền lui về đứng cùng với lục quyền cả hai đều nhìn về phía hồn thú bọ ngựa, tiếng la của nó từ từ giảm dần từ trên mặt đất nó đứng dậy rống lên một tiếng, tiếng rống bây giờ không còn là đau đớn nữa mà là tràn đầy sức mạnh giữa ngực nó xuất hiện thêm một cái áo giáp hai thanh đao trên tay biến thành hai bàn tay.
Nhìn thấy biến đổi của hồn thú bọ ngựa lục quyền hài lòng gật đầu
“không tệ vừa mới bắt đầu mà có thể có một hồn thú chịu được sức mạnh của chúng ta”
Bát quyền đi tới hồn thú bọ ngựa, nó bây giờ không tấn công bát quyền nữa mà nhìn nàng một cách sùng bái nàng gật đầu chỉ về phía kết giới nói:
“phá kết giới và vào trong chơi thỏa thích đi”
Như nghe hiểu được lời nói của bát quyền hồn thú bọn hung rít lên xong thẳng về phía kết giới giơ cánh tay của nó lên, cánh tay từ từ biến thành một thanh đại đao bổ xuống kết giới, kết giới xuất hiện một lỗ hỏng hồn thú bọ ngựa nhanh chóng chạy vào tiến về phía thành phố và biến mất.
Lỗ hỏng của kết giới cũng từ từ khép lại lục quyền và bát quyền cũng đi xuyên qua kết giới đi theo hồn thú bọ ngựa.
Cùng lúc đó bắc vô song, lãnh phong, lâm lang lôi, la hồng trần 4 người dù ở 4 nơi khác nhau nhưng đồng thời nhìn về một hướng là ngoại thành 4 người đồng thanh nói ra:
“có kẻ phá kết giới”
Ngoài 4 người trên thì ở trong khu biệt thự bắc gia bắc trường thanh cũng nhìn về phía kết giới nhíu mày nói:
“có hồn thú phá kết giới xong vào thành phố”
Mời đọc #stratholme thần hào đồng nhân wow siêu hài, siêu lầy. stratholme thần hào
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
19 chương
18 chương
74 chương