Ánh mắt Kim Thái Hanh bị thu hút bởi hình ảnh người đàn ông lặng đứng sau cánh cửa chỉ được mở một chút, ánh mắt hiện lên điểm đau lòng. Hừ lạnh một cái, Kim Thái Hanh mới đi xuống lầu, giả vờ như không thấy gì. Đứng khoảng 20 Kim Thái Minh mới nhẹ nhàng đóng cửa phòng lại, xoay người bước xuống dưới lầu. Nhìn thấy Kim Thái Hanh đang ngồi uống rượu, cũng chỉ đi tới chào một tiếng. - Anh hai, muộn rồi, em về trước, có chuyện gì thì gọi em. - Ừ... _ Hắn gật đầu. Kim Thái Minh thích Điền Chính Quốc hắn còn không rõ sao? Ngay từ mấy ngày đầu em trai hắn về nước, cách nó nhìn Điền Chính Quốc là hắn thừa biết đó là kiểu tình cảm gì, lại còn là bạn học cùng lớp, còn là không phải sao? ... Sáng hôm sau, nhờ có ánh sáng từ ngoài chiếu vào, Điền Chính Quốc từ trên giường mới từ từ mở mắt. Xoay người một cái, xương kêu rắc rắc, cả người ê ẩm, cậu khẽ nhíu mặt. Vết thương ở tay đã được băng lại rồi, tuy còn đau nhưng vẫn có thể chịu được. Ngồi dậy định bước xuống giường nhưng cơn chóng mặt lại khiến cậu phải ngồi ngay xuống giường. Được một lúc cậu mới nhìn kĩ lại, đồ đạc trong phòng này hình như đã bị dọn đi, chỉ còn lại chiếc giường cậu đang nằm. Cạch - Chính Quốc, con đã tỉnh rồi sao? - Mẹ... - Ừ. Mẹ đã canh cho con bồi bổ, những việc Thái Hanh đối xử với con hôm qua là nó không tốt, là nó không biết gì đã vội làm tổn thương con. Này, con mau uống đi cho nóng. - Con không sao đâu, mẹ đừng trách Thái Hanh, là con làm sai. - Sai sai gì chứ, được rồi, mau uống canh đi cho nóng, rồi ta cùng về trung tâm thành phố, ba các con nói không để con ở đây một mình với Thái Hanh như thế được. - Nhưng... - Thái Hanh thì con đừng lo, mau uống rồi ta đi thôi nào. - Vâng. _ Cậu ngoan ngoãn uống hết tô canh, một lúc sau thì cùng Kim phu nhân đi xuống. Ở phòng khách, Kim Thái Hanh đang ngồi cùng Kim Thái Phong, nhìn thấy cậu thì liếc lạnh một cái. - Con chào ba. _ Cậu cúi chào. - Chính Quốc, con đỡ hơn chưa? _ Kim Thái Phong hỏi. - Vâng, đã đỡ rồi ạ _ Cậu lễ phép trả lời. - Tốt, đi thôi. Từ nay con và Thái Hanh sẽ sống cùng ta ở Kim gia. _ Ông đứng dậy đi ra trước. - Nhưng ba à, như vậy sẽ không tiện cho lắm. Con có thể tới thăm ba mẹ thường xuyên được, nhưng sống ở Kim gia thì... _ Cậu ấp úng. Lời nói của cậu cũng làm hắn ngạc nhiên, không nhịn được mà quay sang nhìn cậu. - Không tiện? Lí do? Ba không thể để con bị Thái Hanh như vậy được. - Con... con không quen có người chăm sóc, trong nhà... trong nhà có nhiều người làm, con cảm thấy không thoải mái... _ Cậu lắp bắp nói, cố nặn ra lí do hợp lí nhất. - Haizzz, được rồi, con và Thái Hanh ở căn nhà khu X... _ Ông có vẻ hơi tức giận khi cậu chọn như vậy, ai nhìn vào cũng biết cậu là vì Kim Thái Hanh. Còn hắn chỉ khẽ nhếch miệng cười, cảm thấy thú vị. ... Hai người chuyển đến căn nhà khu X, khu nhà cao cấp do Kim thị đầu tư xây nên. Những ngôi nhà ở đây không được gọi là lớn, nhưng thiết kế sang trọng, tiện nghi, môi trường sống trong lành, an ninh vô cùng tốt,... Và giá của mỗi căn nhà ở đây chỉ có những người đặc biệt nhiều tiền mới có thể mua được. Những ông lớn bao nuôi tình nhân hay chi tiền mua nhà ở đây cũng vì an ninh tốt, người ngoài không thể đi vào trong khu này. - Sắp xếp nhà cửa đi... _ Kim Thái Hanh lạnh lùng bỏ lại một câu rồi không quan tâm gì tới cậu, đóng sầm cửa một cái rồi lái xe rời đi ngay. Còn cậu chỉ có thể lủi thủi, cố gắng dọn dẹp, sắp xếp đồ đạc. Nực cười thay cho sự lựa chọn của mình, cứ cho rằng xin ra ngoài sống như vậy, sẽ làm Kim Thái Hanh có thể như những ngày trước. 9h tối là thời gian cậu kết thúc công việc của mình với 2 cái tay bị băng bó và cơ thể ê ẩm đau. Nhanh chóng đi tắm, nhưng với hai cái tay bị thương thì chẳng dễ dàng gì. Lật đật chạy vội vào bếp nấu cơm đợi Kim Thái Hanh trở về nhưng không làm được nhiều món, chỉ có thể pha hai gói mì tôm và một ít nguyên liệu cho vào mì. Không cẩn thận làm đổ nước sôi xuống chân vì tay đau, không thể dùng nhiều lực. Kết quả, bàn chân nhanh chóng xuất hiện một mảng phồng rộp đau rát. Đau đớn rửa sạch vết bỏng rồi tìm thuốc mỡ để bôi, sau đó băng chân lại, nhìn tình cảnh hiện giờ, hai tay một chân của cậu đã bị băng bó. Vất vả cả một ngày, bụng đã đói meo, đang định lấy bát đũa ăn trước thì nghe tiếng đạp cửa ở phòng khách, nghĩ chắc Kim Thái Hanh đã về liền buông đũa, cà nhắc bước ra phòng khách. Đùng Trong đầu nổ một tiếng sấm, trời đất như quay cuồng trước mắt cậu. Kim Thái Hanh đang cùng người khác làm tình ngay giữa phòng khách. Trái tim như bị thắt chặt lại. Địa ngục của cậu đã bắt đầu... Lặng lẽ muốn chạy lại vào phòng bếp thì nghe hắn lên tiếng. - Đứng lại... Cậu vờ như không nghe thấy, vẫn cố bước vào trong. - Không nghe thấy sao? Tôi nói cậu đứng lại. _ Hắn quát. - Ưm a... Thái Hanh, cậu ta là ai vậy? _ Cô gái nằm dưới thân hắn nghe tiếng hắn quát cũng ngẩng đầu lên, phát hiện trong nhà còn có người, không những không xấu hổ mà còn hỏi. Người bình thường không biết cậu cũng có thể hiểu được, trong lễ kết hôn chỉ có các đối tác lớn của Kim thị, họ hàng Kim gia. Sau lễ kết hôn, tất cả thông tin đều bị Kim Thái Hanh cho người chặn hết, người ngoài không thể biết cậu là ai. - Là... _ Hắn liếc về phía cậu một cái rồi trả lời. - Người giúp việc... Đau...